Sau khi lực lượng này tiếng vào trong người Diệp Huyên, hắn lập tức trở nên hưng phấn.
Lực lượng!
Hắn lại cảm nhận được lực lượng hấp dẫn đó một lần nữa, một lực lượng như vô cùng vô tận.
Nhưng Diệp Huyên nhanh chóng tỉnh táo lại.
Lực lượng!
Lực lượng này rất hấp dẫn, nhưng đây không phải lực lượng của hắn, đây là lực lượng của kiếm Ma Kha, không thuộc về hắn!
Lực lượng này có thể mượn dùng, nhưng tuyệt đối không thể lệ thuộc!
Diệp Huyên giữ vững tâm thần, tiếp tục hấp thu lực lượng này, chẳng mấy chốc, ngày càng có nhiều lực lượng Ma Kha tiến vào người hắn…
Căng!
Đây là cảm giác của Diệp Huyên lúc này, hắn cảm thấy cả người mình căng tràn lực lượng, tựa như có thể gi3t chết tất cả trong nháy mắt vậy!
Một lát sau, Diệp Huyên bắt đầu dẫn dắt lực lượng kia!
Trong quá trình này, hắn có thể cảm nhận được kiếm Ma Kha cũng không có làm loạn, nhưng hắn vẫn không dám khinh thường, vẫn vô cùng dè dặt, hơn nữa còn bảo kiếm Trấn Hồn chú ý đến nó.
Nếu kiếm Ma Kha dám làm loạn, hắn sẽ không nương tay!
Đồng tử của Ma Kha!
Diệp Huyên từ từ nhắm mắt lại, hắn nhanh chóng cảm nhận được những bức tranh… Một thế giới u tối, khắp nơi đều là người chết, có một đôi mắt đang âm thầm nhìn xuống mọi chuyện, không đúng, phải nói là đang cắn nuốt tất cả sát niệm và oán niệm…
Giết người!.