Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 12229




Giết?

Không giết?

Tội Vương chưa từng băn khoăn đến thế bao giờ!

Không giết gian thương, một khi gã ta trở về chắc chắn sẽ làm khó gã!

Nghĩ đến thế lực đáng sợ sau lưng gian thương, gã chợt cảm thấy sởn tóc gáy!

Giết?

Cũng rất mạo hiểm!

Nhưng gã nhanh chóng nghĩ tới một chuyện, đó là Diệp Huyên nói đúng, giết tên gian thương này có thể đổi tội cho hắn!

Nghĩ đến đây, trong mắt Tội Vương lộ vẻ dữ tợn, lập tức xông về phía gian thương kia!

Không thể để gã ta sống!

Dù biết đây là âm mưu của Diệp Huyên, nhưng gã vẫn phải giết!

Không đúng, đây là dương mưu!

Con mẹ nó!

Kháo Sơn Vương và gian thương kia đều là những kẻ xấu xa nhất trên đời!

Thấy Tội Vương ra tay, Diệp Huyên nhếch môi!

Gian thương áo đen ở phía xa cũng thay đổi sắc mặt: “Mẹ kiếp! Tội Vương, ông bị điên rồi sao? Hả?”

Tội Vương không đáp lời, lao thẳng tới trước mặt gian thương áo đen, sau đó đánh tới một quyền!

Đây là muốn giết người mà!

Gian thương thầm hoảng hốt, bây giờ gã ta đang bị thương nặng, nhẫn chứa đồ còn bị Diệp Huyên lấy mất, lúc này, sao gã ta có thể ngăn cản Tội Vương đây?

Xong đời rồi!

Gian thương chậm rãi nhắm mắt lại chờ chết!

Lúc này, một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng.

Oanh!

Sau đó, Tội Vương vừa mới xông đến trước mặt gian thương bị một tia kiếm quang chém lui mấy chục nghìn trượng!

Gian thương sửng sốt, gã ta nhìn về phía Diệp Huyên bên cạnh. Diệp Huyên khẽ mỉm cười, sau đó nhìn về phía Tội Vương, sắc mặt Tội Vương vô cùng khó coi, gã đang nhìn chằm chằm Diệp Huyên.

Diệp Huyên nhìn thoáng qua gian thương: “Chạy mau!”

Nghe vậy, gian thương vội xoay người bỏ chạy, chạy được một lúc, gã ta đột nhiên xoay người nhìn về phía Diệp Huyên, sau đó chân thành nói: “Cảm ơn!”

Diệp Huyên gật đầu: “Đừng khách sáo!”

Gian thương nhìn thoáng qua Diệp Huyên, sau đó nhìn về phía Tội Vương, xoay người biến thành một tia sáng biến mất ở cuối chân trời!

Tối vương nhìn gian thương biến mất ở cuối tinh hà, gã im lặng!

Diệp Huyên nhìn thoáng qua Tội Vương, sau đó nói: “Tội Vương, làm người phải có lương tâm! Người ta cũng không động vào ông, ông lại muốn giết người ta, người của thế giới các ông đều không có lương tâm thế à? Ông…”