Đế Bá

Chương 742: Đồ diệt vạn địch (1)




Giờ phút này, Lý Thất Dạ tắm trong máu, có máu quỷ tộc diễm cực mà chết, có máu quỷ hút máu đẹp làm người chấn động. Các loại máu hỗn hợp lại, đã không phân rõ là máu của ai, máu Lý Thất Dạ hay kẻ thù?

Toàn thân Lý Thất Dạ đầy vết thương, hai vai bị người đâm thủng, nhưng hắn càng đấu càng dũng mãnh. Một tay quét vạn địch, đạp trên xác kẻ thù đi qua.

Bá khí chỉ ta vô địch, khí thế hung ác giết đến trời sập, can đảm không nhìn sinh tử, Lý Thất Dạ tựa thần ma cao cao tại thượng tắm trong máu vô tận, đồ sạch vạn địch.

Trong khoảnh khắc có người nhận ra thần ma cửu thiên thập địa cũng không ngăn lại bước chân Lý Thất Dạ được.

Bao nhiêu người nhìn rợn tóc gáy, lòng lạnh lẽo. Trước đó nhiều cường giả quỷ tộc trẻ gai mắt Lý Thất Dạ, nhiều thiên tài trẻ tuổi không thèm để hắn vào mắt.

Lúc này thiên tài kinh diễm đến đâu nhìn cuộc chiến giết đến trời sập, ai cũng gục cái cổ kiêu ngạo xuống. Người khinh thường Lý Thất Dạ giờ không dám thở mạnh trước mặt hắn nữa.

Các đại nhân vật quỷ tộc ở phía chân trời xem cuộc chiến, biến sắc mặt.

Có đại nhân vật nhỏ giọng nói:

- Tiểu tử này khủng bố quá, nếu có binh khí vô địch trong tay thì còn ai đỡ nổi hắn?

Từ lúc bắt đầu đến bây giờ Lý Thất Dạ chưa từng dùng báu vật binh khí nào, dù là trường đao thiết kiếm chỉ do sắt bình thường đúc ra, đa phần tay không giết địch.

Tay không có thể một địch vạn, mà vạn địch này không phải tiểu nhân vật gì, toàn là cao thủ trẻ tuổi nổi tiếng như cồn hoặc thế hệ trước nổi tiếng, vương hầu, chân nhân, cổ thánh thậm chí hàng trăm thánh tôn.

Chiến dịch như vậy đáng sợ biết mấy? Nhưng vẫn bị Lý Thất Dạ giết đến máu chảy thành sông, quỷ khóc thần sầu. Nếu trong tay Lý Thất Dạ có binh khí nghịch thiên thì dữ tới đâu? Chẳng phải là chớp mắt đồ sạch vạn địch?

Thấy Lý Thất Dạ từ lúc chiến đấu đến bây giờ không dùng báu vật binh khí kinh người gì, hắn thậm chí không có vũ khí đẳng cấp vương hầu, chân nhân, quỷ hoàng thế hệ trước có tri thức rộng nhận ra điều gì.

- Đối với hắn thì đây không phải chiến đấu sinh tử.

Quỷ hoàng thế hệ trước có tri thức rộng biến sắc mặt nhỏ giọng nói:

- Hắn đang rèn luyện công pháp mình tu luyện, dùng máu tẩy lễ những gì đã học. Hắn muốn diễn biến những gì mình học đến cực hạn, thăng hoa. Còn gì tuyệt hơn hiểu ra chung cực áo nghĩa cuối cùng của một chiêu một thức trong chiến đấu? Còn chỗ nào thích hợp hơn một đấm một cước nâng lên độ cao mới trong thực chiến?

Từ lúc bắt đầu đến bây giờ Lý Thất Dạ thi triển từng công pháp, tam tài kiếm, Côn Bằng lục biến, hoành thiên bát đao . . . Các công pháp diễn biến trong tay hắn lên đến thăng hoa, luân phiên sử dụng. Sau khi giết địch thì các công pháp có biến đổi khác đi, nâng lên tầm cao mới.

Nhìn Lý Thất Dạ giết chóc tung hoành, dù mình đầy vết thương cũng không nhíu mày. Đám lão bất tử núp trong bóng tối không chịu ra tay nét mặt sa sầm nói:

- Tiểu tử này ác quá.

Đến bây giờ đám lão bất tử càng không muốn lộ mặt. Từ đầu đến giờ Lý Thất Dạ không lấy báu vật nào ra, đám lão bất tử cáo già hiểu hắn muốn làm gì. Bọn họ không muốn làm đá mài dao cho Lý Thất Dạ, lỡ bị hắn chôn sống thì danh tiếng cả đời sẽ bị hủy trong tay tiểu bối nhân tộc này.

Cho nên đám lão bất tử núp trong bóng tối, sau này bọn họ còn cơ hội, miễn Lý Thất Dạ không trống khỏi U Thánh giới thì bọn họ có thời gian chờ cơ hội chín muồi giết hắn.

Cò người trẻ tuổi, như quỷ tộc, bọn họ đứng xa nhìn cảnh tượng này, mặt trắng không còn chút máu, tim đập nhanh. Bá khí, hung mãnh như thế đổi lại bọn họ tuyệt đối không làm được. Một đấu với vạn, giết đến trời sụp đất nứt, máu chảy thành sông, trong thế hệ trẻ số người làm được đếm trên đầu ngón tay.

Truyền nhân đế thống tiên môn như Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử nhìn trận chiến, biểu tình cực kỳ khó xem. Bọn họ nhìn nhau, hiểu rằng nếu không có tiên đế bảo khí, tiên đế chân khí thì khó đánh lại Lý Thất Dạ, tiểu quỷ nhân tộc này quá đáng sợ.

Thiên Luân Hồi ẩn phía chân trời biểu tình nghiêm túc. Trực giác cho Thiên Luân Hồi biết tiểu bối nhân tộc Lý Thất Dạ mang đến uy hiếp rất lớn.

Thiên Luân Hồi đứng trên đỉnh người trẻ tuổi, thánh tôn thế hệ trước, đừng nói là đại tiểu thánh tôn, dù là bảo thánh tôn, giới tôn đều kiêng dè gã.

Nhưng giờ Thiên Luân Hồi là một trong tam kiệt không thể không chú trọng Lý Thất Dạ, xem hắn là địch thủ dường như.

Trong mọi người không ai hiểu rõ Lý Thất Dạ hơn Lam Vận Trúc. Nàng nhìn Lý Thất Dạ giết đến máu chảy thành sông, trời sập, khẽ thở dài. Lam Vận Trúc biết Lý Thất Dạ có thứ siêu nghịch thiên, thứ không kém hơn đế binh.

Nhưng Lý Thất Dạ không thèm lấy báu vật nào ra, Lam Vận Trúc hiểu rằng hắn có tự tin đứng đến phút cuối. Lam Vận Trúc biết lúc trước Lý Thất Dạ nói đại khai sát giới trong Thiên Lý Hà là có nắm chắc trăm phần trăm giết hết kẻ địch, mặc kẻ thù cường đại cỡ nào thì kết quả cuối cùng vẫn giống nhau.

Có Tuyết Ảnh quỷ tộc Trì lão, nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng đi theo Lam Vận Trúc có cơ hội đứng xa nhìn trận chiến. Khi thấy Lý Thất Dạ giết đến máu chảy thành sông, trời sập làm bọn họ sợ hết hồn, mặt không còn chút máu. Đám người Tuyết Ảnh quỷ tộc không nghĩ rằng Lý Thất Dạ nghịch thiên như vậy, vô địch đồ sạch mọi người.

Trì lão nhỏ giọng nói:

- Thiên hạ tam kiệt cũng chỉ như thế.

Trì lão là trưởng lão một tộc nhỏ, tầm mắt có hạn nhưng nhìn trận chiến này, lão đã hiểu Lý Thất Dạ đáng sợ đến mức nào.

Thu Dung Vãn Tuyết nhìn trận chiến, nín thở, tim đập chân run. Khi Thu Dung Vãn Tuyết nhìn Lý Thất Dạ mình đầy vết thương, nàng lo lắng, đau lòng cho công tử nhà nàng. Nhìn Lý Thất Dạ xung phong, giết trời sập, Thu Dung Vãn Tuyết siết chặt hai nắm tay, lòng thầm cầu nguyện hy vọng công tử nhà nàng sẽ chiến đấu đến phút cuối.

Trong chiến trường đẫm máu vang tiếng nổ điếc tai.

Ầm!

Trường đao làm bằng sắt thường của Lý Thất Dạ không chịu nổi vũ khí đại hiền của Hắc Sơn Thi Hoàng công kích. Mặc dù có huyết khí vô tận rót vào trường đao biến thành thần đao nhưng lúc này không chịu nổ vỡ vụn ra. Nắm đấm của Lý Thất Dạ đánh thủng ngực Hắc Sơn Thi Hoàng, trong khoảnh khắc đó Hắc Sơn Thi Hoàng hung hãn bị đánh bể nát.

Giờ phút này, có người sợ teo tim, có người bắt đầu rút lui, mấy vạn cường địch bi từng vòng hỗn chiến đồ sát chỉ còn lại hơn một vạn. Bây giờ thánh tôn nghịch thiên như Hắc Sơn Thi Hoàng cũng gục ngã làm sĩ khí phe địch giảm mạnh!

Người Lý Thất Dạ đẫm máu hét to:

- Nên kết thúc!

Một đôi tay lấy Cửu Ngữ Chân Cung ra.

Xoẹt!

Mũi tên bay ra, mũi tên chữ trận.

Vù vù vù vù vù!

Mũi tên chữ trận cắm xuống đất hình thành tiễn trận đáng sợ. Trong tiễn trận, vô số thiên tiễn hung tợn từ trên trời giáng xuống, sâu dưới lòng đất cũng bắn lên địa ngục tiễn vô cùng. Trong tiễn trận to lớn trên trời dưới đất vô số nộ tiễn đan xen thành sát trận đáng sợ.