Lúc này, pho tượng đột nhiên nói: "Ngươi có thể trở thành thần của Thần tộc!"
Diệp Huyên ngây cả người.
Pho tượng nhìn xuống Diệp Huyên: “Mặc dù cơ thể ngươi là loài người, nhưng ngươi có thể trở thành thần của Thần tộc ta!"
Diệp Huyên hơi nhíu mày lại: “Tiền bối có ý gì?"
Pho tượng đáp: "Thay máu! Ta có thể thay máu của ta cho ngươi, lúc đó máu của ta sẽ biến đổi cơ thể của ngươi, khiến ngươi thật sự trở thành thần của Thần tộc ta”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Tiền bối, ông đừng nói giỡn!"
Hắn không muốn trở thành thần tiên gì đó, hắn chỉ muốn làm chính mình!
Pho tượng lạnh lùng nói: "Sao thế, ngươi không muốn làm thần của Thần tộc ta?"
Diệp Huyên gật đầu: “Tiền bối, ta chỉ muốn làm chính mình!"
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Nhưng hắn còn chưa đi được mấy bước, một luồng sức mạnh to lớn trực tiếp bao lấy hắn.
Mặt Diệp Huyên biến sắc: “Tiền bối, ông sẽ không ép buộc ta chứ?"
Pho tượng nhìn hắn: “Ta đã không đợi được nữa rồi, còn ngươi, nếu ngươi trở thành thần của Thần tộc ta thì Thần tộc ta có lẽ còn có hy vọng phục hưng.
Cho nên việc này ta không thể theo ý ngươi được!"
Vừa dứt lời, cơ thể Diệp Huyên lập tức rung lắc kịch liệt, cùng lúc này, một cái xác chết xuất hiện trước mặt hắn.
Dáng vẻ của xác chết này giống y hệt bức tượng phía sau hắn.
Diệp Huyên thôi thúc phi kiếm, nhưng hắn chợt nhận ra phi kiếm vừa mới xuất hiện thì biến mất ngay!
Lúc này đây, cả người Diệp Huyên nóng như lửa đốt vậy, mà máu Thần Vương trong cơ thể hắn lại đang điên cuồng bị cắn nuốt!
Phía sau Diệp Huyên, Thần Vương tỏ vẻ khó tin nỗi.
Cứ thế, sau khoảng chừng nửa canh giờ giằng co, Diệp Huyên mới cảm thấy khá hơn một chút.
Lúc này, hắn cảm thấy trong thân thể mình đang cất chứa một sức mạnh khổng lồ!.