*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô gái hoả diễm chớp mắt: “Ta thấy chúng ta cực kỳ có duyên, hơn nữa ngươi còn cứu ta nên ta muốn báo đáp ngươi”.
Diệp Huyên bình tĩnh tiếp lời: “Ta tin đấy”.
Cô gái hoả diễm bĩu môi: “Tuỳ ngươi”.
Diệp Huyên bảo: “Cô đến từ thế giới Hư Chân à?”
Nàng ta gật đầu: “Đúng”.
Diệp Huyên hơi tò mò: “Có thể nói cho ta biết về thế giới Hư Chân không?”
Vẻ mặt cô gái hoả diễm bỗng trở nên hơi nặng nề, sau đó nàng ta lắc đầu: “Không có gì để nói cả, sau này nếu ngươi có cơ hội tới đó thì sẽ biết thôi”.
Diệp Huyên khẽ gật đầu, không hỏi thêm nữa.
Cô gái hoả diễm nhìn Thái Sơ Thần Thụ phía cuối tầm mắt: “Cây này mạnh hơn trước đây rồi”.
Diệp Huyên quay đầu nhìn Thái Sơ Thần Thụ: “Nó còn biết trở nên mạnh hơn à?”
Cô gái hoả diễm nhìn Diệp Huyên: “Xem ngươi nói kìa, người ta là thần thụ, có Linh, chắc chắn biết tu luyện rồi”.
Diệp Huyên do dự: “Cô có thể đốt cháy nó không?”
Cô gái hoả diễm bình tĩnh nói: “Có thể! Với tiền đề là nó không phản kháng, đứng yên cho ta đốt”.
Diệp Huyên cạn lời.
Cô gái hoả diễm chợt hỏi: “Khi nào chúng ta đến thế giới Hư Chân?”
Diệp Huyên suy nghĩ rồi đáp: “Tạm thời không muốn tới lắm”.
Cô gái hoả diễm nhìn Diệp Huyên: “Ngươi lợi hại đấy”.
Diệp Huyên cười ha hả rồi hỏi: “Câu hỏi cuối cùng, cô có hận chủ nhân bút Đại đạo không?”
Cô gái hoả diễm lắc đầu: “Không hận! Vì năm xưa ông ta là người cứu ta, hơn nữa ta cũng không đánh lại ông ta”.
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Sau đó hắn lấy Tiểu Tháp ra: “Vào tháp đi”.
Cô gái hoả diễm nhìn Diệp Huyên lần nữa rồi đi vào Tiểu Tháp, vừa vào trong nàng ta đã sững người, rất nhanh nàng ta liền chau mày: “Thời gian trong này…”
Lúc này Diệp Huyên xuất hiện trước mặt nàng ta.
Cô gái hoả diễm trầm giọng: “Có người lợi dụng thần thông vô thượng cải tạo tốc độ thời gian lưu thệ ở đây”.
Diệp Huyên gật đầu.
Cô gái hoả diễm nhìn hắn: “Ngươi làm à?”
Diệp Huyên vô thức muốn gật đầu, nhưng nghĩ tới gì đó hắn lại mau chóng lắc đầu: “Không phải”.