1906: “ta Cũng Không Có Ý Định Đánh Nhau Với Hắn!”
Thấy Diệp Huyên trầm lặng, cô gái tóc trắng cười nói: “Sợ rồi?”Diệp Huyên lắc đầu: “Sợ cái gì chứ! Đi thôi!”Lúc này, Tiểu Thất chợt nói: “Ta cũng đi!”AdvertisementDiệp Huyên nhìn về phía Tiểu Thất, hắn gật đầu: “Cùng vào luôn đi!”Dứt lời, ba người chợt biến mất cùng lúc.
Trong tháp Giới Ngục.
Cô gái tóc trắng nhìn bốn xung quanh, nhẹ giọng nói: “Đây chính là thứ đến từ Ngũ Duy sao?”Tiểu Thất cũng quan sát bốn xung quanh.
Lúc này, ánh mắt của cô gái tóc trắng bỗng dừng lại chỗ Tiểu Linh Nhi cách đó không xa, Tiểu Linh Nhi nhìn cô gái tóc trắng, trong mắt mang theo sự để phòng.
Cô gái tóc trắng nhẹ giọng nói: “Bản nguyên chi linh! ”Tiểu Linh Nhi nhìn cô gái tóc trắng: “Cô không phải người!”Cô gái tóc trắng cười nói: “Ta đúng là không phải Nhân tộc!”Tiểu Linh Nhi do dự một lúc, sau đó nói: “Mấy người có thể đến chỗ khác đánh nhau không?”Nàng ta sợ, sợ mấy người này đánh nhau ở đây sẽ làm hỏng linh thụ của mình!Cô gái tóc trắng cười nói: “Đến chỗ khác đánh thì có lẽ đại ca của ngươi sẽ không có bất kỳ phần thắng nào rồi.
”Tiểu Linh Nhi nhìn Diệp Huyên, nàng ta do dự một lúc rồi nói: “Ca ca, huynh, huynh không đánh lại nàng ta đâu!”Nàng ta và cô gái tóc trắng là đồng loại nên có thể cảm nhận được rốt cuộc cô gái tóc trắng mạnh cỡ nào!Cô gái tóc trắng đột nhiên cười nói: “Ta cũng không có ý định đánh nhau với hắn!”Dứt lời, lòng bàn tay nàng ta mở ra, trong phút chốc, toàn bộ tháp Giới Ngục bắt đầu rung chuyển!Nhìn thấy cảnh tượng này, hai mắt Diệp Huyên hơi híp lại, người con gái này đang cố gắng thu phục tháp Giới Ngục?Mà đúng lúc này, một cô gái đột nhiên xuất hiện trước mặt cô gái tóc trắng.
A Việt!A Việt nhìn cô gái tóc trắng: “Cút ra ngoài!”Cô gái tóc trắng nhếch miệng nở một nụ cười: “Không!”A Việt chợt nói: “Quy Vị!”Dứt lời, đạo tắc Đại Địa và đạo tắc Mộng cùng với đạo tắc Không Gian bỗng ẩn vào giữa hàng lông mày của Diệp Huyên, không chỉ ba đạo tắc này mà A Việt cũng thế.
.
Trong nháy mắt, hai mắt Diệp Huyên trợn tròn, lúc này giọng nói của A Việt vang lên từ trong đầu hắn: “Kích hoạt tháp Giới Ngục!”
Diệp Huyên vội vàng nghe theo, không lâu sau tháp Giới Ngục đã được kích hoạt. Trên đỉnh đầu cô gái tóc trắng bất tình lình xuất hiện một chữ “Tù” hư ảo màu đỏ như máu.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt cô gái tóc trắng lập tức thay đổi, ngay sau đó, nàng ta rời ngay khỏi tháp Giới Ngục.
Advertisement
Nhưng chữ “Tù” màu đỏ như máu đó vẫn cứ ở trên đỉnh đầu nàng ta.
Diệp Huyên cũng ra khỏi tháp Giới Ngục, hắn nhìn cô gái tóc trắng gần trước mặt, lúc này, hắn cảm thấy trong cơ thể mình có một luồng sức mạnh thần bí.
Luồng sức mạnh này khiến hắn cảm thấy mình có thể kiểm soát tất cả!
Sắc mặt Diệp Huyên đột nhiên trở nên dữ tợn, nhưng chính tại lúc này, luồng sức mạnh đó chợt biến mất, còn A Việt và mấy đạo tắc kia đã quay vào trong tháp.
Diệp Huyên ngây người ra một lúc, sau đó nói: “Đừng dừng lại! Chúng ta hãy gi3t chết nàng ta!”
A Việt không hề đáp lại mà quay về tầng năm.
Diệp Huyên: “...”
Cô gái tóc trắng ở trước mặt nhìn Diệp Huyên rồi nói: “Quả nhiên nó đã nhận ngươi làm chủ!”
Lúc này sắc mặt nàng ta có vẻ nghiêm trọng, bởi vì trong giây phút vừa rồi nàng ta đã cảm nhận được mối nguy hiểm.
Diệp Huyên nhìn về phía Tiểu Thất: “Tiểu Thất cô nương, ta nghĩ không cần phải phí lời với nàng ta nữa!”
Tiểu Thất gật đầu, nàng ta nhìn cô gái tóc trắng rồi đột nhiên biến mất.
Xoẹt!
Một tia kiếm quang chợt lóe lên.
Mà dường như cùng lúc đó, cô gái tóc trắng cũng đột nhiên lui về phía sau cả nghìn dặm, thế nhưng ánh kiếm này vẫn ở trước mặt nàng ta!
Bấy giờ, hai tay cô gái tóc trắng hợp lại, kẹp lấy ánh kiếm kia, nhưng ngay sau đó...
Ầm!
Cô gái tóc trắng lùi về phía sau mấy nghìn dặm!
Lần này nàng ta còn lùi ra xa khỏi tầm mắt của Diệp Huyên!
Mà đúng lúc này, không gian ở đây bỗng nhiên trở nên hư ảo!
Sắc mặt Diệp Huyên nghiêm lại, cái này do chiêu kiếm đó tạo ra.
1908: “Phân Tách!”
Đây là một không gian được mở ra, mà không gian này lại không thể chịu được chiêu kiếm của Tiểu Thất!
Không lâu sau, không gian đã hoàn toàn hư ảo, tất cả mọi người đều xuất hiện trong tinh không mênh mông!
Advertisement
Mà cô gái tóc trắng đó không biết từ lúc nào đã tới gần trước mặt Tiểu Thất, nàng ta nhìn Tiểu Thất: “Chiêu kiếm này thật lợi hại!”
Dứt lời, nàng ta đột nhiên đánh một quyền về phía Tiểu Thất.
Một quyền rất nhẹ nhàng bình lặng.
Nhưng lại ẩn chứa sức mạnh hủy trời diệt đất!
Cách đó không xa, khuôn mặt Tiểu Thất không chút cảm xúc, cơ thể nàng ta bỗng trở nên hư ảo, ngay sau đó, luồng sức mạnh kh ủng bố mà cô gái tóc trắng phóng ra lập tức bị cắt xé, mà cùng lúc này cô gái tóc trắng lại lần nữa bị đánh lùi ra xa gần nghìn dặm!
Cô gái tóc trắng vừa dừng lại thì Tiểu Thất đột nhiên rút kiếm.
Xoẹt!
Một đường kiếm khí phá vỡ khoảng không!
Đường kiếm khí này dường như muốn xé rách tinh không này ra vậy, vô cùng kinh khủng!
Ở tận cùng phía xa xa, lòng bàn tay cô gái tóc trắng mở ra, sau đó nhẹ nhàng ép về phía trước: “Vạn Vật Tụ!”
Ầm ầm!
Không gian trước mặt nàng ta đột nhiên rung chuyển kịch liệt, trong phút chốc, một luồng sức mạnh thần bí ra sức chặn lại đường kiếm khí đó.
Lúc này cô gái tóc trắng lại nói: “Phân tách!”
Dứt lời, đường kiếm khí đó trực tiếp bị tách ra rồi biến mất trong tích tắc.
1909: “Vì Vậy Mà Vũ Trụ Này Cần Phải Hy Sinh?”
Tiểu Thất bỗng nhiên biến mất.
Nụ cười của cô gái tóc trắng cứng lại, ngay sau đó, cả người nàng ta trực tiếp trở nên hư ảo.
Mà lúc này, Tiểu Thất đã xuất hiện ở phía sau nàng ta.
Advertisement
Chết rồi?
Diệp Huyên ở gần đó ngây cả người.
Không phải cứ như vậy mà hết rồi chứ?
Mà lúc này, không biết từ lúc nào cô gái tóc trắng đã xuất hiện ở chỗ bản nguyên của Tiểu Thất đang đứng.
Tiểu Thất xoay người nhìn về phía cô gái tóc trắng, cô gái tóc trắng nhẹ giọng nói: “Vậy mà lại chém mất một phần phân thân của ta rồi!”
Phân thân!
Cách đó không xa, sắc mặt Diệp Huyên đông cứng lại, hắn không ngờ rằng thứ mà vừa nãy Tiểu Thất chém đi lại chỉ là một phần phân thân của cô gái tóc trắng!
Xảy ra vấn đề rồi!
Bây giờ người ở trước mặt là phân thân hay là bản thể đây?
Diệp Huyên nhìn về phía Tiểu Thất, còn Tiểu Thất đi về phía cô gái tóc trắng, nàng ta bước rất chậm rất chậm.
Cô gái tóc trắng nhìn Tiểu Thất, vừa cười vừa nói: “Không thể không nói, ngươi đúng là người yêu nghiệt nhất trong vũ trụ hỗn độn bao nhiêu năm nay! Cho dù đặt ngươi ở thời đại Thần tộc, ngươi cũng có thể ngạo mạn xưng hùng xưng bá rồi!”
Tiểu Thất nhẹ giọng nói: “Thế giới này không cần Thiên Đạo!”
Cô gái tóc trắng vừa cười vừa nói: “Không có ta! Cũng sẽ có Thiên Đạo khác, ví dụ như ngươi, nếu như ta thua, ngươi chính là Thiên Đạo kế tiếp!”
Tiểu Thất lắc đầu: “Ta sẽ không làm Thiên Đạo!”
Cô gái tóc trắng nhìn Tiểu Thất: “Ngươi có biết loài người các ngươi có lòng tham không đáy cỡ nào không? Mỗi một thế giới hủy diệt đều là vì lòng tham của loài người các ngươi. Nếu như không phải là ta không chế thì vũ trụ hỗn độn này sớm đã không còn rồi!”
Tiểu Thất nhìn cô gái tóc trắng, nhẹ giọng nói: “Loài người cần sinh tồn! Mà cần sinh tồn thì phải tu luyện, mà cần tu luyện thì phải hút linh khí, đây chính là chuyện bất khả kháng!”
Cô gái tóc trắng cười khẩy: “Vì vậy mà vũ trụ này cần phải hy sinh?”
Tiểu Thất lắc đầu: “Không có đúng với sai, mọi người đều phải sinh tồn, không phải là người chết thì là ta chết. Trừ phi, tất cả loài người và sinh linh diệt vong, nếu không thì kết cục cuối cùng của vũ trụ cũng sẽ đi đến hủy diệt.”
Cô gái tóc trắng nhìn Tiểu Thất: “Không có loài người các ngươi, vũ trụ sẽ tồn tại lâu hơn!”
Tiểu Thất nói: “Ngươi không có tư cách nhận xét đúng sai, bởi vì ngươi cũng đang hấp thu bản nguyên của vũ trụ này, hơn nữa còn khống chế bản nguyên của vũ trụ này và một số linh khí đặc biệt. Ngươi cũng chẳng khác gì so với loài người bọn ta!”