Đối với Hoàng Trữ khoe khoang, Cung Thiên Nguyệt chỉ nhìn hắn một cái, nàng không có nói gì, sau đó nàng quay đầu đi, ánh mắt tiếp tục nhìn lên người Lý Thất Dạ, lúc ánh mắt Cung Thiên Nguyệt nhìn lên người Lý Thất Dạ, giống như trên người Lý Thất Dạ tràn ngập ma lực hấp dẫn ánh mắt của Cung Thiên Nguyệt.
Thời điểm Cung Thiên Nguyệt nhìn sang Lý Thất Dạ, ánh mắt như bị hấp dẫn, Lý Thất Dạ tràn ngập từ lực, nàng nhìn Lý Thất Dạ không chớp mắt.
Hoàng Trữ nhìn thấy cảnh này, nụ cười trên mặt cứng đờ, nhìn thấy ánh mắt Cung Thiên Nguyệt bị Lý Thất Dạ hấp dẫn, sắc mặt hắn khó coi tới cực điểm.
Hoàng Trữ kích hoạt hai khối đạo cốt, hơn nữa còn là Địa giai Hạ phẩm, thành tích như vậy có thể nói lực áp quần hùng, trong các đệ tử Thần Huyền tông không có ai có thành tích ưu tú như thế.
Hắn lấy được thành tích như thế cũng đủ làm Hoàng Trữ kiêu ngạo, trong lòng của hắn cũng thập phần thỏa mãn, không ít đệ tử sợ hãi thán phục sùng bái hắn, càng làm cho hư vinh của hắn được thỏa mãn sâu sắc.
Cũng chính bởi vì như thế, hắn mới có thể khoe khoang với Cung Thiên Nguyệt một phen, nghĩ đạt được Cung Thiên Nguyệt ca ngợi, nghĩ đạt được Cung Thiên Nguyệt chú ý, thậm chí hắn khát vọng đạt được Cung Thiên Nguyệt ưu ái.
Thật không ngờ, hắn đắc ý, thành tích đáng kiêu ngạo của hắn, Cung Thiên Nguyệt chỉ liếc mắt nhìn mà thôi, tất cả lực chú ý của Cung Thiên Nguyệt đều bị Lý Thất Dạ hấp dẫn, đối với Hoàng Trữ mà nói, đây là chuyện cực kỳ khó chịu.
Hoàng Trữ nhìn sang Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ vẫn đặt tay lên đạo cốt kia, hắn nhắm mắt dưỡng thần giống như là thần du thái hư.
Lý Thất Dạ bày ra tư thái như vậy, Hoàng Trữ cho rằng hắn cố lộng huyền hư, làm bộ làm tịch, cho nên, hắn cảm thấy Lý Thất Dạ làm động tác như vậy, hắn nhìn không vừa mắt, hắn cảm thấy buồn nôn và chán ghét.
- Hừ, ngươi có biết tìm hiểu đạo cốt hay không?
Lúc này Hoàng Trữ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trong ánh mắt tràn ngập lãnh ý, hắn lạnh lùng nói:
- Ngươi nhìn thấy người nào dùng tay tìm hiểu đạo cốt hay không? Không biết tìm hiểu đạo cốt thì thỉnh giáo các sư huynh khác, đừng có làm ra vẻ ở đây.
Hoàng Trữ hiện tại hận không thể tìm được cơ hội đả kích Lý Thất Dạ, làm cho Lý Thất Dạ xấu mặt. Hắn bị một phế vật như Lý Thất Dạ đoạt hết danh tiếng, đạt được Cung Thiên Nguyệt ưu ái, việc này càng làm Hoàng Trữ không chịu nổi.
- Bởi vì cố lộng huyền hư mới có thể đạt được người khác chú ý.
Có đệ tử Yêu tộc phụ họa Hoàng Trữ, âm dương quái khí nói:
- Hắn cho rằng làm như vậy mọi người sẽ cảm thấy không tầm thường, thật ra hắn chỉ là đồ ngu ngốc mà thôi.
- Hừ, cho dù hắn cố lộng huyền hư thế nào, chỉ cần thời gian vừa đến, hắn còn không làm được, hắn phải ngoan ngoãn học chó sủa cho chúng ta.
Vốn không cừu không oán, nhưng lại có đệ tử hận Lý Thất Dạ thấu xương.
...........................
Đối với các loại trào phúng, Lý Thất Dạ không có quan tâm tới, bàn tay của hắn đặt trên đạo cốt, hắn như đang thần du thái hư.
Trên thực tế, Trương Việt, các trưởng lão chủ trì kỳ thi cuối năm đều chú ý tới Lý Thất Dạ, bởi vì trong kỳ thi cuối năm này, Lý Thất Dạ biểu hiện phải dùng tà môn để hình dung.
Ngay từ đầu chỉ dùng Vương Bát Quyền đã đại phát thần uy, sau đó cửa thứ hai hắn gõ chuông phát ra Hoàng Kim cự long gào thét, đây không phải trùng hợp, mà là Lý Thất Dạ cố ý làm ra, cho nên trên cửa ải này, Trương Việt và các trưởng lão đều đặc biệt chú ý tới Lý Thất Dạ.
Bây giờ đang ở trong bảo khố, nơi đây có nhiều đạo cốt như vậy, Lý Thất Dạ không có hứng thú với đạo cốt nào, hết lần này tới lần khác hắn lại cảm thấy hứng thú với đạo cốt như thế, việc này làm Trương Việt và các trưởng lão cảm thấy kỳ quái.
Khối đạo cốt này do một đệ tử tìm được trong đất chết, các trưởng lão trong tông môn đã xem xét qua, một khối đạo cốt như thế có khả năng là phế cốt, bởi vì nó không ẩn chứa bao nhiêu phù văn, cũng không có lực lượng hỗn độn nguyên thú.
Các trưởng lão xem xét xong, đều cho rằng, cho dù đạo cốt không phải phế cốt thì nó nhiều nhất chỉ là đạo cốt Hoàng giai Hạ phẩm.
Chính một khối đạo cốt như thế, vì sao lại hấp dẫn đệ tử tà môn như Lý Thất Dạ chú ý tới, điểm này ngay cả Trương Việt và các vị trưởng lão cũng không rõ.
Vào lúc đó, thậm chí Trương Việt và các vị trưởng lão đều muốn biết, trong cửa ải hiện tại, Lý Thất Dạ có thể làm ra thứ tà môn gì hay không.
Trên thực tế, Trương Việt và các vị trưởng lão cũng có một ít chờ mong, bọn họ đều muốn biết Lý Thất Dạ có thể làm ra chuyện tà môn nữa hay không.
Qua một hồi lâu, rốt cục Lý Thất Dạ mở mắt, hắn thu hồi bàn tay trên đạo cốt.
- Ơ, đứa con của kỳ tích của chúng ta có lĩnh ngộ ra công pháp tuyệt thế gì trên đạo cốt hay không?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ mở mắt ra, có đệ tử lên tiếng cười nhạo.
- Làm sao có thể không có chứ? Đứa con của kỳ tích có được vận khí vô song, nói không chừng hiện tại hắn đã thông triệt ảo diệu thiên địa, sau một lúc hắn có thể diễn biến ra công pháp trên mười khối tám khối đạo cốt.
Có đệ tử khác vừa cười vừa châm chọnc.
Nhưng đối với lời cười nhạo này, Lý Thất Dạ không quan tâm, hắn nói với trưởng lão:
- Ta muốn khối đạo cốt này.
Đối với Lý Thất Dạ yêu cầu, vị trưởng lão kia mỉm cười, lắc đầu, nói ra:
- Đây đều là tài sản của tông môn, cho dù là đệ tử gì cũng không thể mang đi.
- Hừ, ngươi cho rằng nơi này là nhà của ngươi sao, nghĩ muốn cái gì thì muốn cái gì?
Hoàng Trữ nhìn thấy dáng vẻ cao cao tại thượng của Lý Thất Dạ, hắn đặc biệt khó chịu.
Cung Thiên Nguyệt nghe Lý Thất Dạ nói muốn đạo cốt kia, nàng cũng cảm thấy kỳ quái, khối đạo cốt này không có bao nhiêu giá trị, tại sao hắn muốn đạo cốt như thế?
- Trưởng lão, nếu đệ tử tông môn lập công, không phải có thể nhận ban thưởng sao?
Cung Thiên Nguyệt nói với Trương Việt và các trưởng lão một câu, nàng cũng tranh thủ cho Lý Thất Dạ một cơ hội.
Cung Thiên Nguyệt duy trì Lý Thất Dạ và suy nghĩ vì hắn, nội tâm Hoàng Trữ càng khó chịu, hắn chỉ hừ một tiếng.
- Vậy phải xem hắn lập công đã, tuy khối đạo cốt này giá trị có hạn.
Trưởng lão lớn tuổi nhất đặc biệt cảm thấy hứng thú với tà môn của Lý Thất Dạ, hắn nói:
- Nhưng sau khi đạo cốt nhập khô, trên nguyên tắc sẽ không xuất kho, nó sẽ trở thành tài phú và nội tình của tông môn.
Nói đến đây, vị trưởng lão kia ngẩng đầu nhìn Lý Thất Dạ, nói ra:
- Vì sao ngươi muốn khối đạo cốt này?
Trên thực tế, Trương Việt và các trưởng lão ở đây đều nhìn không ra khối đạo cốt này có huyền cơ gì, một khối đạo cốt bình thường đến mức không thể bình thường hơn được nữa mà thôi.
- Nó có duyên với ta.
Lý Thất Dạ cười cười, nhìn sang khối đạo cốt, trong lòng của hắn cũng có chút nghi hoặc.
- Thời gian đã gần hết, các đệ tử chưa kích hoạt nên cố gắng, tranh thủ thời gian đi.
Lúc này, có trưởng lão nhìn thời gian và nói với các đệ tử.
Nghe được trưởng lão nói như vậy, những đệ tử không kích hoạt đạo cốt đều sốt ruột.
- Hừ, thời gian sắp đến, Lý Thất Dạ, đến lúc đó chính là thời điểm ngươi thực hiện hứa hẹn.
Lúc này, Chiến Hổ đứng ở một bên lạnh lùng cười cười, hắn nhắc nhở Lý Thất Dạ.
Thời điểm Chiến Hổ nhắc nhở như thế, các đệ tử tham gia đặt cược mới nhớ ra.
- Đúng thế, rất nhiều người đã đánh cược, ngươi thua, chỉ sợ học chó sủa cũng phải sủa tới hừng đông.
Có một đệ tử Yêu tộc cười lớn một tiếng, nhìn hắn có vẻ hả hê.
- Hừ, hắn đang tự ăn khổ, không có bản lĩnh còn dõng dạc, thời gian sắp đến, xem hắn diễn biến công pháp mười khối tám khối đạo cốt như thế nào.
Có đệ tử khác cũng cười lạnh, bọn họ đang nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.
Bọn họ cho rằng, Lý Thất Dạ lúc này thua chắc rồi, hiện tại thời gian không nhiều lắm, hắn không có khả năng diễn biến công pháp mười khối tám khối đạo cốt.
Nghe lời này, Lý Thất Dạ tươi cười, hắn nói:
- Các ngươi không nói, ta suýt nữa quên rồi.
Sau đó, hắn nhìn sang các trưởng lão, hắn cười nói:
- Nếu như ta diễn biến công pháp mười khối tám khối đạo cốt, có phải ta sẽ được ban thưởng hay không
Lý Thất Dạ nói như thế, Trương Việt và các trường lão khác ngây người, rốt cuộc Trương Việt cũng tự mình mở miệng:
- Nếu như không diễn biến ra công pháp mười khối tám khối đạo cốt, như vậy, có người diễn biến nó ra và cống hiến cho tông môn, đây chính là công lao, chính là đại công lao, trọng thưởng!
- Đúng vậy, trọng thưởng.
Thủ tịch trưởng lão cũng trịnh trọng gật đầu.
Công pháp của đại giáo có hai nơi phát ra, một, sư tổ tông môn chính mình sáng tạo ra; hai, diễn biến từ đạo cốt.
Chỉ cần một khối đạo cốt nguyên vẹn, hơn nữa người diễn biến đạo cốt có được thực lực đủ cường đại là có thể diễn biến ra công pháp ẩn chứa trong đạo cốt, như vậy sẽ có một môn công pháp cùng giai.
Ví dụ một khối đạo cốt Địa giai Thượng phẩm có thể diễn biến nguyên vẹn, nó chính là công pháp Địa giai Thượng phẩm.
Cường giả có thể diễn biến đạo cốt phải nhập Thánh, đối với một tông môn mà nói, cường giả nhập Thánh vô cùng trân quý, giống như Thần Huyền tông, chỉ có tông chủ Bình Thoa Ông mới là tồn tại nhập Thánh.
Đồng thời, đạo cốt càng cao giai thì càng trân quý, càng khó chạm tới, giống như Thần Huyền tông, vốn có đạo cốt Thiên giai nhưng số lượng rất có hạn.
Hiện tại Thần Huyền tông có đạo cốt cao cấp nhất là không tồn kho, chỉ có điều, cũng không phải mỗi khối đạo cốt đều có thể diễn biến ra.
Dù sao, tồn tại như Bình Thoa Ông không có khả năng có được nhiều tinh lực và thời gian diễn biến đạo cốt, hơn nữa, có chút đạo cốt cấp thấp căn bản không đáng cho Bình Thoa Ông đi lãng phí thời gian và tinh lực diễn biến, bởi vì Thần Huyền tông có không ít công pháp cấp thấp.
Đương nhiên, cho dù là đại giáo tông môn nào cũng không ghét bỏ đạo cốt nhiều, nếu như nói có thêm công pháp, đây là chuyện tốt.
Cho nên, nếu có đệ tử thật sự có thể diễn biến công pháp từ đạo cốt, Thần Huyền tông sẽtrọng thưởng.
- Tốt, ta đã diễn biến công pháp mười khối đạo cốt, ta không cần trọng thưởng gì, ta chỉ cần đạo cốt kia.
Lý Thất Dạ tươi cười, hắn chỉ vào khối đạo cốt bình thường.