Đế Long Tu Thần

Chương 74: 74: Sủng Vật Hộ Chủ





Đế Long vẻ mặt vô tội đứng ở bên cạnh, nhỏ giọng nói thầm: "Vì cái gì người gặm ngươi không mọc mục, ta chỉ là dùng Thiên Nhãn", lời còn chưa nói hết, đã thấy Thanh Lam lấy Cung Thần làm như bắn về phía mình, Đế Long giơ tay dùng Ma Quan chắn phía trước.

Long khí bàn bạc từ Ma Quan tràn ra, ép Thanh Lam ngay cả cung cũng nâng không nổi.

Khương Hoài Ưu nhỏ giọng kêu: "Tiểu Long Nhi" Ma Quan phóng thích hơi thở cả nàng cũng không đỡ được, ép cho nàng phải dùng Hỗn Độn chân khí hộ thể.
Đế Long phong ấn Ma Quan ném vào trong cơ thể của mình, Thanh Lam và Khương Hoài Ưu mới cảm thấy áp lực biến mất, cùng thở phào một hơi.
Thanh Lam kinh sợ nhìn Đế Long, hỏi: "Cái thứ đen sì sì trên tay ngươi....!là cái gì? Là chiếc quan tài lúc trước?" Đừng nhìn nó chỉ to bằng bàn tay, sức mạnh toả ra tựa như trời đè, mà nó giống chiếc Ma Quan lúc trước nàng thấy Đế Long áp chế như đúc.
"Quan tài Long Đế dùng chính xương sống của mình luyện ra!" Đế Long đáp.

"Long Đế?" Thanh Lam hơi hơi híp híp mắt, hỏi: "Ma giới còn có rồng?"
Khương Hoài Ưu biết Thanh Lam là muốn nghe tình huống Tu Ma Giới, nàng nói: "Đi thôi, tìm nơi nào chậm rãi nói."
Ba "người" dứt lời, bay xuống phía dưới, tiến vào biên giới Hãn Hải và Tề Quốc cũ.

Nơi đây ở gần ma thổ, từ xưa đến nay là nơi trọng binh Tu Tiên Giới canh giữ, cũng là nơi Hãn Hải đóng quân nhiều nhất, người tu tiên lui tới rất nhiều.

Ba "người" dừng trước cửa thành, trực tiếp đi bộ vào thành, khiến cho rất nhiều người tu tiên ven đường chú ý.
Thanh Lam nói: "Đi Túy Tiên Lâu đi, ta mời."
Đế Long mắt lé nhìn Thanh Lam, hỏi: "Nơi này cũng có Túy Tiên Lâu? Sản nghiệp của Bích Tiêu Cung?"
Thanh Lam cười nói: "Bích Tiêu Cung Túy Tiên Lâu mở khắp nơi Tu Tiên Giới, ngươi không biết sao?" Khi nói chuyện đã đến cửa Tuý Tiên Lâu, làm quản gia Tuý Tiên Lâu hốt hoảng tự mình tiếp đón.
Khương Hoài Ưu nhẹ giọng nói: "Túy Tiên Lâu của Bích Tiêu Cung, cửa hàng linh thạch của Thiên Nguyên Thánh Địa, Linh Bảo Trai của Hãn Hải, phòng đấu giá của Nguyên Thiên được xưng là tứ đại sản nghiệp của Tu Tiên Giới, phàm là thành trì có người tu tiên lui tới sẽ có sản nghiệp kinh doanh của mấy nhà này.
"Ra là vậy!" Nàng nghiêm trang nói: "Ta cảm thấy chúng ta đi Tuý Tiên Lâu ăn cơm không cần trả tiền."
Thanh Lam kinh ngạc nhìn Đế Long, hỏi: "Vì sao? Ta nhớ rõ Tử Thiên Quân và ngươi giao tình không sâu không có cho ngươi ăn miễn phí đi?" Nàng nói xong, không quên nhìn tên quản gia đang kinh sợ.

Đế Long nhẹ nhàng nói câu: "Tử Thiên Quân và ta có thù oán." Nàng vẫn luôn nhớ rõ việc Tử Thiên Quân và Thánh chủ Thiên Nguyên từng ra tay khi Khương Hoài Ưu gặp nạn.
Tên quản gia mới vừa tiến lên, nghe được lời Đế Long nói nụ cười tươi lập tức cứng đờ trên mặt, hắn đứng yên một chút, tiếp tục cười nói: "Kính chào nữ đế, kính chào Chân Long, kính chào Yêu Thần, mời ba vị vào trong."
Thanh Lam nói với quản gia: "Sắp xếp một căn phòng hạng nhất." Nàng nói xong lại quay sang Đế Long: "Tử Thiên Quân và ngươi có thù oán, ngươi trực tiếp dùng quan tài đè chết hắn là được không phải sao?"
Tên quản gia cười gượng mời ba "nữ nhân" khó dây vào nhất Tu Tiên Giới vào bên trong, lòng nói: "Chư vị, có thể cho cung chủ nhà ta một chút mặt mũi được không?" Hắn cũng chỉ dám chữi thầm không dám nói khác.

Ba người này, địa vị người này so với người kia càng lớn, người này còn trâu bò hơn người kia, không thể trêu vào.
Đế Long nói: "Cho dù ta muốn tính sổ cũng không tới phiên Tử Thiên Quân và Thánh chủ Thiên Nguyên."
Quản gia nghe vậy lại ở trong lòng nói thêm một câu: "Haiz, đáng tiếc, Thánh chủ Thiên Nguyên, ngài là huynh đệ của cung chủ nhà ta, lần này cũng chạy không thoát." Có thêm một Thánh chủ Thiên Nguyên "gặp nạn" trong lòng cảm giác được an ủi phần nào.

"Ba vị, mời." Quản gia trong lòng chữi thầm, trên mặt vẫn cười tươi mời ba vị khách quý đến một tiểu lâu riêng biệt.
Nhắc tới chuyện tính sổ, Đế Long chợt nhớ một chuyện, nói: "Khương Hoài Ưu, sau khi ngươi siêu độ oan hồn Ma Cờ ta muốn đi Tu Tiên Giới tính sổ.

Ma Tôn được mấy lão già kia bảo vệ ta tạm thời không đụng vào hắn được, nhưng thuộc hạ của hắn Tứ Đại Thiên Vương ta muốn tiêu diệt trước."
Lời này vừa nói ra, Thanh Lam, quản gia Tuý Tiên Lâu thậm chí người tu tiên đi ngang đều khiếp sợ nhìn Đế Long.

Tứ Đại Thiên Vương Tu Ma Giới a, ngay cả môn chủ đương nhiệm Tu Tiên Giới nhìn thấy cũng muốn tránh, con rồng này muốn trực tiếp diệt trừ.

Giọng điệu này, bước tiếp theo còn muốn giết Ma Tôn? Nếu không phải Ma Tôn được ai đó bảo vệ chẳng lẽ đã động thủ?
Khương Hoài Ưu nhẹ nhàng mà "Ừ", nói: "Tu Tiên Giới thực lực sâu không lường được, ngươi cũng đừng đi quá xa, ta sợ Ma Tôn chó cùng rứt giậu.

Long nhi, năm vị trong Ma Quật nóng lòng thoát vây, sẽ dùng hết sức giúp ngươi tăng tu vi lên, ngươi tu hành đến cảnh giới có thể giúp bọn họ thoát vây cũng là lúc ngươi có thể đánh cùng họ một trận.

Nếu ngươi đi Tu Ma Giới, không ngại thì đi Ma Quật một chuyến."

Thanh Lam hoàn toàn kinh hãi, nàng kích động la lên: "Khương Hoài Ưu, đầu ngươi không có hư đi? Giúp cái gì năm vị trong Tu Ma Giới thoát vây?" Không cần phải nói, năm vị này chính là người bảo vệ Ma Tôn, bằng không sao lại nói Đế Long đạt đến cảnh giới có thể giúp bọn họ thoát vây mới có thể đánh một trận với bọn họ, nói cách khác lấy thực lực hiện tại của Đế Long gặp được năm vị kia đều là đồ ăn.

Như vậy thả năm vị Tu Ma Giới cực khủng bố ra ngoài, Tu Tiên Giới và Yêu Tộc còn có đường sống?
Đế Long đáp: "Bọn họ hiện tại không có ác ý với ta, nếu bọn họ thoát khỏi Phong Thiên trận, với ta là phúc hay hoạ còn khó nói.

Ta lo bọn họ thoát vây sau nóng lòng tăng tu vi lên, liên thủ bắt ta, đến lúc đó ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Tiên Đế còn lật lọng, huống chi chỉ là năm vị lão tổ."
Khương Hoài Ưu nhẹ giọng nói: "Ngươi hiện tại ra ngoài rất nguy hiểm, ở một giới này không dựa vào bọn họ lại khó có thể tăng tu vi lên, nếu ngươi ở lại một giới này, những người ở bên ngoài có thể đe doạ đến tính mạng của ngươi thật ra không có cách nào tiến vào, nhưng ta lo lắng năm vị kia ra tay ép ngươi."
Thanh Lam cũng góp lời, nói: "Hai người rốt cuộc đang nói cái gì?"
Khương Hoài Ưu nói: "Ta cũng có nghi hoặc, vẫn là để Tiểu Long Nhi từ từ nói với ngươi đi."
"A, Tiêu Tuyết Nguyệt." Đế Long bỗng nhiên nhìn thấy cánh cửa tiểu viện cách vách mở ra, Tiêu Tuyết Nguyệt đang đi bộ ra.
Tiêu Tuyết Nguyệt nhẹ gật đầu với Đế Long, lập tức đến trước mặt Khương Hoài Ưu, hành lễ, nói: "Kính chào Nữ Đế, đa tạ ân cứu mạng của ngài."
Khương Hoài Ưu nhẹ nhàng gật đầu, hỏi: "Bá tánh trong thành kia đã dàn xếp ổn thoả?"
"Đã có sư huynh của tiểu nữ mang theo pháp bảo có chứa bá tánh trong thành trở về tìm sư phó."
Khương Hoài Ưu đáp: "Vậy là tốt rồi."
Tiêu Tuyết Nguyệt nói: "Nhưng tiểu nữ có một nghi vấn, mong Nữ Đế giải đáp."
Khương Hoài Ưu nói: "Ngươi nói đi."
"Sau khi chúng ta thoát vây nghe các sư huynh nghị luận, ngày đó ngài ở Ma Giới dùng ma công trực tiếp cắn nuốt một tên ma, mọi người đều nói ngài đã nhập ma, hiện giờ lại nghe Nữ Đế và Chân Long nghị luận muốn liên thủ cùng năm vị lão tổ ở Ma Giới, tiểu nữ cả gan hỏi một câu, ngài, vẫn là Nữ Đế sẽ che chở Nhân tộc sao?"
Khương Hoài Ưu khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, hỏi: "Ngươi nghi ngờ ta?" Tiểu nha đầu tuổi còn trẻ, lá gan lại không nhỏ
"Đúng vậy!" Tiêu Tuyết Nguyệt trầm giọng đáp.

Khương Hoài Ưu lạnh nhạt liếc mắt Tiêu Tuyết Nguyệt một cái, xoay người đi.

Nàng cảm thấy Tiêu Tuyết Nguyệt hỏi câu này quên mang theo não, đổi cách nói, ngươi Tiêu Tuyết Nguyệt sẽ kết minh cùng với kẻ thù giết hại cả nhà sao? Huống chi là nàng Khương Hoài Ưu, có mối thù diệt quốc giết cả nhà 5000 năm với Tu Ma Giới.
Tiêu Tuyết Nguyệt hô: "Nữ đế, ngài đã quên mối thù diệt Tề Quốc sao?"
Khương Hoài Ưu quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Tiêu Tuyết Nguyệt, nói: "Ta không quên, cho nên, mong lần sau ngươi suy nghĩ trước khi nói.

Còn có, công pháp ta học không đến từ Ma Giới, mà là đến từ Tiên Giới.

Ta có thể nói rõ cho ngươi biết, năm vị chí tôn trong Ma Giới cũng không phải ma, mà đã từng là chí tôn Tiên Giới."
Khương Hoài Ưu lời này vừa nói ra, người tu tiên lén nghe trộm gần đó tất cả đều vô cùng khiếp sợ! Ma Giới vậy mà có tiên nhân đến từ Tiên Giới!
Tiêu Tuyết Nguyệt nghĩ một lúc, lớn tiếng kêu lên: "Sao có thể? Từ xưa đến nay tiên ma đối lập, Ma Giới sao có thể có tiên? Đừng nói là tiên, cho dù là người tu tiên dính lên ma khí cũng sẽ bị nhiễm ma khí chịu tổn thương, nếu tiên ở Ma Giới, làm sao có thể sống được?"
Đế Long thật sự nhìn không được, hô lên: "Tiêu tuyết nguyệt." Mười phần đồng tình nhìn Tiêu Tuyết Nguyệt, cảm thấy nha đầu này quá đáng thương, quá ngu ngốc.
Tiêu Tuyết Nguyệt nói với Đế Long: "Chân long, tiểu nữ biết người được Nữ Đế nuôi dưỡng, khắp nơi bảo vệ Nữ Đế, nhưng theo lời ngài ấy nói quá khó tin, người có thể tin sao?"
Sủng......!Nuôi dưỡng? Đế Long rống lên với Tiêu Tuyết Nguyệt: "Ngươi mới là bị nuôi dưỡng! Ngươi từng thấy qua nhà ai có thể nuôi nổi một con rồng như ta không?!"
Khương Hoài Ưu bị nhắc tới mối thù diệt quốc vốn đang không vui, nghe vậy lập tức vui vẻ.

Tính cả người đã từng là Tiên Đế đều bị ăn sạch không còn một mảnh, con rồng này nhà ai nuôi nổi a.
Thanh Lam cũng nhịn không được mà cười, nàng nâng tay lên huých vào Khương Hoài Ưu hỏi: "A, ngươi đầu quân cho Tu Ma Giới khi nào, sao ta không biết? Nếu ngươi đầu quân Tu Ma Giới, vậy lập tức huỷ bỏ ước định của chúng ta đi, ngươi xem, ngươi để ta thay ngươi canh giữ Tu Ma Giới, Tu Ma Giới có động tĩnh gì ta phải chạy tới chạy quá mệt."
Khương Hoài Ưu bực mình mà liếc mắt Thanh Lam một cái.
Tiêu Tuyết Nguyệt vẫn kiên trì quan điểm của mình, nàng cho rằng ma chính là ma, tiên chính là tiên, nàng chính mắt nhìn thấy Khương Hoài Ưu cắn nuốt ma trong trí nhớ của các sư huynh, những thứ này không phải giả.

Nàng biết nàng tiến đến chất vấn Khương Hoài Ưu là tìm đường chết, nhưng nếu không hỏi cho ra nhẽ chuyện này, để cho mọi người sớm đề phòng, nếu Khương Hoài Ưu trợ Ma Giới đối phó Tu Tiên Giới, đến lúc đó sẽ có vô số sinh linh gặp nạn.

Nàng biết Khương Hoài Ưu và Ma Giới là chết thù, nhưng nàng cũng sợ Khương Hoài Ưu tu luyện công pháp Ma Giới, lạc mất bản tâm.

Nàng một bước cũng không nhường mà nói: "Nữ Đế, tiên và ma như âm và dương, âm dương cùng tồn tại nhưng vĩnh viễn không tương dung, ngài hấp thu ma khí, cắn nuốt ma để tu hành, còn có thể nói mình là người tu tiên sao?"

Khương Hoài Ưu nhìn Tiêu Tuyết Nguyệt đúng lý hợp tình không nói nên lời, nàng không nên khách sáo với Tiêu Tuyết Nguyệt, mà nên một chưởng đánh bay, nghĩ lại biết được Tiêu Tuyết Nguyệt thật tình lo lắng, lại cảm thấy cô nương này thật thà đến làm người ta muốn khóc.

Nàng lạnh nhạt nói: "Âm dương không hoà hợp, giữa ngày và đêm còn có thời gian, đối lập giữa đen và trắng còn có xám, thế gian này không phải chỉ có tiên hoặc ma." Nàng liếc sang Thanh Lam một cái, nói: "Còn có yêu." Ai bảo ngươi vừa rồi chọc ta!
Thanh Lam hừ một tiếng, nói: "A, nói như vậy Khương Hoài Ưu ngươi là tu luyện công pháp của Yêu tộc?"
Đế Long chìa môi nhỏ nhắn ra, nói: "Mới không phải công pháp Yêu tộc, Khương Hoài Ưu tu luyện Hỗn Độn Thiên Công...." Nàng đột nhiên im bặt, lại tiếp tục nói: "Ta vì cái gì lại nói công pháp của Khương Hoài Ưu có cái gì huyền diệu a." Nàng quay đầu nói với Tiêu Tuyết Nguyệt: "Ngươi đừng lấy cái không biết của mình cho rằng người khác sai.

Tựa như loài người các ngươi, con nít đều là được người mẹ sinh ra, cũng không thể vì ta là trời sinh đất dưỡng không có mẹ, lại nói cách ta sinh ra không đúng phải không?" Nàng suy nghĩ một chút, cảm thấy nói thẳng Tiêu Tuyết Nguyệt sai, Tiêu Tuyết Nguyệt chắc chắn không phục, nàng nói: "Hỗn Độn là hình dạng ban đầu của vũ trụ, là nơi bắt đầu của vạn vật, có thể chứa vạn vật, Khương Hoài Ưu tu hành Hỗn Độn Thiên Công chính là theo con đường ban đầu, mới không giống công pháp của các ngươi vừa chậm vừa yếu như vậy."
Nếu không phải Chân Long đến từ Tiên Giới, sức chiến đấu lại mạnh nói chuyện còn tính có chút quyền uy, Thanh Lam cũng muốn nhảy dựng lên hành hung Đế Long một trận.

Bởi vì công pháp tu luyện của Yêu tộc bọn họ và Tu Tiên Giới đồng dạng, đều là dựa vào hấp thu linh khí trời đất tẩy rửa cơ thể tăng sức mạnh.
Đế Long suy nghĩ một chút, lại nói: "Nếu Khương Hoài Ưu đầu quân cho Ma Giới muốn tiêu diệt Tu Tiên Giới, xem thái độ trước đây của Tu Tiên Giới đối với ta, nàng chỉ cần kêu một tiếng, Tu Tiên Giới của các ngươi hiện tại cũng đã bị san bằng." Nàng dừng một lát, lại nói: "Nói Khương Hoài Ưu cắn nuốt người tu ma không đúng, vậy Tu Tiên Giới các ngươi tàn sát tộc khác, giết Giao Long luyện đan dược luyện pháp bảo thì đúng? Nấu ăn chín là đúng, ăn sống chính là sai? Lúc trước, toàn bộ Tu Tiên Giới đuổi giết ta muốn cắn nuốt ta, sao không thấy người Tu Tiên Giới nhảy ra nói không đúng?"
Tiêu Tuyết Nguyệt bị Đế Long nói á khẩu không trả lời được.

Cô ta đứng ở kia, suy nghĩ lời nói của Đế Long và Khương Hoài Ưu.

Cô hoài nghi Khương Hoài Ưu là lúc Khương Hoài Ưu cắn nuốt người tu ma kia, nhưng nếu theo lời Chân Long và Khương Hoài Ưu, công pháp Khương Hoài Ưu tu luyện là đúng, chẳng lẽ công pháp tất cả người tu tiên đều là sai hoặc là đi đường vòng? Chẳng lẽ săn giết yêu thú tăng tu vi bản thân không khác gì người tu ma? Cho nên, Nữ Đế nói Nhân tộc và Yêu tộc chung sống hoà bình? Nữ Đế muốn người khác hoà bình sống chung, bản thân lại đi cắn nuốt ma để tăng tu vi, lại là ý gì? Tiêu Tuyết Nguyệt không rõ.
Thấy Tiêu Tuyết Nguyệt trầm mặc không nói, Khương Hoài Ưu xoay người đi mất, Đế Long đi theo Khương Hoài Ưu tiến vào tiểu viện độc lập.

Thanh Lam mắt nhìn Đế Long và Khương Hoài Ưu thật lâu, cũng đi theo vào.

Nàng phát hiện Đế Long quá tốt với Khương Hoài Ưu, bảo vệ đến có điểm không có nguyên tắc, cái gì kêu: "Chỉ cần Khương Hoài Ưu kêu một tiếng, Tu Tiên Giới các ngươi hiện tại đã là đất bằng?" Chẳng lẽ Khương Hoài Ưu nói muốn Tu Tiên Giới, Đế Long sẽ vì nàng ấy mà diệt Tu Tiên Giới?
Thanh Lam lập tức kích động mà thầm kêu: "Mẹ ơi, Khương Hoài Ưu, đúng là trâu bò, thật sự là nuôi một con rồng trung thành bảo vệ chủ a.

Con rồng nhỏ này còn mạnh quá đáng, còn không cần người cho ăn, còn sẽ giúp người vơ vét các loại tiên bảo." Nàng đột nhiên rất muốn tiến lên ôm lấy Đế Long kêu: "Long long a, về nhà cùng Thanh Lam tỷ tỷ đi, tỷ tỷ sẽ đối tốt với muội."
Tác giả có lời muốn nói: Tuyệt Ca tổng kết, Tiểu Long Nhi tham ăn tham bảo, thù dai, bảo vệ chủ, dễ dỗ......!Thanh Lam, chương sau, quyết định bắt con rồng này!.