*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thấy thế, sắc mặt ông lão dẫn đầu thoáng chốc thay đổi, đương nhiên ba người họ sẽ không ngồi chờ chết, lập tức sử dụng đạo ấn của mình!
Sau khi thấy Minh Thiên Đạo bị chém chết, bọn họ đâu còn dám lơ là nữa?
Vừa ra tay đã sử dụng toàn lực!
Nhưng kiếm của Thanh Khâu thật sự quá nhanh!
Nhanh đến mức nào?
Nhanh đến mức ba người vừa sử dụng đạo ấn, một tia kiếm quang đã xuyên qua giữa chân mày bọn họ!
Một xuyên ba!
Hoàn toàn không có cơ hội phản ứng!
Khi kiếm quang biến mất, ba người đã bị cố định tại chỗ!
Xung quanh yên tĩnh không một tiếng động!
Giế t chết ba cường giả Thiên Vị Cảnh chỉ trong một giây!
Tông chủ Bắc Phái ở bên cạnh đã xem đến mức ngây người.
Lúc này, lão ta cảm thấy như đang nằm mơ, không ngờ người phụ nữ trước mắt lại có thể giế t chết ba vị cường giả Thiên Vị Cảnh chỉ bằng một chiêu kiếm!
Đây là chiêu gì vậy?
Lúc này, lão ta chỉ muốn nói một câu: Chết tiệt!
Cổ ở một bên nhìn thoáng qua Thanh Khâu, nàng ta biết lúc trước khi giao thủ với mình, Thanh Khâu đã nương tay!
Nếu không, lúc đó nàng ta hoàn toàn không có khả năng đánh trả!
Nghĩ đến đây, Cổ lắc đầu thở dài, nét mặt vô cùng phức tạp.
Nàng ta từng rất kiêu ngạo, cho rằng bản thân đã vô cùng lợi hại, cho rằng trong thiên địa này, nàng ta đã có thể xem như một nhân vật lớn!
Mà lúc này, nàng ta mới phát hiện, trong thiên địa có quá nhiều cường giả!
Nàng ta là cái gì trước cường giả chân chính chứ?
Làm người, tuyệt đối không thể tự cao!
Lúc này, Bạch Tướng ở một bên đang nhìn Thanh Khâu như nhìn ma quỷ!
Khi nãy lúc Thanh Khâu giế t chết ba vị cường giả Thiên Vị Cảnh chỉ bằng một chiêu kiếm, hắn ta thật sự hoàn toàn ngơ ngác!
Đây là cường giả Thiên Vị Cảnh đó!
Một kiếm giế t chết cả ba?
Cường giả Thiên Vị Cảnh yếu như thế từ bao giờ vậy?