Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 4904




Sao không thấy?  

Đúng lúc này, tủ sách nào đó đột nhiên rung lên, Diệp Huyên nhìn về phía đó, hắn quan sát tủ sách đó một lát rồi hỏi: “Ngươi muốn ra ngoài à?”  

Tủ sách đó đột nhiên nứt ra, giây tiếp theo một chiếc hồ lô nhỏ bay ra.  

Diệp Huyên nhìn hồ lô nhỏ, trong lòng thầm đề phòng.  

Tiên Tri nói rồi, nơi này rất nguy hiểm!  

Advertisement

Sau khi đung đưa một hồi, bên trong hồ lô nhỏ chợt phát ra âm thanh: “Ngươi là Tiên Tri! Không đúng, ngươi không phải!”  

Giọng nói hơi non nớt, không phân biệt được là nam hay nữ.  

Diệp Huyên chớp mắt: “Ngươi là ai?”  

Hồ lô nhỏ đáp: “Ta là Hồ Lô Đại Tiên!”  

Advertisement

Hồ Lô Đại Tiên?  

Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Chưa nghe bao giờ!”  

“Ngu ngốc!”  

Giọng nói đó tức giận bảo: “Ta là Hồ Lô Càn Khôn, thần khí đứng đầu thế giới Bà Sa”.  

Thế giới Bà Sa!  

Nghe vậy, mí mắt Diệp Huyên giật giật.  

Mẹ kiếp.  

Đây là một cái bẫy!  

Đây là cảm nhận đầu tiên của Diệp Huyên!  

Sao mình lại gây thù với Âm phủ thế này? Chính là vì Tam Sinh!  

Tam Sinh này là thần vật đứng đầu Âm phủ đó!  

Bây giờ lại có Hồ Lô Càn Khôn? Thần khí đứng đầu thế giới Bà Sa?  

Chết tiệt, lẽ nào mình phải chống lại thế giới Bà Sa một lần nữa?  

Cái quái gì thế!  

Ông đây không muốn!  

Diệp Huyên vội hỏi: “Hồ Lô Đại Tiên, sao ngươi lại ở đây?”  

Hồ Lô Đại Tiên lạnh giọng đáp: “Tiên Tri nói thế giới này thú vị nên đưa ta ra đây”.  

Bị Tiên Tri lừa rồi!  

Khoé miệng Diệp Huyên giật giật, hắn ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Tiên Tri không còn nữa rồi!”  

Hồ Lô Đại Tiên nói: “Ta biết, hắn bị một người phụ nữ rất lợi hại giết!”  

Thanh Nhi!  

Mí mắt Diệp Huyên giật giật: “Sao ngươi biết?”  

Hồ Lô Đại Tiên bảo: “Ta từng bị người phụ nữ đó đánh”.  

Diệp Huyên: “…”  

Hồ Lô Đại Tiên lại nói: “Bị đánh cực kỳ thê thảm”.  

Vẻ mặt Diệp Huyên trở nên hơi kỳ lạ: “Ngươi đánh không lại người phụ nữ đó à?”  

Hồ Lô Đại Tiên tức giận quát: “Sao ta có thể đánh không lại được?”  

Diệp Huyên chớp mắt: “Vậy ngươi đánh lại sao?”  

Sau một hồi im lặng, Hồ Lô Đại Tiên mới nói: “Ta với nàng ta ngang tài ngang sức”.  

Diệp Huyên: “…”  

Hồ Lô Đại Tiên lại nói: “Ngươi phải biết hồi đó ta rất yếu, bởi vì ta vừa phá kết giới của thế giới Bà Sa xong. Khi ấy ta không ở trạng thái đỉnh phong, nếu ta ở trạng thái đỉnh phong thì hừ, nói một cách hơi ngông cuồng thì người phụ nữ đó có lẽ còn chẳng có cơ hội rút kiếm!”  

Vẻ mặt Diệp Huyên bình tĩnh, con mẹ nó, ngươi không phải hơi ngông cuồng, mà là cực kỳ ngông cuồng!  

Hồ Lô Đại Tiên đột nhiên nhảy dựng lên: “Bây giờ ta tự do rồi! Ừm, sau này ta sẽ đi theo ngươi”.