2319: “ta Muốn Thỉnh Giáo Huyền Hoàng Chủ!”
Diệp Huyên cười nói: “Không trách các người, chúng ta vừa mới đến nơi này, căn cơ còn yếu, không thể nào so sánh với những thế lực lâu đời này!”Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu: “Chúng ta sẽ cố gắng!”Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Ta đến Huyền Hoàng giới một chuyến! Người phụ nữ kia có lẽ biết được nhiều hơn!”Nói rồi hắn nhìn hai cô gái: “Bắc Cảnh giao lại cho các cô”.
AdvertisementNói xong hắn lập tức biến mất.
Thượng Quan Tiên Nhi ở chỗ cũ nhẹ giọng nói: “Cửu cô nương, ta có hơi lo lắng!”Khương Cửu trầm mặc.
Nàng ấy cũng có chút lo lắng!Lần này, Diệp Huyên còn có thể cố gắng chống đỡ được không?…Sau khi rời khỏi Bắc Cảnh, Diệp Huyên trực tiếp đi đến Huyền Hoàng giới.
Ở cửa điện Huyền Hoàng, Lão Dương đứng chắn trước mặt Diệp Huyên: “Diệp Vương, tạm thời bệ hạ không gặp khách, xin thứ lỗi!”Diệp Huyên liếc nhìn bên trong đại điện: “Khi nào thì bà ta có thể gặp khách?”Lão Dương nói: “Ba ngày sau!”Diệp Huyên nhìn Lão Dương: “Ba ngày sau?”Lão Dương gật đầu.
Diệp Huyên cười nói: “Đây là cố ý tránh ta sao?”Lão Dương không nói gì.
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Không cần cưỡng ép, xin cáo từ”.
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Mà ngay lúc này, đột nhiên một âm thanh từ trong đại điện truyền đến: “Diệp công tử”.
Âm thanh của Huyền Hoàng chủ!Diệp Huyên quay người, lúc này Huyền Hoàng chủ đã đi ra, bà ta đi đến trước mặt Diệp Huyên, mỉm cười: “Lần này Diệp công tử đến đây là vì chuyện của đỉnh Nhai Sơn à?”Diệp Huyên gật đầu: “Ta muốn thỉnh giáo Huyền Hoàng chủ!”Huyền Hoàng chủ trầm mặc.
Diệp Huyên cười nói: “Không thể nói sao?”Huyền Hoàng chủ nhẹ giọng nói: “Lần này e là bọn họ quyết tâm phải đạt cho bằng được”.
.
Đã biết!
Diệp Huyên cười nói: “Vậy chưa biết thì sao?”
Huyền Hoàng chủ lắc đầu: “Không biết”.
Diệp Huyên lại hỏi: “Bọn họ đối phó ta hay là đối phó với cô gái váy trắng?”
Huyền Hoàng chủ nhìn Diệp Huyên: “Có khác biệt gì sao? Bọn họ đối phó ngươi có nghĩa là bọn họ có cách đối phó cô gái váy trắng!”
Advertisement
Diệp Huyên im lặng.
Huyền Hoàng chủ nhẹ giọng nói: “Thật ra, ngươi có thể trốn”.
Trốn!
Diệp Huyên nhìn Huyền Hoàng chủ, cười nói: “Trốn thế nào?”
Huyền Hoàng chủ nhìn Diệp Huyên: “Nếu ngươi trốn, ta tin rằng cho dù là bọn họ thì e cũng khó mà tìm được ngươi dễ dàng. Chẳng qua là, ngươi phải từ bỏ toàn bộ người của Bắc Cảnh”.
Từ bỏ toàn bộ người Bắc Cảnh!
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Còn có cách nào khác không?
Huyền Hoàng chủ cười nói: “Người còn sống mới có vô tận khả năng! Diệp công tử kỳ tài ngút trời, nếu sống sót thêm vài chục năm thì ngươi của khi đó sẽ là kẻ vô địch trong đại thế giới Huyền Hoàng này, thậm chí là ở không gian rộng hơn, sao cứ nhất thiết phải liều chết với bọn họ lúc này?”
Diệp Huyên giang tay cười nói: “Thật ra, ta cũng rất muốn bỏ trốn, nhưng, nếu như ta trốn thì ngươi nghĩ bọn họ sẽ bỏ qua cho Bắc Cảnh sao?”
Huyền Hoàng chủ cười nhẹ: “Đều là những người không quan trọng, sao lại quan tâ m đến vậy?”
Diệp Huyên nhìn Huyền Hoàng chủ: “Bọn họ là bạn bè của ta, là người đi theo ta”.
Huyền Hoàng chủ nhìn Diệp Huyên một lúc lâu, sau đó bà ta khẽ gật đầu: “Vậy chúc Diệp công tử may mắn, không đúng, nên nói là hy vọng người sau lưng Diệp công tử đủ lớn mạnh!”
Nói xong, bà ta quay người rời đi, nhưng rất nhanh bà ta lại dừng lại: “Diệp công tử, đỉnh Nhai Sơn này là nơi Tổ sư nhà Hiên Viên ngộ đạo năm đó, thần kiếm của nhà Hiên Viên ở đó, bọn họ chọn nơi này làm chiến trường, nhất định có thâm ý, Diệp công tử cẩn thận!”
Diệp Huyên gật đầu: “Đa tạ đã nhắc nhở! n huệ này ta đã ghi nhớ!”
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Nhìn bóng lưng của Diệp Huyên, lão Dương nhẹ giọng nói: “Bệ hạ, hắn có bao nhiêu phần thắng?”
Huyền Hoàng chủ nói: “Nếu là một mình hắn thì một phần cũng không có!”
Lão Dương hỏi: “Nếu là thêm cô gái váy trắng kia thì sao?”
Huyền Hoàng chủ nhẹ giọng nói: “Nếu cô gái kia là Vị Tri Cảnh thì có lẽ còn có cơ hội sống sót, mà nếu chưa đạt đến Vị Tri Cảnh, nàng ta nhất định sẽ chết!”
Nghe vậy, vẻ mặt lão Dương có phần nặng nề: “Tại sao?”
Sắc mặt Huyền Hoàng chủ dần nghiêm trọng: “Đỉnh Nhai Sơn… Nơi đó, không đơn giản!”
Lão Dương muốn hỏi gì đó những Huyền Hoàng chủ đã đi vào trong đại điện.
Lão Dương trầm mặc.
…
Trong đại điện, Huyền Hoàng chủ đi đến trước một bức tranh người đàn ông trung niên, người đàn trung niên trong bức tranh mặc một một bộ trường bào màu xanh nhạt, hai tay chắp sau lưng, tầm mắt nhìn về phía trước.
Là người sáng lập ra Huyền Hoàng giới: Lý Huyền Y!
Cái tên này đã từng là cả một thời đại!
Ở thời đại đó, người này đã trấn áp các thế lực lớn của đại thế giới Huyền Hoàng, dùng thực lực của bản thân mình sáng lập ra Huyền Hoàng giới! Đó là lúc huy hoàng nhất của Huyền Hoàng giới.
Mà bây giờ, Huyền Hoàng giới gần như sắp bị người đời lãng quên!
Danh xưng Huyền Hoàng chủ này… Thật sự là nực cười!
Bởi vì người bên ngoài căn bản không hề thừa nhận!
Mà sở dĩ Huyền Hoàng giới còn tồn tại đến bây giờ chính là nhờ người trong bức tranh trước mặt này!
Mặc dù Lý Huyền Y đã biến mất nhiều năm, nhưng không có bất kỳ thế lực nào dám xem thường ông ta.
2321: Tiến Lên Đạo Cảnh!
Bởi vì năm đó ông ta được cho là người có nhiều khả năng vượt qua Vị Tri Cảnh nhất!
Kiểu người này, nếu còn lưu lại hồn phách ở Huyền Hoàng giới…
Ai muốn tiêu diệt Huyền Hoàng giới thì sẽ nhận lấy cơn thịnh nộ của đối phương!
Advertisement
Khi Huyền Hoàng giới yếu thế thì đã chủ động buông bỏ quyền kiểm soát những khu vực nằm ngoài, vì thế cũng không có thế lực nào đến ép họ đến đường cùng.
Ai cũng đều e ngại Lý Huyền Y này!
Huyền Hoàng chủ nhìn bức tranh trước mặt một lúc lâu, đột nhiên bà ta khẽ cười: “Tổ tiên, Huyền Hoàng giới sẽ không sụp đổ, nhất định không!”
Vừa dứt lời, bà ta đến trước bức tranh, mở lòng bàn tay, có một thanh phi đao nằm trong tay bà ta.
Phi đao bị thiếu một góc!
Huyền Hoàng chủ nhìn phi đao trong tay, mỉm cười: “Người đời đều nói thần kiếm Hiên Viên Tộc sắc bén đứng đầu, thật ra có ai biết được thần khí sắc bén nhất đại thế giới Huyền Hoàng này là ngươi chứ?”
Nói đến đây, bà ta như nghĩ đến gì đó, vẻ mặt tươi cười dần biến mất: “Bây giờ ngươi đã gặp được đối thủ rồi! Thanh kiếm sắc bén kia chắc cũng không thua kém ngươi đâu!”
Ngay lúc này, thanh phi đao kia đột nhiên khẽ rung động, một luồng đao mang từ trên lưỡi đao chợt loé lên.
Huyền Hoàng chủ cười nói: “Ngày nào đó để cho các ngươi giao lưu lẫn nhau một chút nhé”.
Nói xong, bà ta quay người rời đi.
…
Sau khi Diệp Huyên về đến Bắc Cảnh thì hắn tự nhốt mình trong phòng.
Trong tháp Giới Ngục, Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất, trước mặt hắn là ba thanh kiếm cấp bậc Thần Cảnh!
Tiến lên Đạo Cảnh!
Diệp Huyên cầm một thanh kiếm Thần Cảnh lên đâm vào bụng mình.
Vù!
Một luồng năng lực tinh khiết lập tức toả ra bên trong cơ thể hắn, ngay sau đó, cả cơ thể Diệp Huyên bắt đầu run rẩy.
Ầm!
Từng luồng hơi thở mạnh mẽ bắt đầu dao động kịch liệt từ trong cơ thể Diệp Huyên, không gian xung quanh dậy lên từng cơn sóng, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình thường!
Lần này, Diệp Huyên gia tăng tốc độ hấp thụ, bởi vì hắn không còn nhiều thời gian nữa!
Hiện tại hắn là Tạo Hoá Cảnh, hắn bắt buộc phải đạt đến Đạo Cảnh!
Mỗi lần tăng lên một cảnh giới, đối với thực lực hiện tại của hắn mà nói thì đều có sự cải thiện vô cùng lớn!
Mà lần này đi đỉnh Nhai Sơn, nếu cô gái váy trắng xuất hiện thì còn ổn, nhưng nếu đối phương không xuất hiện thì hắn thật sự phải dựa vào bản thân thôi!