Sáng ngày thứ 3 sau khi Lạc Giai rời đế đô.
Biên giới phương Bắc.
Địa bàn người Sadon.
4 người Lạc Giai lúc này đang ở 1 ngọn núi nhỏ, địa thế hiểm trở, băng tuyết mọc dày.
Nhìn địa thế nơi đây Lạc Giai có chút cảm khái hỏi Yanda:
“Nơi này có thường xuyên tuyết lở không?”
Yanda trên khuôn mặt ngẩn ra, có nét bi ai, buồn rười rượi đáp:
“Không sai, nơi này thường xuyên có tuyết lở, nhưng chỉ cần nắm được quy luật của nó, có thể giảm thiểu thương vong và đẩy lui quân địch.”
Lạc Giai khẽ gật đầu.
Yanda lúc này khẽ nói:
“Đến nơi rồi”.
Sau đó nàng lấy ra 1 chiếc còi làm bằng xương động vật.
Thổi lên 1 tiếng dài.
1 chốc sau, Lạc Giai nhìn thấy 1 người cưỡi ngựa từ trên đỉnh núi chạy xuống.
Hắn thân hình cường tráng, khoác bên ngoài 1 bộ áo khoác da thú, bên trong lộ ra cơ bắp săn chắc.
1 mái tóc ngắn màu đỏ bay trong gió.
Hắn khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, rất khôi ngô.
Trên má trái có 1 vết sẹo chữ thập tạo ra vẻ vô cùng hung hãn thiện chiến.
Trên vai hắn đeo 1 thanh đao rất quái dị, nhìn như tạo thành từ xương cốt ghép lại nhưng lại có màu vàng kim, giữa chui kiếm có 1 thứ sáng bạc hình trăng khuyết, vũ khí này làm Lạc Giai có chút cảm giác quen thuộc.
Lạc Giai khẽ gật đầu, kẻ này chỉ số linh lực lại đến Tầng thứ ba, là 80.000.
Còn thanh đao kia, chỉ số đạt đến 100.000.
Vừa nhìn thấy hắn, Yanda chợt thở ra 1 hơi, đây là anh trai của nàng, Saka, nàng vì lo lắng cho hắn nên mới trở về.
Nhìn thấy hắn vẫn còn sống liền vui vẻ mỉm cười.
Nhưng ánh mắt Saka nhìn nàng lại không có cao hứng như nàng dự kiến.
Trên khuôn mặt hắn vô cùng nghiêm nghị, thậm chí có chút lạnh lùng.
Hắn nhìn thấy Yanda, không chỉ không vui mừng, ôm lấy nàng, chỉ lãnh đạm nói:
“Yanda, ngươi đã về, nhanh chóng theo ta về bộ lạc.”
Yanda có chút cảm giác không đúng, muốn mở miệng giới thiệu:
“Anh Saka, 3 người này là...”
Nàng chưa kịp nói hết câu đã bị Saka cắt đứt:
“Ta không cần biết bọn họ là ai, mau theo ta trở về, còn 3 người bọn họ từ đâu đến, thì từ đó trở về.” — QUẢNG CÁO —
Yanda nghe thấy vậy thì liền khó chịu, đây là người anh trai luôn yêu thương em gái mà nàng từng biết đây hay sao.
Lạc Giai cũng có chút nhíu mày.
Yanda không phục:
“Anh Saka, Alan đại ca chính là người đã cứu nữ nhân trong bộ lạc chúng ta, sao anh có thể nói như vậy.”
Chỉ thấy Saka hung thần ác sát quay lại:
“Đối với ra người đế đô chỉ là kẻ thù không hơn không kém, việc hắn cứu giúp nữ nhân bộ lạc, tới 1 lúc ta sẽ trả đủ tiền cho hắn.
Còn việc hắn ở đây, ta không chào đón.”
Yanda khuôn mặt buồn bả, thất vọng, cuối đầu.
Đấu tranh nội tâm.
Nhìn anh trai của nàng giục ngựa, nhưng nàng không hề đuổi theo.
Saka quay đầu nhìn nàng, trên đôi mắt toát ra lửa giận quay lại:
“Yanda, ngươi dám cãi lệnh của ta.
Ngươi có còn xem ta là anh trai, là trưởng bộ lạc hay không.”
Yanda trầm mặt, một lúc sau nàng yếu ớt mở miệng, trên khuôn mặt có thanh lệ chảy ra:
“Anh Saka, từ giờ hãy xem như chưa có đứa em gái này, em cũng sẽ không còn là người bộ lạc Sadon nữa.”
Khuôn mặt Saka hằn lên tơ máu, hắn trầm giọng đáp:
“Tốt tốt, vì 1 ngoại nhân, ngươi lại muốn phản lại cả bộ lạc, ta còn chưa trừng phạt ngươi vì cái chết của mẫu thân, ngươi đã tâm hướng ra ngoài.
Ngươi trả công bộ lạc Sadon nuôi ngươi lớn như thế này sao?
Bỗng lúc này 1 giọng nói lạnh lùng vang lên:
“Ngươi nói đủ chưa?”
Gã Saka chợt giật mình.
Tiếng nói này là của thanh niên áo trắng phía sau Yanda, không biết lúc nào, hắn đã đứng chắn trước mặt Yanda, khuôn mặt vô cảm nhìn Saka.
Saka ánh mắt bạo ngược cuồng hống:
“Đây là chuyện của anh em nhà ta, ngươi không có quyền xen vào.”
Lạc Giai liền cười khẩy: — QUẢNG CÁO —
“Ồ, mà ta lại lỡ xen vào rồi.”
Nhìn thấy thái độ khiêu khích của Lạc Giai, Saka nắm tay thành quyền muốn đấm tới.
Lại thấy Lạc Giai giơ 1 tay lên: “Khoan.”
Saka liền cười khẩy, thì ra là 1 tên miệng cọp gan thỏ.
Lại thấy Lạc Giai hắn nhếch miệng nói:
“Ta với ngươi đánh cược 1 việc.”
Saka khuôn mặt kinh nghi: “Cược?”
Lạc Giai khẽ nói:
“Đúng, chính là cược, ta chỉ cần đứng đây 1 chỗ.
Ta chấp ngươi dùng 5 chiêu tấn công ta, chỉ cần ngươi làm ta nhích chân của ta dù chỉ 1cm, xem như ta thua cuộc.
Nếu ngươi thắng, Yanda sẽ quay về với ngươi, còn nếu ngươi thua, Yanda muốn đi đâu đó là quyền của cô ấy, ngươi không có quyền ngăn cấm.”
Saka nghe lời nói, khuôn mặt hằn lên gân máu: “ Ngươi là đang vũ nhục ta.”
Lạc Giai ngửa đầu cười: “Haha, thật không may, ta là đúng đang vũ nhục ngươi đấy.”
Yanda lúc này khuôn mặt lo lắng, điều nàng không muốn thấy chính là cảnh Lạc Giai và anh trai của nàng xung đột lẫn nhau.
Liền muốn ra tay ngăn cản, chỉ thấy hắn đánh mắt, mỉm cười ra hiệu với nàng:
“Yên tâm, hắn không thể làm gì được ta, mà ta cũng sẽ không làm hắn bị thương.”
Nhìn khuôn mặt hắn, chợt Yanda có niềm tin tuyệt đối, khuôn mặt đang rơi lệ chợt mỉm cười.
Nhìn 2 người mắt đưa, mày lại, Saka liền tức giận, hắn thực sự muốn cho kẻ không biết trời cao đất dày trước mắt này 1 bài học.
Hắn bước đến lạnh lùng mở miệng:
“Được, ta cược với ngươi, ta cũng muốn xem ngươi dựa vào cái gì mà ngông cuồng đến vậy.”
2 mẹ con Anna thì lúc này ngẩn ra, không hiểu chuyện gì xảy ra, trong chớp mắt lại xảy ra giương cung bạt kiếm như vậy.
Khuôn mặt 2 mẹ con cũng có chút lo sợ, thấp thõm.
Lúc này 2 người đối diện nhau.
Lạc Giai cao gần 1m8, không hề thấp nhưng đứng đối diện Saka lại có vẻ thấp hơn cả 1 cái đầu.
— QUẢNG CÁO —
Saka đứng tấn, tay nắm thành quyền.
1 quyền đấm tới Lạc Giai.
Lạc Giai khẽ đứng im, thậm chí không thủ thế đỡ đòn.
Trên miệng nhếch lên, Saka đòn này không hề tung hết sức, ATK chỉ đạt 50.000.
Gã này ngoài mặt lạnh lùng nhưng vẫn chưa ra thẳng sức với người gọi là ân nhân bộ lạc.
Quyền phong điểm đến chính là ngực của Lạc Giai, nhìn thấy Lạc Giai không thủ thế, Saka trầm ngâm, tên này điên rồi sao.
Chợt lúc này trên người Lạc Giai phát ra ánh sáng xanh.
Đệ nhất môn, Tầng thứ 2, Thiết cốt.
Nắm đắm của Saka bật vào người Lạc Giai như đụng vào kim thiết, bàn tay hắn có cảm giác đau đớn, liền rụt lại, lùi lại phía sau.
Nhìn lại bàn tay mình lúc này có chút sưng đỏ.
Hắn khẽ hừ:
“Thì ra là tự tin vào bản thân có mình đồng da sắt.”
Lại thấy Lạc Giai làm động tác vẫy tay.
Hắn liền tức giận.
Toàn bộ lực đạo dồn vào tay phải, 1 quyền tổng lực 80.000 tấn công vào ngực Lạc Giai.
Lại nhìn thấy Lạc Giai không phòng thủ, hắn khẽ nhếch miệng vì sắp dạy cho Lạc Giai 1 bài học.
Chợt lúc này ngực Lạc Giai có ánh sáng vàng kim hiện lên.
Đế nhất môn, Tầng thứ ba, Kim Thân.
Nắm đấm của Saka chạm vào ngực của Lạc Giai, nụ cười hắn chợt tắt.
Nếu ví khi nãy hắn đấm chính là đụng phải kim thiết, thì bây giờ thứ hắn đấm vào chính là kim cương bất hoại.
Đau đớn từ cánh tay truyền đến làm hắn giật mình lùi lại.
Lạc Giai khẽ cười.
Mặc dù đang sử dụng Kim Thân nhưng lúc này hắn chỉ sử dụng mức thấp nhất.
Nên đau đớn Saka nhận lấy cũng không lớn.
Nếu hắn dùng toàn lực kim thân, có lẻ cổ tay của hắn đã gãy rồi.
Saka lúc này lui lại phía sau, khuôn mặt hắn trầm mặt.
Hắn không muốn chấp nhận nhưng sự thật kẻ trước mắt, mạnh quá tưởng tượng của hắn.
Lại nhìn thấy Lạc Giai nhếch miệng, làm động tác vẫy tay:
“Lại đến đi, còn 3 chiêu.”.