2540: “Chương Cô Nương!”
Nhưng hắn vừa lùi, chúng lập tức tiến lên.
Diệp Huyên sầm mặt, chúng chưa chịu bỏ qua cho hắn sao?Nhưng những con yêu thú kia không ra tay, hiển nhiên chúng đang kiêng dè điều gì đó, nhưng cũng đang thèm muốn thứ gì đó!AdvertisementNhìn thấy vẻ thèm thuồng trong mắt đám yêu thú, Diệp Huyên lưỡng lự, sau đó gập ngón tay, giọt máu ở đầu ngón tay bay tới trước mặt chúng, chúng lập tức nhốn nháo!Diệp Huyên quay đầu chạy!Con yêu thú đánh nhau với hắn trước đó đang phân vân, không biết nên đuổi theo Diệp Huyên hay đi giành giọt máu kia, cuối cùng nó chọn đuổi theo Diệp Huyên! Ở phía xa, Diệp Huyên chạy như bay, con yêu thú kia cũng điên cuồng đuổi theo.
Sau khoảng mười lăm phút đồng hồ, Diệp Huyên bỗng dừng lại, hắn nhặt nhánh cây dưới đất lên.
Khi nhìn thấy nhánh cây đó, con yêu thú dùng hai tay che mông lại theo bản năng! Diệp Huyên nhếch miệng cười, vừa định ra tay thì con yêu thú quay đầu bỏ chạy!Lúc này nó mới sực nhớ ra đám bạn đằng sau mình không theo tới đây! Nhìn thấy nó chạy trốn, Diệp Huyên ngẩn người, sau đó lắc đầu cười.
Hắn không đuổi theo, một con hắn còn đánh được, nếu là hai con thì hắn nuốt không nổi!Diệp Huyên nhìn nhánh cây trong tay rồi lại lắc đầu, lúc này hắn mới phát hiện, sau khi không có thân thể mạnh mẽ và kiếm Thiên Tru, sức chiến đấu của hắn đã giảm không biết bao nhiêu bậc!Thuần tuý!Kiếm đạo thuần tuý là gì?Tự mạnh chứ không phải dùng ngoại vật!Kiếm chính là kiếm!Giống như cô gái váy trắng, dù chỉ một sợi tóc cũng có thể gi3t chết siêu cao thủ!Hắn còn lâu mới làm được điều này!Nhưng may mà hắn không còn mơ hồ về Kiếm đạo nữa!Không mơ hồ là được, bởi vì cũng có một phương hướng để đi.
Diệp Huyên cầm nhánh cây đi về phía xa, lúc này Chương Thanh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Diệp Huyên cười gọi: “Chương cô nương!”Chương Thanh nhìn Diệp Huyên: “Ngươi giải quyết chúng bằng cách nào?”Diệp Huyên cười: “Bí mật!”Chương Thanh im lặng một lát, sau đó hỏi: “Ngươi rất muốn đi đấu võ với người khác phải không?”Diệp Huyên gật đầu.
Hắn không thể ở đây quá lâu, dù sao bây giờ Tiểu Thất đang bế quan, đại thế giới Huyền Hoàng còn rất nhiều việc cần giải quyết, hơn nữa hắn không biết Thần Điện sẽ đến khi nào!.
Chương Thanh bảo: “Đi theo ta!”
Dứt lời, nàng ta xoay người đi.
Diệp Huyên vội vàng đi theo.
Một lát sau, hai người đến thôn lúc đầu, cả thôn chỉ có một mình Chương Thanh.
Advertisement
Chương Thanh dẫn Diệp Huyên đi tới trung tâm chính của thôn, ở đó có một Truyền Tống Trận màu xanh.
Diệp Huyên hơi tò mò: “Chương cô nương, đây là?”
Chương Thanh trả lời: “Ở đây có mấy thôn kiểu này, trong những thôn này đều có Truyền Tống Trận giống vậy, cứ mười ngày sẽ có tài nguyên truyền tống vào, ngoài thuốc chữa thương còn có một lệnh thách đấu và mười viên dị tinh”.
Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Vậy chẳng phải là có rất nhiều người ngấp nghé những thôn thế này?”
Chương Thanh gật đầu.
Diệp Huyên coi như đã hiểu tại sao trước đó khi hắn đến, Chương Thanh lại cảnh giác như vậy.
Hiển nhiên nàng ta cho rằng hắn đến cướp địa bàn!
Lúc này Chương Thanh đột nhiên nói: “Còn một canh giờ nữa vật tư của ta sẽ đến, trong một canh giờ này có thể sẽ xuất hiện thay đổi dị thường”.
Nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Ngươi canh giữ với ta, lát nữa ta cho ngươi lệnh thách đấu, sau đó cho người vài viên dị tinh, thế nào?”
Diệp Huyên gật đầu: “Được thôi!”
Thứ hắn cần bây giờ đó là lệnh thách đấu và dị tinh, sau đó cố gắng rèn luyện bản thân.
Mạnh lên!
Đây là mục tiêu cuối cùng của hắn bây giờ!
Chỉ khi có được thực lực mạnh mẽ mới không bị người khác bắt nạt!
Chương Thanh trầm giọng: “Cẩn thận một chút! Ngươi ở đây đều không phải loại lương thiện!”
Diệp Huyên gật đầu, hỏi: “Người mạnh nhất ở đây là ai?”
Chương Thanh nhìn Diệp Huyên: “Ta biết ở bên ngoài chắc chắn ngươi có rất ít đối thủ trong thế hệ trẻ, nhưng ở đây không thể so sánh với bên ngoài. Ngươi đừng coi thường khi đối mặt với bất cứ ai ở đây, nếu không ngươi nhất định sẽ chết!”
Diệp Huyên nặng nề hỏi: “Ở đây có chết người sao?”
Chương Thanh tiếp lời: “Vớ vẩn! Nơi này là cảnh thật chứ không phải thế giới ảo, nếu chết ở đây là chết thật! Hiểu chưa?”
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Đã hiểu”.
Chương Thanh nhìn xung quanh: “Cẩn thận một chút”.
Hai người cứ thế bắt đầu chờ đợi.
Thời gian dần dần trôi qua, khi còn khoảng nửa canh giờ, một tiếng bước chân bỗng vang lên ở phía xa thôn, sau đó một thanh niên xuất hiện trước mặt hai người.
2542: Cách Thức Đơn Giản Nhất Thiên Hạ!
Diệp Huyên gật đầu: “Ừm!”
Chương Thanh lao về phía thanh niên bằng tốc độ cực nhanh, trông như báo săn vồ mồi.
Ở phía xa, thanh niên cười dữ tợn rồi di chuyển, nhấc đại đao lên bổ mạnh về phía Chương Thanh ở đối diện.
Advertisement
Roẹt!
Đao phá trời cao, âm thanh xé rách vang lên.
Ầm!
Hai người vừa tiếp xúc nhau đã tách ra, nhưng ngay sau đó Chương Thanh lại xuất hiện trước mặt thanh niên, gã cũng phản ứng rất nhanh, trở tay bổ một đao.
Ầm!
Chương Thanh lập tức bị đánh bay trở lại chỗ cũ, thanh niên bật nhảy lên rồi bổ mạnh một đao!
Chương Thanh né sang bên phải, thanh niên chém xuống, mặt đất bị đao bổ trúng nứt toác ra!
Một đao chưa trúng, thanh niên cầm đao chém ngang, đao thế mạnh mẽ đánh úp về phía Chương Thanh...
Thấy hai người đánh nhau, vẻ mặt Diệp Huyên trở nên nghiêm túc hơn!
Mạnh!
Hai người đều rất mạnh!
Cả hai đều đánh những chiêu cơ bản nhất, phản ứng và ý thức chiến đấu của họ vô cùng mạnh, không hề hoa mỹ, chiêu nào chiêu nấy đều tấn công thẳng vào chỗ hiểm!
Cách thức đơn giản nhất thiên hạ!
Nếu hai người này đánh nhau bằng thực lực thật sự chắc chắn sẽ trời long đất lở.
Diệp Huyên nhìn lướt qua chung quanh, phải nói nơi này đúng là một nơi thích hợp rèn luyện.
Mọi người đều rất công bằng, không có bất kỳ ngoại vật hay chỗ dựa nào, tất cả đều dựa vào chính mình!
Lúc này Diệp Huyên đột nhiên nhìn sang bên phải, ở đó có một bóng dáng lao về phía hắn với tốc độ nhanh như gió, cực kỳ nhanh!
Lại đến!
Diệp Huyên nheo mắt, xông qua đấm một cú!
Bùm!
Cú đấm này bị hụt, lúc này hắn thấy bụng đau đớn, ngay sau đó một tia sáng lạnh chém về phía cổ hắn, nhưng nó đột nhiên dừng lại, bởi vì một tay Diệp Huyên tung chiêu khỉ trộm đào...
Nhưng khi tay Diệp Huyên chụp lấy nơi nào đó, hắn sững sờ.
Không có đào?
Phẳng?