*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm đ*o nhìn Diệp Huyên: “Không biết các hạ kế thừa từ đâu?”
Diệp Huyên đang muốn nói, Lâm đ*o đột nhiên ngẩng đầu nhìn đi, ngay sau đó, hắn ta lập tức biến mất không thấy.
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn, trên khoảng không kia có một ông lão tóc bạc đang đứng đó.
Lúc này, Thiên Hàm đến bên cạnh Diệp Huyên, nhẹ giọng nói: “Đại đạo sứ của người hộ đạo!”
Advertisement
Đại đạo sứ!
Diệp Huyên nhìn thoáng qua ông lão tóc bạc, sau đó nhìn về phía Thiên Hàm: “Vì sao lại giúp ta?”
Thiên Hàm nhìn Diệp Huyên: “Ngươi không phải người của tộc Thiên Ma, đúng không?”
Advertisement
Diệp Huyên gật đầu: “Ta không phải người của tộc Thiên Ma.”
Thiên Hàm nói: “Ngươi đi theo ta!”
Nói xong, nàng ta xoay người rời đi.
Diệp Huyên do dự một chút, sau đó theo sau.
Thiên Hàm dẫn Diệp Huyên đi đến phía bên kia, nàng ta xoay người nhìn Diệp Huyên: “Ngươi rốt cuộc là ai!”
Diệp Huyên cười cười, đang muốn nói, đúng lúc này, máu trong cơ thể hắn đột nhiên run lên.
Diệp Huyên sửng sốt.
Chuyện gì thế này?
Huyết Mạch Chi Lực phát điên gì thế?
Lúc này, tầng chín bỗng nhiên nói: “Có lẽ là huyết mạch cảm ứng, nơi này có thể có người có huyết mạch tương đồng với ngươi.”
Có huyết mạch tương đồng với hắn?
Diệp Huyên đờ ra tại chỗ.
...
Bản thân là huyết mạch gì?
Huyết mạch Phong Ma!
Giống với huyết mạch mình thì chỉ có một cách giải thích, đó là ở đây có người thân nhất của mình!
Diệp Linh?
Không đúng!
Diệp Linh là chuyển thế, vì vậy muội ấy không có huyết mạch Phong Ma!
Thế thì có vấn đề rồi!
Là ai?
Diệp Huyên chậm rãi nhắm mắt lại, máu huyết trong người hắn vẫn còn đang chuyển động, tựa như đang trả lời gì đó.
Đột nhiên Diệp Huyên quay người rời đi.
Thấy vậy, Thiên Hàm cũng