Không bao lâu, Đế Long cảm giác trên trời có linh khí dao động, tiếp theo liền thấy mười mấy tên đệ tử Nguyên Thiên Thánh Địa trẻ tuổi dẫm lên vũ khí bay vòng quanh trên thành, sau đó bay về phía tòa nhà có đốt "Dẫn Tiên Hương".
Đế Long thầm than một tiếng: "Lại là một đám bị ' Dẫn Tiên Hương ' dụ tới!" Tên đệ tử cầm đầu Đế Long có gặp qua, tên là Gia Cát Đằng, Đế Long đã từng gặp hắn ở Biên Thành, khi đó hắn và Tiêu Tuyết Nguyệt đi cùng nhau, còn từng "Cứu" nàng từ tay kỵ binh cưỡi yêu thú của Hãn Hải.
Gia Cát Đằng đứng bên ngoài pháp trận ôm quyền nói: "Các sư huynh đệ, nơi đây có yêu vật quấy phá, mong các sư huynh đệ cùng đệ ra tay cứu người già trẻ em trong thành, Gia Cát Đằng xin cảm tạ!"
Một tên đệ tử đứng bên cạnh Gia Cát Đằng nói: "Sư đệ nói gì vậy, trừ ma bảo vệ bá tánh là châm ngôn của chúng ta, mà đây lại là nhà đệ, sư huynh nhất định sẽ là người đầu tiên xung phong giúp đệ!" Hắn nói xong, lập tức hét lớn một tiếng: "Bày trận! Công phá pháp trận này, ta muốn nhìn xem là yêu quái gì quấy phá!"
Hơn mười người đệ tử lập tức phân thành ba đôi, bố thành ba trận pháp khác nhau, đồng thời đánh về phía pháp trận.
Pháp trận lóe lên ánh sáng, phóng ra sức mạnh to lớn nhắm về phía chúng đệ tử Nguyên Thiên Thánh Địa. Các đệ tử cũng không yếu, bọn họ dẫm lên phương vị biến hóa trận pháp, chống đỡ đòn tấn công của pháp trận, đồng thời lại đánh về phía pháp trận này.
Đế Long nhìn thấy đám đệ tử ra tay, mà tên ma tu đang âm thầm ẩn núp kia còn không có động tĩnh, nàng quyết định quạt gió thêm củi lại "Câu dẫn" tên ma tu này. Nàng hóa một bóng phân thân lao đi ra, nâng tay chưởng về một cây trận trụ! Chỉ trong nháy mắt bóng phân thân của nàng lao ra, một bóng ma nhanh chóng từ bên cạnh Khương Hoài Ưu lao ra lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đánh về phía Đế Long!
Đế Long quát lớn một tiếng: "Khóa!" Thi triển phép không gian đại dịch chuyển "Khóa", lập tức khóa chặt không gian xung quanh! Mà không gian nhỏ tên ma tu thi triển đã gắn trước mặt nàng, chỉ kém một chút đã thu nàng vào. Đế Long thầm kêu một tiếng: "Nguy hiểm thật!" May mắn là nàng đã hấp thu một cái long mạch tinh túy cấp Tiên nên nàng thi triển pháp dễ dàng hơn, nếu giống lần trước Khương Hoài Ưu tu luyện bị tập kích, chỉ sợ nàng cũng sẽ bị tên ma tu này bắt đi.
Đế Long vừa định tránh ra, bỗng nhiên nhớ tới Khương Hoài Ưu còn ở phía sau nàng, nàng lập tức lại thi triển thuật đại không gian dịch chuyển, lại một tiếng "Khóa" rống ra, mạnh mẽ khóa chặt không gian trước mặt cũng khóa chặt đao khí giữa không khí mà tên ma tu chém. Đế Long thấy tên ma tu kia không bị khóa chặt, tiếp tục dùng phép thuật duy trì trạng thái khóa chặt không gian, đồng thời, một viên cầu to như dưa hấu lập lòe sấm sét xuất hiện trước hai tay Đế Long, nàng nâng tay chưởng lôi cầu này về phía tên ma tu.
Tên ma tu nhìn thấy lôi cầu đánh tới, không dám chọi cứng, lập tức từ trong không gian biến mất! Lôi cầu chạm vào không gian tiểu thế giới lập tức nổ tung, nổ cả một vùng tiểu thế giới thành biển sét!
Sấm sét chớp nháy, tiểu thế giới kia hóa thành một sợi khói đen, biến mất!
Ma khí khổng lồ từ dưới nền đất phun trào ra, cả tòa thành đều đang rung lắc, giống như đang bị kéo vào một thế giới khác.
Đế Long thả ra Nguyên Thần niệm lực tìm kiếm, nhìn thấy chiếc quan tài dưới lòng đất đang phóng năng lượng kéo chặt tòa thành này, thậm chí năng lượng nó phóng ra đều phá tan phép thuật khóa chặt không gian của nàng! Đế Long phóng về phía Khương Hoài Ưu, ôm chặt Khương Hoài Ưu phóng lên cao, xông thẳng trời cao.
Bầu trời, chỉ còn lại màu đen, giống như mặt trời đã mất, ma khí lượn lờ ở chung quanh, thế giới không còn bộ dáng như trước.
Đế Long hiểu ra, nàng bị hắc quan kia kéo vào Ma Giới. Nàng dừng lại bước chân, tìm kiếm bốn phía. Đây là một không gian rộng mênh mông, dưới chân thậm chí có dãy núi kéo dài phập phồng, phía sau, là chiếc quan tài treo giữa không trung cách nàng không xa lắm, một bóng người màu đen đứng trên ma quan lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng.
*Ma quan: ở đây là quan tài làm từ ma vật, kiểu như thần binh thì cái này là ma binh.
Dưới chân chừng mười mấy mét chính là tòa thành lúc nãy, "Dẫn Tiên Hương" vẫn còn đang cháy, khói trắng vẫn lượn lờ trên bầu trời, tiếng "Thượng tiên đi ngang qua cứu mạng" vẫn đang vang vọng, phía trên thành trì là đám đệ tử của Nguyên Thiên Thánh Địa đang hoảng sợ mà nhìn bốn phía, sôi nổi kêu to:
"Sao lại thế này?"
"Đây là đâu?"
"Ma khí dày đặc, sao lại thế này!"
"Chân Long kìa! Còn có Nữ Đế!"
"Xem, có một chiếc quan tài đen, trên quan tài có người!"
"Không, đó là ma!"
Khóe miệng Đế Long run rẩy vài cái, đám đệ tử này quá ồn ào. Nàng cảm giác được tên ma tu kia đang nhìn chằm chằm mình, nàng chỉ đám ngưới phía dưới, nói với tên ma tu: "Ngươi nhìn chằm chằm ta làm cái gì? Phía dưới có một đám người tu tiên kìa!" Khương Hoài Ưu bị nàng ôm eo bỗng nhiên động đậy nhẹ nhàng, sau đó nàng cảm giác được ma khí chung quanh lấy tộc độ nhanh chóng tràn vào người nàng ấy, đồng thời Khương Hoài Ưu mở bừng mắt. Việc đầu tiên Khương Hoài Ưu làm là quay đầu liếc nhìn nàng một cái, giơ chân bước ra, từ trong lòng ngực nàng bước ra ngoài, Khương Hoài Ưu hỏi tên ma tu: "Ngươi là ma?"
Tên ma tu hừ lạnh một tiếng nói: "Nhưng thật ra ta lại coi thường hai người các cô!"
Đế Long "Hả", kêu lên: "Ngươi không biết chúng ta?" Mẹ ơi, Nữ Đế vang danh thiên hạ và Chân Long vậy mà cũng không quen biết! Đế Long lập tức cảm thấy tên ma tu này là từ chui ra từ khe suối.
Tên ma tu hừ lạnh nói: "Chỉ là hai người tu tiên mà thôi, ta cần phải biết sao?"
Đế Long chỉ tay về phía Khương Hoài Ưu, nói: "Nàng ấy gọi là Khương Hoài Ưu!" Lập tức cảm giác được đôi mắt tên ma tu sáng rực, theo sát hắn liền biến mất, sau đó quan tài di chuyển, "Ầm" một tiếng mà đánh về phía Khương Hoài Ưu! Đế Long thở sâu, hai tay đẩy ra quan tài. Sức nặng từ trên trời đánh úp tới, ép tới Đế Long hút ngược khí lạnh, chỉ cảm thấy cánh tay chống đỡ quan tài sắp bị năng lượng này chặt đứt.
Khương Hoài Ưu bật người nhảy lên, vung tay chụp lên trên quan tài nặng ngàn cân.
Năng lượng khổng lồ dao động đẩy ra, quan tài lại không chút sứt mẻ.
Đế Long cảm giác được một nguồn năng lượng quen thuộc từ trong quan tài chảy ra, nàng giật mình lần nữa hít mạnh một hơi. Nàng kêu: "Khương Hoài Ưu, cô đừng nhúc nhích!" Nàng nói: "Đi cứu người trước, lấy bình ngọc trữ vật của tôi đi. Quan tài này để tôi đối phó!" Nàng vừa dứt lời, ma quan kia lại một lần đè xuống nàng.
Đế Long rít lên tiếng rồng thét gào, hóa thành một con rồng vàng ba mắt dài mười mấy mét, chân trước dùng sức bắt lấy quan tài, thân rồng cao dài quấn lấy mạnh mẽ, chân sau cũng dừng trên ma quan, còn muốn giống diều hâu chụp mồi mà bắt ma quan này lại! Nàng nhìn ra ma quan này là bị người ta dùng pháp lực quật lấy năng lượng của lõi hành tinh luyện thành, căn bản không phải của tên ma tu kia, lấy tu vi người tên ma tu kia đừng nói quật lõi hành tinh, ngay cả tới gần lõi đều không làm được. Tuy rằng tên kia có được quan tài, cũng có thể di chuyển nó, nhưng tuyệt đối không khởi động được năng lượng quan tài, nếu không dù có mười người như nàng cũng sẽ bị nó đè chết tại đây. Vì thế a, nàng thấy bảo nảy lòng tham, muốn đoạt quan tài thành của mình.
Đế Long dùng ra toàn thân sức lực muốn nâng quan tài này lên dọn đi, trong miệng lại phun tiếng người quở trách tên ma tu kia: "Trộm quan tài người khác làm vũ khí, cái đồ không biết xấu hổ!"
Một cây ma đao từ quan tài chém ra, Đế Long vung hai móng vuốt lên, dùng sức bắt lấy ma đao, giữ chặt ma đao, đồng thời nhìn thấy một "Người" mỏng giống như tờ giấy dán trên nắp quan tài, bởi vì toàn là màu đen, không nhìn kỹ căn bản không nhìn ra tới đó là một bóng "Người". Mà ma đao chính là do người này bổ tới!
Đế Long trừng lớn đôi mắt rồng trong vắt nhìn tên ma tu kia, nói: "Giao quan tài ra, đưa chúng ta rời khỏi Ma Giới, ta tha cho ngươi một mạng!" Nàng phóng ra long uy đế khí, lập tức ép người nọ càng mỏng, "Người giấy" đều thay đổi hình, hoàn toàn không nhìn ra hình người.
Bỗng nhiên, Đế Long cảm giác được trong quan tài có cái gì run run, một cảm giác không hay dâng lên, nàng sợ tới mức nhảy ra xa trăm mét, ngay lúc nàng nhảy ra trong nháy mắt, một nguồn đế khí mênh mông cuồn cuộn trào ra, "Người giấy" trên quan tài đều bị hất văng ra ngoài, mở to mồm hộc máu, hóa thành "Hình người" trên đầu có sừng dừng giữa không trung. Mà chiếc quan tài như núi cao đồ sộ trực tiếp áp xuống đánh tới Đế Long, còn có một bóng rồng thoát ẩn thoát hiện, trông như một con Đế Long bị kẹt trong quan tài. Đế Long rõ ràng cảm giác được quan tài lộ ra một luồng tà khí, nó lướt như gió đập tới nàng đồng thời còn tràn ra một nguồn năng lượng khổng lồ hít nàng vào trong quan tài.
Đế Long lập tức cảm thấy khí lạnh chạy dọc cả người, nàng sợ tới mức vảy rồng cũng dựng ngược lên, quay đầu chạy trốn! Chỉ hận không thể nháy mắt độn xa ngàn dặm.
Chiếc quan tài kia vẫn đuổi theo Đế Long giống như đã khóa chặt hơi thở trên người Đế Long, đuổi theo phía sau Đế Long mãi không bỏ!
Đế Long liều mạng chạy trốn, khóc không ra nước mắt. Nàng chỉ là nhìn thấy nguyên liệu của chiếc quan tài này cực tốt, nghĩ cướp đến tay rồi luyện thành thần khí của chính mình thì tốt biết mấy, lại không nghĩ rằng quan tài này tà khí như vậy, bên trong quan tài ấy mà lại có thứ gì! Lúc này bị quan tài đuổi theo, nàng mới nghĩ đến trong quan tài đương nhiên sẽ có thứ gì a. Có thể dùng lõi hạch luyện thành quan tài, thứ kia tuyệt đối chính là cấp Tiên, loại này tồn tại cho dù đã chết, cũng không phải thứ gì dễ chọc. Mà thứ không dễ chọc này lại còn có nguồn gốc giống nàng, nàng phóng xuất long uy đế khí ra, khiến cho quan tài xác chết vùng dậy!
Đế Long bằng tốc độ nhanh nhất bỏ trốn, quan tài kia lại không bỏ xa bao nhiêu đuổi theo không bỏ. Nàng ở trong lòng rú lên lồng lộn: "Đế Long à, mấy trăm nghìn năm đều khó sinh ra một con, sao mà nơi này cũng có vậy! Ta rất muốn nhận thân thích, nhưng ta không muốn nhận một tên thân thích đã chết còn bọc trong quan tài đuổi theo ta a!" Nàng lớn tiếng kêu lên: "Tổ tông ơi, con biết sai rồi, con không dám động đến quan tài của ngài nữa, không dám xốc nắp quan tài, ngài đừng đuổi theo con!"
Lúc này trong quan tài bỗng nhiên vang lên một âm thanh già nua: "Con cháu của ta, đừng chạy!"
Đồ vật trong quan tài ấy mà còn dùng thần niệm truyền âm! Đế Long sợ tới mức giơ chân chạy trốn càng mau, thiếu chút nữa tuôn ra một câu thô tục! Con cháu cái con khỉ, ông đúng thật là tự coi mình là tổ tông của ta! Bản đế trời sinh trời nuôi không cha không mẹ tổ tiên từ đâu ra!