*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không chỉ phương pháp nén mà Tín Ngưỡng Chi Lực của hắn cũng đã đột phá rất nhiều.
Người thường bây giờ tuyệt đối không phải đối thủ của hắn.
Mà xếp trong những người hắn quen, cũng chỉ có Diệp Thanh Thanh là hắn đánh không lại thôi.
Kỳ Điện hạ lại nói: “Ta phải thừa nhận phương pháp nén của Diệp công tử quá lợi hại, nếu tu luyện thành công thì rất ít người có thể ngăn cản”.
Diệp Huyên cười: “Trước đó chẳng phải vô dụng với cô còn gì?"
Hắn thoáng dừng lại: “Kỳ Điện hạ là Thiên Pháp Cảnh sao?"
Nàng ta cười: “Có thể xem như một nửa”.
Bán bộ Thiên Pháp Cảnh?
Diệp Huyên nghe vậy thì gật đầu, xem như có hiểu biết đại khái về cảnh giới này.
Kỳ Điện hạ lại nói: “Ta được biết Tần Các chủ của quý thư viện đã cho dựng Truyền Tống Trận khắp chư thiên vạn giới?"
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế! Kỳ Điện hạ biết Tiểu Quan sao?"
Nàng ta cười: “Năm ấy chủ nhân bút Đại đạo cũng từng muốn làm điều này, nhưng cuối cùng lại không bắt tay vào”.
Diệp Huyên thắc mắc: “Vì sao chứ?"
Kỳ Điện hạ lắc đầu: “Vì không có tiền”.
Diệp Huyên cười toe: “Chủ nhân bút Đại đạo mà cũng cần tiền á?"
Kỳ Điện hạ nhoẻn môi: “Cần chứ, đã vậy xây dựng Truyền Tống Trận còn rất rất nhiều tiền nữa”.
Diệp Huyên bỗng hỏi: “Người Đạo Môn ai cũng tham lam hết đúng không?"
Kỳ Điện hạ tròn mắt: “Ngươi nghe ai nói đấy?"
Hắn đáp ngay: “Tiểu Bút!"
Bút Đại đạo: “...”
Kỳ Điện hạ im lặng một hồi mới nói: “Nhưng đúng là tham thật”.
Diệp Huyên cười: “Cô cũng vậy sao?"
Kỳ Điện hạ ngẫm nghĩ: “Ta cũng không biết như ta có gọi là tham lam hay không”.
Diệp Huyên ngạc nhiên: “Thế là sao?"
Kỳ Điện hạ: “Người trong Đạo Môn đôi khi cũng tặng quà cho ta, nhờ ta làm chuyện này chuyện nọ. Nếu quà nhiều mà chuyện cũng không phiền phức lắm thì ta đều sẽ giúp”.
Diệp Huyên không nói gì.
Kỳ Điện hạ nhìn hắn: “Thế có gọi là tham không?"
Hắn hỏi ngược lại: “Cô thấy thế nào?"
Kỳ Điện hạ suy ngẫm một phen: “Gọi là thuận mua vừa bán thì đúng hơn”.
Diệp Huyên im luôn.
Kỳ Điện hạ cười: “Diệp công tử sợ thủ hạ mình tham ô biển thủ sao?"