Đế Bá

Chương 788: Dược viên chúng tiên lạc mất




Tiên phượng thảo tựa như một con phượng hoàng nhẹ nhàng bay trên ngọn cây, một gốc tiên thảo nhưng vang tiếng phượng hót.

Lam Vận Trúc nhìn tiên phượng thảo, lẩm bẩm:

- Truyền thuyết tiên phượng thảo chính là báu vật tiên phượng xây tổ.

Ngân hà thụ lắc lư trong gió nhẹ tựa ngân hà đổ xuống tản ra trong thiên địa. Gốc ngân hà thụ trông không lớn lại như trời sao rắc vô số hạt giống ngân hà.

Thì quang hoa, một đóa hoa nhỏ chậm rãi nở rộ, khi hoa nở tựa như vạn năm trôi qua, thời gian vô tận chảy trong cánh hoa.

Lam Vận Trúc định xem thì quang hoa nở rộ, Lý Thất Dạ vội ngăn nàng lại:

- Đừng nhìn khi thì quang hoa nở, nếu không sẽ già theo. Cường đại đến mấy cũng không cản được thì quang hoa nở rộ kéo theo mình già.

Những tiên thảo thánh thụ tại đây không đơn giản là tài liệu, chúng nó là tồn tại cực kỳ đáng sợ. Dược vương thánh thụ có lực lượng làm đại hiền đều e ngại.

Tuy tiên thảo thánh thụ gần ngay trước mắt nhưng thiên tài như Lam Vận Trúc không dám tùy tiện hái. Muốn hái một tiên thảo thánh thụ không dễ dàng chút nào.

Những tiên thảo thánh thụ không có trùng hoàng độc vật bảo vệ nhưng chúng nó có lực lượng đáng sợ. Bản thân tiên thảo thánh thụ tuyệt đối không thua gì thánh hoàng, thậm chí làm đại hiền e ngại.

Lam Vận Trúc rung động hỏi:

- Chỗ này là đâu?

Tiên phượng thảo, tinh hà thụ, thì quang hoa, mê thất trúc . . . Vân vân, bình thường thấy một loại tiên thảo thánh thụ đã khó hơn lên trời. Tiên thảo thánh thụ hiếm thấy trên đời, nơi Lam Vận Trúc đứng không chỉ có một loại mà đầy rẫy tiên thảo thánh thụ. Bên ngoài tuyệt đối không thể xảy ra chuyện này.

Rất nhiều tiên thảo thánh thụ độc nhất vô nhị xuất hiện trong một chỗ, chuyện khiến người giật mình biết mấy.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Cụ thể ở đâu thì không ai nói rõ được, nhưng có thể gọi chúng nó là dược viên chúng tiên lạc mất.

Lam Vận Trúc lẩm bẩm:

- Dược viên chúng tiên lạc mất.

Chỉ có cái tên này là thích hợp nhất, trên đời làm sao có nơi tụ tập nhiều tiên thảo thánh thụ hiếm hoi chung một chỗ? Chỉ có dược viên của tiên nhân trong truyền thuyết.

Dược viên trước mắt Lam Vận Trúc có lẽ là dược viên mà chúng tiên làm rơi xuống trần gian.

Lam Vận Trúc tỉnh táo lại, nàng rung động nhìn Lý Thất Dạ:

- Những dược vương sinh trưởng bên ngoài không phải nơi tinh hoa quý giá nhất mộc vực.

- Nói đúng rồi.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm:

- Trong mộc vực không có chỗ nào tốt hơn dược viên chúng tiên lạc mất.

Lam Vận Trúc chợt nhớ một điều, nàng nhìn Lý Thất Dạ:

- Đệ nhất hung mộ có năm đại vực, không chỉ mình thổ vực mới có mộ phần bí địa, dược viên chúng tiên lạc mất có nghĩa tương tự với Thiên Lăng thổ vực, đều là mộ phần bí địa đúng không?

Lý Thất Dạ cười nói:

- Nàng không ngốc, nói đúng hơn năm đại vực đều có một phần mộ bí địa.

Lam Vận Trúc nhỏ giọng nói:

- Truyền thuyết Địa Ngu tiên đế từng vào Thiên Lăng thổ vực, lấy được tiên thuật trường sinh bất tử, bởi vậy người đời sau mới biết đến Thiên Lăng.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

- Sự thật không phải vậy. Mấu chốt Thiên Lăng không phải vì Địa Ngu tiên đế mới bị đời sau biết, sau này nàng sẽ hiểu.

Lam Vận Trúc hỏi:

- Thiên Lăng thổ vực, dược viên chúng tiên lạc mất mộc vực. Còn kim vực, thủy vực thì sao?

Nếu nói năm đại vực đều có phần mộ bí địa, vậy thủy vực, kim vực cũng nên có.

Lý Thất Dạ xòe tay nói:

- Cái này thì ta không biết, ta không phải chuyện nào cũng hiểu. Nàng hỏi ta thì ta biết đi hỏi ai?

- Vậy sao?

Lam Vận Trúc đầy nghi ngờ nhìn Lý Thất Dạ, vì hàng này không đơn giản, nàng biết hắn hiểu được bí mật gì.

Lam Vận Trúc nói:

- Ta hiểu rồi. Mỗi phần mộ bí địa đều có thể lấy chìa khóa đệ nhất hung mộ mở ra. Thế nhân không biết chìa khóa không đơn giản chỉ để mở ra đệ nhất hung mộ.

Lý Thất Dạ búng trán Lam Vận Trúc:

- Nàng thông minh.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Nàng nói đúng rồi, chỉ có cầm chìa khóa đệ nhất hung mộ mới vào phần mộ bí địa được.

Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ:

- Nếu ngươi cầm chìa khóa đệ nhất hung mộ thì tại sao không vào phần mộ bí địa khác? Ví dụ kim vực, thủy vực?

Nếu ai biết bí mật này chắc chắn sẽ điên cuồng. Phần mộ bí địa có thứ kinh thiê, tựa như dược viên chúng tiên lạc mất, ai đi vào đều sẽ giàu to.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:

- Cái này thì . . . Ta không biết phần mộ bí địa khác ở đâu.

Lam Vận Trúc hung dữ trừng Lý Thất Dạ, bực bội nói:

- Đại thúc xem ta là đồ ngốc sao? Ngươi biết bí cảnh chẳng lẽ không biết phần mộ bí địa? Hừ, phần mộ bí địa dễ phát hiện hơn bí cảnh.

- Được rồi, nha đầu, nàng không ngốc chút nào.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Phần mộ bí địa có một đống quy tắc, không phải muốn lấy báu vật là lấy được. Phần mộ bí địa trong kim vực, thủy vực chưa chắc có thứ ta cần. Đến đệ nhất hung mộ, nguyên tắc đầu tiên là tìm thứ ta cần, nếu dư dả thời gian mới kiếm cái khác. Đương nhiên trừ phi phần mộ bí chi bí xuất hiện, nếu không ta không thể đi hết từng phần mộ bí địa.

Lam Vận Trúc tò mò hỏi:

- Phần mộ bí chi bí? Đó là cái gì?

Phần mộ bí chi bí, nàng chưa từng nghe cách gọi này, nhưng thốt ra từ miệng Lý Thất Dạ thì chắc chắn không đơn giản.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

- Cái này thì nàng không cần biết. Nếu phần mộ bí chi bí thật sự xuất hiện ta sẽ mang nàng đi trải đời.

Nghe Lý Thất Dạ nói, Lam Vận Trúc không hỏi gì thêm. Lam Vận Trúc biết phần mộ bí chi bí là thứ gì hoặc chuyện gì rất ghê gớm.

- Chúng ta đi.

Lý Thất Dạ mang Lam Vận Trúc bước vào dược viên chúng tiên lạc mất hai người mới đi chưa được mấy bước thì trong dược điền mọc một gốc hồn thảo. Gốc hồn thảo như con rồng nhỏ khoanh tròn, nếu không phải cái đuôi rồng như cọng cỏ nối với đất bùn thì người ta sẽ cho rằng đó là con rồng.

Lam Vận Trúc biết hàng, rung động nói:

- Long tàm trùng hồn thảo! Đây đã là bát biến hồn thảo, chỉ thiếu một biến sẽ hóa thành long thảo!

Hồn thảo là vị thuốc chính cần thiết khi luyện chế mệnh đan, nếu không có hồn thảo thì không luyện thành mệnh đan được. Hồn thảo có rất nhiều chủng loại, nhưng long tàm trùng hồn thảo là kinh iển nhât. Long tàm trùng hồn thảo cũng là hồn thảo có dược tính tốt nhất, nên được yêu thích hơn các loại hồn thảo khác.

Hồn thảo có chín biến, đến biến thứ chín là cực hạn của hồn thảo. Long tàm trùng hồn thảo cũng vậy, nó chia làm ba giai đoạn. Ba giai đoạn đầu là trùng hoa, ba giai đoạn giữa là tàm thảo, ba giai đoạn cuối là long thảo. Truyền thuyết sau khi long tàm trùng hồn thảo chín biến sẽ hoàn toàn lột xác thành con rồng nhỏ.

Lý Thất Dạ vươn tay chụp xuống. Long tàm trùng hồn thảo tám biến không cam lòng bị Lý Thất Dạ hái, nhưng tay hắn bao kín, nó không có đường trốn. Cuối cùng long tàm trùng hồn thảo rơi vào tay Lý Thất Dạ.

Ở bên ngoài long tàm trùng hồn thảo là báu vật vô giá, hồn thảo như vậy toàn mọc ở nơi nguy hiểm, có trùng vương độc vật bảo vệ.