*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiên Đạo biết rõ chủ nhân bút Đại đạo không có ý muốn giết Diệp Huyên, cho dù có Thiên Mệnh đại nhân hay không.
Tựa như với Vô Biên năm ấy.
Vì cảm tình!
Vì đã đổ vào vô số tâm huyết!
Vì đã bầu bạn quá nhiều năm...
Hơn nữa, chủ nhân của ông ta dường như cũng đang ủng hộ Diệp Huyên xây dựng thư viện, thành lập trật tự mới.
Nói cách khác, mục đích của hai người họ giống nhau.
Vì vậy, Thiên Đạo cho rằng Diệp Huyên chính là tương lai của thế giới này.
Đi theo hắn, tiền đồ vô lượng!
...
Bên trong Tiểu Tháp.
Diệp Huyên ngồi xếp bằng, kiếm ý quanh người ngày càng mạnh.
Đó là kiếm ý Nhân Gian, trong lúc bất tri bất giác đã trở thành át chủ bài của hắn!
Nó chính là cơ sở để hắn khiêu chiến vượt cấp.
Không biết qua bao lâu sau, Diệp Huyên chậm rãi mở mắt.
Uỳnh!
Một luồng khí thế khủng khiếp tràn ra từ người hắn.
Nội Đạo Cảnh!
Diệp Huyên đứng lên, gọi kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay, khóe môi cong lên.
Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn thiên địa, nhắm mắt lại.
Nhanh chóng cảm nhận được rất nhiều thứ mờ ảo.
Quy tắc Đại đạo!
Hắn cuối cùng cũng cảm nhận được quy tắc Đại đạo của chủ nhân bút Đại đạo.
Nói cách khác, đất trời này vốn có trật tự và quy tắc!
Cảm nhận được chúng rồi, hắn chợt nhíu mày.
Nếu hắn muốn tái lập trật tự và quy tắc mới, đồng nghĩa với lật đổ hai thứ này của chủ nhân bút Đại đạo?
Chẳng phải chính là phải đối đầu với y đây sao?
Sắc mặt hắn sa sầm.
Đừng nói chủ nhân bút Đại đạo gạt hắn chứ?
Rồi hắn lắc đầu cười, không tiếp tục suy nghĩ nữa.
Như nghĩ đến điều gì, hắn nhếch mép lên như con cáo.