Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 11952




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tín công chúa cười khẽ: “Ta có thể nắm quyền quản lý Tiên Bảo Các không?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Điều này thì không được, Tiên Bảo Các là của Tiểu Quan, nếu nàng ấy đã chỉ định để Ứng Thanh quản lý thì giao cho Ứng Thanh đi. Nhưng ta có thể bảo Tiên Bảo Các phối hợp với cô”.

Tín công chúa gật đầu: “Được!”

Diệp Huyên nhìn Tín công chúa: “Cô biết vũ trụ lớn nhường nào không?”

Tín công chúa lắc đầu: “Không biết. Nhưng ngươi yên tâm, từ giờ trở đi ta sẽ đại diện cho thư viện Quan Huyên chinh phục vũ trụ, cho đến khi toàn bộ vũ trụ đã biết đều quy phục dưới chân vũ trụ Quan Huyên thì thôi!”

Diệp Huyên im lặng một lát rồi nói: “Bắt đầu từ bây giờ, ta phong cho cô làm Đại nguyên soái của Quan Huyên, chỉ nghe lệnh của ta!”

Tín công chúa khẽ mỉm cười: “Diệp công tử bảo trọng”.

Nói xong nàng ấy quay người rời đi.

Trong điện, Diệp Huyên nhìn Tín công chúa đi xa, im lặng không nói.

Lý Bán Tri đột nhiên cất lời: “Mục đích của nàng ta là gì? Nói cách khác, nàng ta làm vậy với yêu cầu gì?”

Diệp Huyên khẽ nói: “Có hai mục đích, thứ nhất là tới thế giới Hư Chân. Thứ hai… ta cũng không biết!”

Lý Bán Tri quay đầu nhìn Diệp Huyên, hắn cười nhẹ: “Dù mục đích gì khác của nàng ấy là gì, chỉ cần nàng ấy thành công thì ta sẽ đáp ứng bất kỳ điều kiện nào của nàng ấy”.

Lý Bán Tri gật đầu, nàng ta biết người nắm thực quyền của thư viện Quan Huyên thực tế đã xuất hiện.

Quân quyền!

Tín công chúa nắm quân quyền của thư viện Quan Huyên trong tay, có thể nói, ngoài Diệp Huyên ra, nàng ấy chính là người đứng thứ hai của thư viện Quan Huyên.

Diệp Huyên bỗng gọi: “Bán Tri”.

Lý Bán Tri nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên nói: “Tư tưởng thống nhất cũng rất quan trọng, cô không có vấn đề gì chứ?”

Lý Bán Tri cười đáp: “Không thành vấn đề”.

Diệp Huyên khẽ gật đầu, đang định rời đi thì Lý Bán Tri lại cất lời: “Thật sự không phải phá mọi gia tộc và thế lực à?”

Diệp Huyên dừng bước, im lặng một lúc lâu mới nói: “Để đời sau làm đi”.

Vẻ mặt Lý Bán Tri phức tạp: “Ngươi có tình cảm với rất nhiều người chúng ta, ngươi làm thì sẽ giảm thiểu được thương vong”.

Diệp Huyên cười: “Chính vì có tình cảm nên ta mới không làm được”.