*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Huyên cười nói: “Hoá ra ngươi là có chủ ý này!”
Tiết Thanh gằn giọng nói: “Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn cá chết lưới rách?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”
Tiết Thanh đột nhiên mở lòng bàn tay ra, trong nháy mắt, một luồng khí đáng sợ phóng lên cao từ trong tay gã ta!
Ầm!
Trong chốc lát, cả ngân hà lập tức sôi trào!
Lực lượng của một vị bá chủ viễn cổ, nó thật sự có thể hủy thiên diệt địa!
Tiết Thanh nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi đã không sợ chết, vậy thì mọi người cùng cá chết lưới rách!”
Diệp Huyên gật đầu: “Được!”
Đúng lúc này, bên trong tinh không đột nhiên xuất hiện một hơi thở kh ủng bố, rất nhanh, một con mắt khổng lồ xuất hiện trên đầu mọi người!
Người đến chính là Triệu Thiên Đạo!
Ba người đám Tiết Thanh nhìn thấy con mắt kia, sắc mặt lập tức đều tái nhợt!
Tiết Thanh nhìn về phía Diệp Huyên, điên cuồng nói: “Mọi người cùng nhau chết đi!”
Lúc này, Triệu Thiên Đạo đột nhiên nói: “Diệp thiếu, sao cậu lại ở đây?”
Diệp thiếu?
Ba người đám Tiết Thanh sững sờ!
Diệp Huyên cười nói: “Triệu huynh, không ngờ tới, lại gặp mặt rồi!”. Ba người Tiết Thanh nghe thấy lời Diệp Huyên nói, trực tiếp cứng người tại chỗ!
Quen biết?
Diệp Huyên này thế nhưng quen biết Thiên Đạo?
Phía chân trời, Triệu Thiên Đạo nhìn thoáng qua ba người đám Tiết Thanh: “Cậu quen bọn họ à?”
Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Bọn họ muốn giết ta!”
Nghe vậy, Triệu Thiên Đạo ngây cả người, sau đó nói: “Vậy để ta giúp cậu giải quyết bọn họ! Dù sao, bọn họ cũng làm trái với trật tự!”
Nói xong, một hơi thở kh ủng bố trói chặt ba người Tiết Thanh.
Tiết Thanh nhất thời giận tím mặt: “Hắn là Thiên Đạo Cảnh, còn động thủ ở bên ngoài, ngươi sao có thể vì tình riêng mà trái pháp luật?”
Diệp Huyên nhún vai: “Ta không có động thủ!”