Đế Bá

Chương 4704: Kinh Vũ Kiếm




Khí tức Đạo Quân bộc phát làm cho người ta có cảm giác như Đạo Quân hàng lâm, chỉ trong nháy mắt có không biết bao nhiêu đệ tử rung động, đệ tử đạo hạnh nông cạn đều ngồi dưới đất.

Đây không phải uy áp từ binh khí của Đạo Quân, nó chỉ là một ít khí tức bộc phát mà thôi, cho dù như vậy cũng quét ngang tám phương, có xu thế vô địch.

Từ đó có thể tưởng tượng uy lực một kiện binh khí của Đạo Quân to lớn cỡ nào! Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu đệ tử sợ hãi, nếu binh khí như thế nhắm vào mình, không cần đánh trúng, chỉ cần khí tức cũng đủ giết bọn họ.

- Binh khí của Đạo Quân!

Trong khoảng thời gian ngắn, không biết bao nhiêu đệ tử lẩm bẩm:

- Nếu ta có một kiện, có lẽ sẽ rất tốt.

Đương nhiên, đệ tử bên cạnh lườm hắn, nói:

- Cho dù ngươi có được một kiện binh khí của Đạo Quân, ngươi cũng không sử dụng được.

Lời này làm đệ tử kia câm miệng, cũng bỏ đi một ít mơ màng, cũng không nên mơ mộng hảo huyền.

Binh khí của Đạo Quân được liệt vào hàng ngũ Thiên giai Thượng phẩm, là binh khí cường đại nhất, với tư cách binh khí Thiên giai, phải đạt tới tiêu chuẩn cường giả Thiên giai mới có thể khống chế, nếu không, cho dù ngươi có được một kiện binh khí như vậy cũng không thể dùng được..

Trừ phi ngươi có Tiên Thiên đạo thân, nếu không, ngươi cần tu luyện đến cảnh giới Vạn Tượng Thần Khu mới được.

Như bên trong Thần Huyền tông, cũng chỉ có phong chủ như đám người Thiên Thủ Bồ Vương mới đạt tới cảnh giới Vạn Tượng Thần Khu, cũng có ý nghĩa, bên trong Thần Huyền tông cũng chỉ có phong chủ như đám người Thiên Thủ Bồ Vương mới có tư cách chấp chưởng binh khí Đạo Quân.

Cho dù Trương Việt thực lực Âm Dương Tinh Thể cũng không cách nào chưởng khống binh khí của Đạo Quân!

- Thiên Nguyệt sư tỷ cũng không thể chưởng ngự.

Có đệ tử nói thầm.

Nhưng có sư huynh lạnh lùng nhìn hắn, nói:

- Thiên Nguyệt sư tỷ, nhất định có thể tu luyện tới cảnh giới Vạn Tượng Thần Khu, về phần nhập Thánh phong Tôn, ngươi có thể không?

Nghe nói như thế, tên đệ tử kia câm miệng, tại Thần Huyền tông, bất kể đệ tử trẻ tuổi hay là các trưởng bối, bọn họ đều rõ ràng, đối với Cung Thiên Nguyệt mà nói, nhập Thánh phong Tôn là chuyện sớm muộn, thậm chí có khả năng trở thành Đạo Quân, cho nên nàng có thể khống chế binh khí của Đạo Quân, tất cả chỉ là việc sớm muộn mà thôi.

Đối với rất nhiều đệ tử mà nói, nhập Thánh phong Tôn, chỉ sợ cả đời này cũng không đạt tới.

Trên thực tế, cho dù hôm nay Cung Thiên Nguyệt có thể đạt được binh khí của Đạo Quân, đệ tử Thần Huyền tông cũng không ngạc nhiên, dù sao nàng là đệ nhất thiên tài Thần Huyền tông, danh hiệu này không phải có tiếng không có miếng.

- Ô!

Vào lúc này có tiếng kèn lệnh vang lên, âm thanh kèn thanh chấn nhiếp tâm hồn, kèn này vừa vang lên, không biết có bao nhiêu đệ tử cảm giác nội tâm lạnh buốt, hồn phách như bay lên.

- Trời ơi!

Đệ tử đạo tâm không kiên, bọn họ sợ tới mức đôi chân run rẩy, đứng cũng không vững, sắc mặt bọn họ trắng bệch.

- Thiên Yêu giác!

Có trưởng lão biết rõ đây là vật gì, chính là một kiện bảo vật do một vị tổ tiên là Yêu Vương vô thượng của Thần Huyền tông lưu lại.

Sau đó là tiếng hổ gầm vang lên, ngay sau đó bọn họ nhìn thấy hư ảnh Bạch Hổ xuất hiện, không ít người chấn động, Bạch Hổ kia uy phong lẫm lẫm, hình như có thể đạp nát núi sông.

- Là Chiến Hổ sư huynh, đó là lực lượng huyết thống của gia tộc hắn.

Nhìn thấy hư ảnh Bạch Hổ, không ít đệ tử đều mở to mắt nhìn, Chiến Hổ xuất thân từ Yêu tộc thế gia, thế gia bọn họ xuất hiện rất nhiều đại yêu, huyết thống Chiến Hổ cũng rất cao quý, cho nên, hắn có được nội tình như vậy là đương nhiên.

Trên thực tế, trong khoảng thời gian ngắn, bên trong binh phần xuất hiện đủ loại dị tượng, có bảo quang ngập trời, có long xà nhảy lên, có kiếm rít cửu thiên, đao ngân xé trời... Cảnh tượng vô cùng rung động nhân tâm.

Trong thời gian gần đây có không ít đệ tử đi ra, đệ tử rời khỏi binh phần đều có thu hoạch, đạt được binh khí mình muốn, thậm chí là đạt được binh khí có phẩm giai hơn xa bọn họ suy nghĩ.

Nhưng cũng có đệ tử tay không quay về, thời điểm những đệ tử đi tay không ra ngoài, vẻ mặt bọn họ ủ rũ, trên người bọn họ đầy vết máu loang lổ, bọn họ không thể đạt được một kiện binh khí nào, nhưng kiếm khí đao bên trong binh phần mang theo lực lượng quá cường đại, bọn họ không kiên trì nổi, đành phải lui ra khỏi binh phần.

Thời điểm đệ tử ra khỏi binh phần, các đệ tử này muốn xem ai là người đạt được binh khí phẩm chất cao nhất.

- Hoàng Ninh sư huynh đi ra…

Lúc này có không biết bao nhiêu đệ tử chờ mong, rốt cục nhìn thấy người bọn họ muốn nhìn thấy.

Chỉ thấy Hoàng Trữ bước ra khỏi binh phần, hắn đi lại hành vân lưu thủy, tuy xiêm y trên người bị tàn phá, vết máu loang lổ, cho dù hắn muốn bảo trì tư thái thong dong nhưng cũng vô cùng chật vật.

Vào lúc đó, ánh mắt rất nhiều đệ tử đều nhìn lên người Hoàng Trữ, bởi vì vì mọi người đều muốn biết Hoàng Trữ có đạt được binh khí của Đạo Quân hay không.

Sắc mặt Hoàng Trữ xấu hổ, cười cười, nụ cười này rất miễn cưỡng.

- Bảo luân…

Vào lúc đó, có đệ tử mắt sắc nhìn thấy trên lưng Hoàng Trữ cõng một kiện binh khí, binh khí này giống như nhật nguyệt, thập phần kỳ diệu, từ đó tỏa ra bảo quang sáng ngời.

Trên thực tế, không cần đệ tử mắt sắc cũng có thể nhìn thấy bảo luân trên lưng của Hoàng Trữ, hắn vác trên người cũng làm người ta chú ý.

- Nhật nguyệt bảo luân, là Nhật Nguyệt Thiên Tôn lưu lại.

Nhìn thấy bảo luân, có vị trưởng lão gật đầu, nói ra:

- Rất tốt, có thể nhận được bảo luân của Thiên Tôn lưu lại, ít có.

- Trưởng lão quá khen.

Hoàng Trữ vội vàng cười cười, cho dù hắn muốn cười càng tự nhiên, càng thong dong, nhưng hắn lại xấu hổ.

Dù sao, ngay từ đầu hắn nói quá lời, nói muốn nhận được Kinh Vũ kiếm do Nam Loa Đạo Quân lưu lại, nhưng bây giờ không có được, cho nên hắn cảm thấy xấu hổ.

- Hoàng Ninh sư huynh thật khó lường, Nhật Nguyệt bảo luân, đây là một trong các binh khí cường đại nhất Thần Huyền tông chúng ta, Hoàng Trữ sư huynh có thể được đến nó, ngày sau sẽ có thành tựu kinh người.

Lập tức có đệ tử Yêu tộc đứng ra giải thích thay Hoàng Trữ, cũng tìm bậc thang cho Hoàng Trữ xuống đài.

- Đúng nha, đây chính là Thiên giai Thượng phẩm...

Không ít nữ đệ tử liên tục nói ra, có nữ đệ tử mắt như hoa đào, trong mắt đầy ái mộ, nói:

- Hoàng Ninh sư huynh không chỉ có anh tuấn xuất chúng, thiên phú kinh người, đạo hạnh cường đại...

Nhật Nguyệt bảo luân là một kiện binh khí Thiên giai Hạ phẩm. Có đệ tử nhắc nhở nữ đệ tử vừa nói:

- Nhật Nguyệt bảo luân không phải binh khí cường đại nhất của Nhật Nguyệt Thiên Tôn, đó là một kiện binh khí hắn từng dùng qua năm xưa mà thôi, chỉ là Thiên giai Hạ phẩm.

- Ơ, chỉ là Thiên giai Hạ phẩm, vậy ngươi có được binh khí cấp bậc gì? Ngươi đạt được Thiên giai Thượng phẩm sao? Không sao? Vậy thì câm miệng!

Đối với những nữ đệ tử ái mộ Hoàng Trữ, tên đệ tử này lên tiếng đã phạm vào cấm kị của nàng, trong mắt các nàng, Hoàng Trữ là hoàn mỹ nhất, không được phép người khác phê bình.

Đệ tử này vốn có ý với nữ đệ tử kia, hiện tại bị trách móc như vậy, sắc mặt hắn đỏ lên và không nói gì nữa.

- Sư huynh thật lợi hại.

Sau khi Hoàng Trữ đi tới, không ít nữ đệ tử mê trai đi tới, cũng ân cần hỏi thăm Hoàng Trữ.

Đãi ngộ như vậy cũng làm nhiều nam đệ tử không thoải mái, nhưng mà, Hoàng Trữ quá cường đại, bọn họ không thể làm gì.

Sao vây quanh trăng sáng, từ đó Hoàng Trữ mới cười nhạt và hóa giải xấu hổ lúc trước.

Keng!

Một âm thanh vang lên, vào lúc đó, chỉ thấy một người đạp không bay lên, lập tức hạ xuống mặt đất, sau khi nàng đáp xuống, trên người tỏa ra một tia khí tức Đạo Quân.

- Binh khí của Đạo Quân…

Các đệ tử cảm nhận được khí tức Đạo Quân áp chế không thở nổi, bọn họ lui về phía sau và bảo trì khoảng cách.

Người đáp xuống chính là Cung Thiên Nguyệt. Cung Thiên Nguyệt không có vác binh khí trên lưng như Hoàng Trữ, giống như sợ người khác không biết mình nhận được bảo luân..

Trên thực tế, cho dù Cung Thiên Nguyệt thu binh khí vừa đạt được, nhưng trên người nàng phát ra khí tức Đạo Quân, ai cũng biết nàng thu được binh khí Đạo Quân.

- Binh khí Đạo Quân, Thiên Nguyệt đạt được món nào?

Thủ tịch trưởng lão kinh ngạc, nhưng việc này nằm trong dự kiến, hắn nói.

Trong khoảng thời gian ngắn, các trưởng lão ở đây đều nhìn sang Cung Thiên Nguyệt, trên thực tế, Cung Thiên Nguyệt có được binh khí của Đạo Quân, mọi người hoặc nhiều hoặc ít cũng có suy đoán.

- Kinh Vũ kiếm.

Cung Thiên Nguyệt cầm binh khí của Đạo Quân ra, đó là một thanh trường kiếm, khí tức Đạo Quân như cầu vồng, kinh thiên động địa, nó chưa ra khỏi vỏ đã làm mọi người khiếp sợ, sợ thanh kiếm chém về phía mình.

Rất nhiều đệ tử còn không nhìn rõ hình dáng Kinh Vũ kiếm, Cung Thiên Nguyệt đã thu lại.

Kiếm của Đạo Quân còn chưa ra khỏi vỏ đã cường đại như vậy, cho nên rất nhiều đệ tử nổi da gà, kiếm của Đạo Quân, cho dù cho mình, bọn họ cũng không thể khống chế, chỉ sợ cầm trong tay cũng không cầm được bao lâu, dù sao khí tức Đạo Quân trấn áp cũng không dễ chịu gì.

- Không hổ là đệ nhất thiên tài của Thần Huyền tông chúng ta.

Không ít đệ tử sợ hãi thán phục, Cung Thiên Nguyệt đạt được Kinh Vũ kiếm, thành tựu như thế, tất cả đệ tử không thể đạt tới.

Hoàng Trữ cảm thấy xấu hổ, bởi vì ngay từ đầu hắn khoe khoang khoác lác muốn đoạt Kinh Vũ kiếm, nhưng Kinh Vũ kiếm lại nằm yên, cuối cùng hắn không chịu nổi, hắn chỉ có thể lựa chọn Nhật Nguyệt bảo luân, đó là một kiện Thiên giai Hạ phẩm.

- Sư muội không hổ là đệ nhất thiên tài của Thần Huyền tông chúng ta, chúc mừng, chúc mừng, đáng tiếc ta không có đạt tới cảnh giới Tam Muội Chân Thân.

Hoàng Trữ vội vàng chúc mừng Cung Thiên Nguyệt.

Hắn nói ra lời này cũng có chú ý, ý là Hoàng Trữ hắn đạt tới Tam Muội Chân Thân cũng có thể nhận được Kinh Vũ kiếm, từ đó cũng cho mình chút bậc thang xuống đài.

Nghe Hoàng Trữ nói như vậy, Cung Thiên Nguyệt cũng chỉ gật đầu.

- Chiến Hổ sư huynh đi ra.

Ngay thời điểm Hoàng Trữ đang nghĩ nên xuống thang, có đệ tử kinh hô một tiếng.

Mọi người nhìn lại, chỉ thấy Chiến Hổ bước ra khỏi binh phần, hắn bước đi long hành hổ bộ, từ đó cho người ta cảm giác mãnh hổ rời núi, khí tức phát ra làm chim thú phải im lặng.

- Thiên Yêu giác!

Vào lúc này có đệ tử nhìn thấy cái sừng cong trên lưng Chiến Hổ, hắn quát to một tiếng.