Đế Hoàng Tôn

Chương 108: Ma Thể




Một mảnh đất tươi đẹp tràn ngập ánh sáng chan hòa.

Mặt đất như làm từ lưu ly đẹp đẽ, khắp nơi vang lên tiếng nhạc khí thanh thoát có thể khiến tâm hồn giác ngộ, từng làn gió mát thổi qua, bóng dáng tiên linh bay lượn như muốn tiến vào cõi vĩnh hằng.

Khắp nơi đều có những đóa hoa màu đỏ nở rộ rực rỡ, cánh mỏng uốn lượn như mang trong mình bao nỗi ưu tư. Mỗi bông hoa dường như đều có linh hồn của riêng mình, hòa xúc cảm vào miền cực lạc này.

Một dòng suối nhỏ màu vàng nhạt không biết từ đâu chảy tới, len lỏi qua chốn cực lạc này, đổ vào hồ nước ở trung tâm bảo địa, càng làm tăng thêm vẻ hữu tình thơ mộng cho bức tranh tuyệt mỹ này.

Người ta nói rằng, hoa Bỉ Ngạn là hóa thân của linh hồn khi đến được Bỉ Ngạn, vì thế mỗi bông hoa lại ẩn chứa một cố sự thế lương nào đó. Thực hư thế nào thì Việt không rõ ràng lắm, mà cũng không cần thiết phải đi tìm hiểu, hắn chỉ biết rằng những bông hoa huyết sắc này chính là căn nguyên gột rửa linh lực, giúp linh lực đạt đến hình thái cao nhất.

Hắn đã bước vào trình tự thứ tư, thành công mở ra Linh nhãn trong Bỉ Ngạn, nhưng linh lực vẫn là màu vàng mà thôi. Trình tự thứ tư này, cần phải không ngừng gột rửa, ngưng luyện linh lực, để linh lực tiến hành quá trình lột xác, trở lại bản nguyên.

Dù sao thì hắn đã tiến vào Trình tự cuối cùng của Đệ nhất Bộ, đặt ở Cổ Nguyên quốc cũng có thể coi là bá chủ một phương, hoành hành vô địch rồi. Đương nhiên chút tu vi này đặt ở Thiên Nam đế quốc này vẫn chưa là gì, tham gia Thiên Nguyệt Chiến chỉ tổ mất mặt, cần phải cố gắng hơn nữa.

- Từ giờ đến cuối năm không biết có kịp hồi phục thân thể hay không!

Điều khiến Việt lo lắng bây giờ, là tấm thân tàn tạ này của hắn. Thân là tu giả, sinh mệnh vô cùng cứng cỏi, chỉ cần không bị tổn thương vào xương, đều có thể dùng linh lực thúc đẩy huyết nhục hồi phục lại. Nhưng quá trình này cũng không nhanh đến mức biến thái, hơn nữa huyết nhục của hắn gần như bị hủy hoàn toàn, e rằng một hai tháng vẫn chưa thể hồi phục hoàn toàn.

Vấn đề nảy sinh là sau khi hồi phục, thời gian ít ỏi còn lại thì có thể gia tăng được bao nhiêu phần thực lực, liệu có đủ để đại triển thần uy trong Thiên Nguyệt Chiến?

- Nhức đầu thật!

Ném hết lo nghĩ qua một bên, Việt bắt đầu vận linh lực hồi phục huyết nhục.

- Gì thế này?

Ngay khi bắt tay vào việc hồi phục, hắn phát hiện ra huyết nhục tái sinh nhanh hơn hắn dự tính. Hơn nữa quan sát kỹ, sẽ thây linh lực đang tự vận hành theo một lộ trình vô cùng lạ lẫm, lại có chút quen mắt, khiến hắn cảm thấy rất khó hiểu.

Lục lọi trong đầu một hồi, hắn mới nhớ ra, đây chính là đồ hình pháp quyết của Thiên Ma Thể. Chỉ có điều, Thiên Ma Thể không phải là một môn cấm thuật luyện thể hay sao, thế nào lại biến thành pháp môn tái sinh như vậy?

Tuy nhiên khả năng tái sinh huyết nhục tuy nhanh hơn nhưng chỉ là so với hắn dự tính mà thôi, thực tế vẫn tương đối chậm chạp, trong giao chiến căn bản không có tác dụng gì hết, đại khái không tăng được thực lực thêm một tí nào.



- Lẽ nào lão khọm kia lừa mình? Hay bản thân lão cũng bị lừa?

Khả năng này không lớn lắm, không ai điên đến mức đấy cả.

Tiếp tục quan sát sự tái sinh của huyết nhục, hắn phát hiện thêm một vấn đề khác, Địa sát khí từ phía tiểu trì không ngờ lại bị thu hút, từng đợt huyết vụ bao lây thân thể hắn, mỗi lần huyết nhục phục hồi được một chút, huyết vụ lại theo đó mà dung nhập vào bên trong.

Tình trạng như vậy cứ xảy ra một cách chậm chạp, theo nhịp độ tái sinh huyết nhục, nhưng càng về sau thì tốc độ hồi phục càng gia tăng, dường như dung nhập càng nhiều huyết vụ thì năng lực tái sinh càng mạnh thì phải.

- Đây chính là dung nhập Địa Sát khí vào từng tế bào hay sao?

Hắn nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Dung nhập Địa Sát khí vào từng bộ phận, từng tế bào, nói thì có vẻ khó nhưng thực ra là bất khả thi, dù có dùng xi lanh mà tiêm vào cũng khó có thể làm được. Nếu vậy thì chỉ có cách đập hết đi xây lại, tế bào nào vừa tái sinh là Địa Sát khí lập tức được bơm vào, dung hòa tạo nên một tế bào mạnh mẽ hơn.

Xác nhận được chính xác vấn đề gặp phải, Việt vô cùng yên tâm, tiếp tục quá trình hồi phục thân thể.

Thời gian cứ chậm rãi trôi, quá trình tái tạo thân thể diễn ra vô cùng thuận lợi, chỉ mất độ hai tuần để Việt đạt đến thể trạng hoàn hảo, thay vì hai tháng như trước đó hắn dự tính.

Điều này khiến hắn cảm thấy rất tiếc nuối, năng lực tái tạo vẫn quá yếu, nếu có thể lập tức tái sinh thì khi giao chiến khác nào đứng ở vị trí bật bại. Sẵn sàng dùng thương đổi thương, sau đó lập tức phục hồi, đối phương chỉ có nước ngẩng đầu lên trời mà khóc hận.

Chậm rãi đứng dậy, đưa tay vung vài bài quyền, cảm nhận một chút về thân thể vừa mới tái tạo, Việt cảm giác được cường độ thân thể so với lúc trước thì đã trở nên mạnh mẽ hơn không ít. Tuy nhiên, so với cảnh giới tiểu thành thì vẫn còn cách xa, căn bản chưa thể chống chọi với linh binh.

- Lẽ nào phải tiếp tục phá hủy thân thể hay sao?

Đây không phải chuyện đùa, mà là một quá trình vô cùng đau đơn, nếu cứ phải liên tục phá rồi lại lập như vậy, dùng Địa Sát khí phá hủy thân thể, rồi lại dung nhập Địa sát khí khi tái tạo, thì dù là một hán tử cứng cỏi dị thường cũng phải phát điên lên mất.

Nhưng Việt lại khác, dù là đau đớn về thể xác lẫn giày vò của tinh thần, cũng không thể làm hắn nháy nửa mi mắt, căn bản khó làm hắn lay chuyển quyết định của bản thân.

Chậm rãi thở ra một hơi, Việt tiến đến bên cạnh tiểu trì, ngâm cả người xuông dưới. Lập tức cơn đau cắt gan cắt thịt ập đến, đau đớn như bị lăng trì, như linh hồn bị thiêu đốt đời đời kiếp kiếp không được siêu sinh.

Đến khi huyết nhục hòa vào huyết trì, lộ ra cả xương, Việt lại khó nhọc lết lên bờ, thôi động linh lực tiến hành tái tạo thân thể.

Cứ liên tục như vậy, thời gian ba tháng trôi qua thật là nhanh, nhưng đối với Việt thì không khác nào ba thế kỷ. Trong khoảng thời gian dài dằng dặc này, hắn đã phải sống trong dằn vặt đau đớn cả về thể xác và tinh thần, nhiều lần tưởng đã phải đầu hàng gục ngã.

Khó nhọc bò lên bờ như một kẻ mù lòa trong cô độc, Việt như tỉnh lại từ trong cơn ác mộng, hắn vừa lờ mờ thấy bóng dáng hắc bạch của Quỷ Vô Thường, rất may đối phương thấy hắn sống lương thiện, hành đạo tích đức, rất không đáng chết nên mới tha cho.

Hắn cũng không buồn ngồi khoanh chân xếp bằng nữa, cứ như vậy mà vận chuyển linh lực theo lộ tuyến đồ của Thiên Ma Thể.

Lần này đã là lần thứ chín, không biết có phải do đã quá chán ngán hay thực sự trực giác mách bảo, Việt có linh cảm sau lần này sẽ có thể đạt đến tiểu thành Thiên Ma Thể, vạn binh bất phá.

Từng lớp huyết nhục được tái tạo, Địa Sát khí đỏ như máu cứ theo đó mà dung nhập vào bên trong. Lần này chỉ mất có một tuần là cơ thể hắn đã đạt đến trạng thái đỉnh phong.

Tung người bật dậy, cảm nhận được cơ thể như sắp nổ tung, chưa cần vận linh lực mà các thớ thịt đã căng phồng như có sinh mệnh, từng tế bào không ngừng giật giật như bom nguyên tử đang chờ bạo phát.

Linh lực được thôi động, lập tức máu huyết toàn thân sôi trào, cơ thể hắn chậm rãi xuất hiện những cổ văn kỳ dị đỏ như máu, huyền diệu mà cổ lão, thâm ảo khó hiểu như Thiên thư, hằn lên da hệt như hình xăm.

Đương nhiên đó không phải là hình xăm, mà được gọi là Ma Văn, là đặc trưng của Thiên Ma Thể, hình thành từ Địa sát khí bên trong huyết nhục.

Thiên Ma Thể đạt đến tiểu thành, lực lượng thân thể sẽ đạt đến mức đáng sợ, như da thịt chung quy vẫn là da thịt, khó mà đấu lại được linh binh. Chỉ có vận dụng linh lực, thôi động Ma Văn hiện hình, chính những Ma Văn cổ lão kỳ dị này giúp thân thể có thể chống lại được linh binh.

Việt chậm rãi đi đến bên bức vách, Ma Văn xích huyết hắn lên cánh tay, hắn tung một quyền trực diện vào thẳng bức vách đá nặng nề tồn tại không biết bao nhiêu lâu. Ngay lập tức cách tay xuyên một nửa vào trong.

Phía sau bức vách chính là núi đá khổng lồ, vậy mà dưới một quyền trực diện này của hắn, vẫn rung chuyển như động đất. Các khe nứt chậm rãi từ dấu quyền lan ra trên vách, chằng chịt như mạng nhện vậy.

- Lực lượng thật khủng bố!

Hắn lấy ra cây Phượng Vũ trâm, dồn sức đâm thẳng vào bụng Ma Văn lập tức xuất hiện, chỉ thấy một tiếng kim loại va chạm vang lên, cây Phượng Vũ trâm bật ra, bụng của hắn vẫn không hề hấn gì.

Nước mắt suýt chút nữa thì tuôn rơi, thời gian đã quá dài rồi, dằn vặt lâu đến như vậy, cuối cùng cũng tu thành Thiên Ma Thể.

Tại Thiên Nguyệt Chiến, có thể tự tin rực sáng như minh tinh rồi!