Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2834-2836




2834: Căn Bản Là Không Đánh Được!


Kiếm và kiếm khí này, Diệp Huyên đều có thể hấp thụ được!
Nhưng vấn đề là, tại sao Diệp Huyên này lại có thể làm được việc đó?
Ông ta nghĩ mãi cũng không hiểu được!
Advertisement
Mà cứ tiếp tục như vậy thì Kiếm Tông này ai có thể không chế được Diệp Huyên?

Ngay lúc này, đột nhiên Diệp Huyên lại biến mất, lần này, tốc độ của Diệp Huyên vô cùng nhanh, sắc mặt bảy kiếm tu kia thay đổi hẳn.

Một kiếm tu dẫn đầu lập tức chém một kiếm xuống, một luồng kiếm khí mạnh mẽ từ trong kiếm của ông ta toả ra, thế nhưng Diệp Huyên cũng không hề chặn lại mà để mặc kiếm đó chém vào người mình, cũng giống như lúc trước, kiếm khí này lập tức bị hắn hấp thụ.

Thấy vậy, sắc mặt kiếm tu xuất kiếm kia lập tức thay đổi, lúc này ông ta biết mình xong rồi.

Như ông ta nghĩ, một luồng kiếm quang đỏ như máu chém qua yết hầu ông ta, đầu ông ta lập tức bay ra, thế nhưng ngay lúc đầu ông ta bay ra thì linh hồn lập tức thoát khỏi thân xác, giống như muốn chạy trốn, mà lúc này, một luồng sức mạnh thần bí chợt bao phủ lấy ông ta, ngay sau đó, linh hồn ông ta lập tức bị một thanh kiếm chiếm lấy.

Kiếm Trấn Hồn!
Tiếp đó, ông ta xem như đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này rồi!
Sau khi chém giết kiếm tu kia, Diệp Huyên lập tức xông về phía sáu người còn lại.

Nhìn thấy Diệp Huyên xông đến, sắc mặt sáu người đó chợt thay đổi, bọn họ căn bản không dám xuất kiểm, bởi vì kiếm của bọn họ vốn dĩ không hề có tác dụng với Diệp Huyên!
Căn bản là không đánh được!
Lúc này, đột nhiên Mục Thanh Phong lên tiếng: “Rút!”
Nghe thấy lời của Mục Thanh Phong, sáu người như rũ bỏ được trách nhiệm, lập tức quay người chạy đi, tốc độ của bọn họ rất nhanh, trong chớp mắt đã biến mất nơi chân trời.

Mục Thanh Phong lại nói: “Tất cả mọi người rút về Giới Phong, không có lệnh của ta không ai được phép ra tay!”
Nghe thấy lời của Mục Thanh Phong, các cao thủ Kiếm Tông xung quanh đồng loạt rút lui, bọn họ bây giờ cũng không muốn giao đấu với Diệp Huyên, như vậy thì đánh thế nào? Căn bản không đánh được!
Sau khi những kiếm tu kia đều đã rời đi, Mục Thanh Phong nhìn Diệp Huyên, ông ta chậm rãi siết chặt tay phải, trong lòng bàn tay phải ông ta một luồng kiếm quang lặng lẽ ngưng tụ lại.

Diệp Huyên chậm rãi bước về phía Mục Thanh Phong, vẻ mặt Mục Thanh Phong vô cùng nghiêm trọng.


Nếu như trước đó, ông ta không hề sợ Diệp Huyên một chút nào, thì hiện tại ông ta lại vô cùng e sợ!
Bởi vì ngay cả thân xác sư tôn ông ta, Diệp Huyên cũng chém nát được rồi!
Thực lực của ông ta đương nhiên không mạnh như Kiếm Mộc, như vậy cũng có nghĩa Diệp Huyên có khả năng gi3t chết được ông ta.

Đương nhiên, ông ta cũng có phần không tin, không tin Diệp Huyên sẽ mạnh đến mức độ đó, ông ta nghĩ muốn thử xem sao!
Sở dĩ lựa chọn thử còn bởi vì nguyên do là không còn lựa chọn nào khác.

.

2835: Bởi Vì Kiếm Này Chính Là Kiếm Trấn Hồn!  


Ở phía xa, Diệp Huyên không nói lời dư thừa, lập tức biến thành một luồng huyết quang biến mất tại chỗ.

Mục Thanh Phong khẽ nheo mắt, ngay sau đó, đột nhiên ông ta mở lòng bàn tay, một luồng kiếm nhỏ bay ra, kiếm qua qua không thấy bóng, nhanh vô cùng.

Mà ngay lúc này, Diệp Huyên cách đó không xa chợt dừng lại, lần này, hắn không lựa chọn dùng thân thể chống đỡ, mà dùng kiếm Thiên Tru trong tay hắn chém mạnh xuống.

Advertisement

Ầm!

Một luồng kiếm quang bỗng chốc bùng nổ, trong nháy mắt Diệp Huyên lùi mạnh về sau đến mấy trăm trượng, mà khi hắn vừa dừng lại thì từng đợi kiếm khí ùn ùn kéo đến bao trùm lấy hắn.

Lần này, Diệp Huyên cũng không dùng thân thể chống đỡ, tay hắn cầm kiếm Thiên Tru vung vẩy, từng luồng kiếm quang đỏ máu cuộn trào.

Vù vù vù!

Toàn bộ chân trời, từng tiếng vang kim loại vang lên liên tục dày đặc, vô cùng kinh người.

Mới đầu, những kiếm quang đỏ máu kia của Diệp Huyên còn có thể miễn cưỡng đối phó, nhưng dần dần Diệp Huyên bắt đầu rơi vào thế yếu. Hắn liên tục lùi về sau, không chỉ vậy, những kiếm khí kia còn xuyên qua thân thể hắn, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tính mạng!

Cứ như vậy, giằng co ước chừng khoảng một khắc đồng hồ, Diệp Huyên đã kéo dài ra ngoài kết giới.

Thấy vậy, Mục Thanh Phong chợt nhếch miệng cười lạnh: “Xem ra, ngươi cũng không phải cái gì cũng hấp thụ được, ngươi…”

Ông ta vừa nói xong lời này, Diệp Huyên ở phía xa chợt dừng lại, tiếp đó, trên đầu đột nhiên tối sầm, cùng lúc đó, một chữ “tù” đỏ như máu đã xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.

Thời khắc khi chữ “tù” này xuất hiện, sắc mặt Mục Thanh Phong chợt thay đổi hẳn, ông ta vừa phản kháng thế nhưng, lại có một luồng sức mạnh thần bí bao trùm lấy ông ta.


Kiếm Vực!

Khi sức mạnh Kiếm Vực này xuất hiện, một thanh kiếm đã bay đến trước mặt ông ta.

Nhất Kiếm Vô Lượng!

Mặc kệ cảnh giới, mặc kệ mọi thứ!

Thời khắc này, Mục Thanh Phong chỉ có thể lựa chọn kiên cường chống lại, ông ta không còn lựa chọn nào khác.

Vào thời khắc sinh tử, đột nhiên Mục Thanh Phong rống lên, hàng loạt kiếm khí từ trong cơ thể ông ta tuôn trào, thế nhưng, những kiếm khí này vừa xuất hiện thì lập tức đã bị Kiếm Vực và lục đạo chân ngôn trấn áp, lúc này, kiếm của Diệp Huyên lập tức đã bay đến yết hầu ông ta.

Vù!

Đầu Mục Thanh Phong lập tức bay ra.

Diệp Huyên xuất hiện sau lưng Mục Thanh Phong, hắn cầm ngang kiếm, trực tiếp xuyên thẳng qua đầu Mục Thanh Phong, hai mắt Mục Thanh Phong trợn tròn, linh hồn cũng không thoát ra được.

Bởi vì kiếm này chính là kiếm Trấn Hồn!

Diệp Huyên đâm kiếm vào đầu Mục Thanh Phong, tầm mắt hắn nhìn về phía trước, thoáng chốc yên tĩnh, đột nhiên hắn gào lớn: “A!”

Ầm!

Trong thoáng chốc, cả một vùng chân trời lập tức hoá thành biển máu….


2836: Là Âm Thanh Của Kiếm Mộc!  


Mục Thanh Phong bị giết!

Lúc này, toàn bộ Kiếm Tông đều kinh sợ.

Mục Thanh Phong lại bị Diệp Huyên gi3t chết rồi!

Đệ tử Kiếm Tông cũng hoảng sợ rồi!

Advertisement

Phải biết là, Mục Thanh Phong chính là Tông chủ Kiếm Tông, ở vũ trụ Tứ Duy này, thực lực cũng được xem là đỉnh cao rồi!

Thế mà ông ta đã bị Diệp Huyên gi3t chết rồi! Hơn nữa, ngay cả linh hồn còn không thoát ra được!

Tạo sao Diệp Huyên này lại mạnh đến vậy?

Trong sân, hàng loạt đệ tử Kiếm Tông đều ồn ào.

Đầu Mục Thanh Phong bị kiếm Thiên Tru trong tay Diệp Huyên đâm vào cũng trợn tròn mắt, trong mắt hắn cũng vô cùng kinh ngạc.


Khoảnh khắc lúc gặp cái chết kia, ông ta cũng không ngờ được, Diệp Huyên lại dùng một kiếm diệt ông ta trong nháy mắt!

Là giết nhanh diệt gọn!

Thời khắc đó ông ta đã hiểu rồi.

Lúc trước Diệp Huyên tỏ ra yếu thế.

Nhưng Diệp Huyên này chẳng phải đã điên rồi sao?

Không có đáp án!

Mục Thanh Phong chết vô cùng uất ức, hay nói cách khác là ông ta không cam tâm.

Ông ta không dám tin, bản thân đã ngã xuống rồi! Ngay cả linh hồn cũng không bảo vệ được!

Trong sân, sau khi Diệp Huyên gi3t chết Mục Thanh Phong thì lập tức biến thành huyết quang lao về phía xa.

Những nơi huyết quang đi qua thì không gian lập tức biến thành hư vô.


Lúc này quanh người hắn toả ra sát khí và u ám càng lúc càng mạnh, đã đến mức độ không thể hình dung nổi.

Hắn bây giờ thật sự giống như ác quỷ đến từ địa ngục.

Thấy Diệp Huyên xông đếm, hàng lệ cao thủ Kiếm Tông đều lo sợ trong lòng, Diệp Huyên này giống như khắc tinh của kiếm tu vậy, đánh thế nào?

Lúc này, một âm thanh từ trong Kiếm Điện chợt vang lên: “Ngăn cản hắn! Một canh giờ là đủ!”

Một canh giờ!

Là âm thanh của Kiếm Mộc!

Kiếm Mộc vừa dứt lời, phía trước Kiếm Điện, mặt đất đột nhiên nứt toạc, ngay sau đó, một luồng kiếm quang phóng thẳng lên trời, kiếm quang này lập tức ép Diệp Huyên phải dừng lại tại chỗ, kiếm quang tan biến thì một ông lão xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.

“Là đại trưởng lão Mạc Ly!”

Trong sân có người kinh ngạc kêu lên.

Mạc Ly!