Đế Bá

Chương 4510: Kim Quang Quy Chân




Không chỗ nào không có Kim Quang Thượng Sư, hắn lại biến mất trên thế gian, tất cả mọi người chưa từng nhìn thấy bóng dáng của hắn, hắn đã triệt để biến mất trên nhân gian.

Vào lúc này, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, Kim Quang Thượng Sư chưa từng xuất hiện, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác hít thở không thông, dường như bất cứ ai, bất cứ nơi nào cũng cảm giác mình sống dưới cái bóng mờ của Kim Quang Thượng Sư.

Bất cứ thời điểm nào, thời điểm ngươi ngẩng đầu lên, ngươi sẽ nhìn thấy một cự nhân to lớn như bầu trời đang bao phủ ngươi, cảm giác áp bách vô hình kia làm người ta phát điên, một lúc sau, thậm chí sẽ làm ngươi quỳ xuống không dậy nổi.

Cảm nhận được áp bách vô hình này, mọi người có cảm giác hít khí lạnh.

Mặc dù nói, Kim Quang Thượng Sư vừa rồi đã phản phác quy chân, đã thu liễm tất cả uy áp Thuỷ tổ của hắn, trong thiên địa cũng không còn thần uy vô địch của hắn, nhưng hắn sau khi phản phác quy chân lại càng làm cho người ta cảm thấy khó chịu, cả thế giới đều bị hắn bao phủ, tất cả sinh linh trong thiên địa đều sinh tồn trong cái bóng của hắn.

- Kim quang quy chân.

Có một vị Trường Tồn thì thào nói:

- Đây là đại đạo của Kim Quang Thượng Sư, vạn pháp quy chân!

Có thế hệ vô địch từng nhìn thấy đại đạo của Kim Quang Thượng Sư lên tiếng, hôm nay gặp lại Kim Quang Thượng Sư thi triển đại đạo bản thân, người đó vẫn còn sợ hãi, bọn họ cũng đều biết đại đạo của Kim Quang Thượng Sư đáng sợ thế nào.

Trong vô số tu sĩ xem cuộc chiến, không thiếu thế hệ vô địch từng thua trong tay Kim Quang Thượng Sư, những người này đều quát tháo phong vân, từng là Trường Tồn vô địch, hôm nay lại cảm nhận được khí tức đại đạo của Kim Quang Thượng Sư, trí nhớ của bọn họ như còn mới.

Kim Quang Thượng Sư sáng chế đại đạo vô cùng cường đại, đặc biệt sau khi hắn chứng đạo trở thành Thuỷ tổ, trên đời này không có mấy người đáng giá hắn thi triển đại đạo vô thượng, đương nhiên, người thua dưới đại đạo của hắn đều là thế hệ vô địch.

Kim quang quy chân, đây là đại đạo do Kim Quang Thượng Sư sáng chế ra, đại đạo của hắn đã nhảy ra khỏi cực hạn của Tiên Đồng sơn, đại đạo của hắn đã trở thành đạo nguyên, có thể xây dựng đạo thống.

Bốp!

Một âm thanh vang lên, đúng vào lúc này, trong hư không xuất hiện một đám kim quang, đám kim quang kia lăng không sinh ra, nhưng nó lại chịu tải ngàn vạn thế giới.

Thời điểm tất cả mọi người ngưng mắt nhìn, trong một đám kim quang kia xuất hiện một người, hắn chính là Kim Quang Thượng Sư.

Nhưng Kim Quang Thượng Sư trước mặt lại khác với Kim Quang Thượng Sư bình thường, lúc nhìn thấy Kim Quang Thượng Sư lúc trước, hắn chính là Thuỷ tổ vô địch, là tồn tại chí cao vô thượng.

Kim Quang Thượng Sư bước ra khỏi kim quang lúc này chính là tiểu thiếu niên năm đó, trên mặt còn ẩn chứa tinh thần phấn chấn, khí chất chất phác quy chân, dường như cho dù ngàn vạn năm trôi qua, hắn vẫn có thể bảo trì hình dạng như thế.

Bước ra khỏi kim quang,  Kim Quang Thượng Sư như sống qua ngàn trăm vạn năm, thời điểm hắn trở về, hắn vẫn là tiểu thiếu niên mười tám tuổi.

Kim Quang Thượng Sư đi tới, hắn như bước ra khỏi quá khứ và tiến tới tương lai, cho dù là quá khứ hay tương lai, hắn vẫn là thiếu niên mười tám tuổi.

Kim Quang Thượng Sư đã đi tới trước mặt Lý Thất Dạ, hắn nói khẽ:

- Đạo huynh, đắc tội.

Lúc hắn nói ra lời này, hắn vung tay tấn công Lý Thất Dạ.

Hắn xuất thủ đơn giản lại trực tiếp, hơn nữa không có uy thế kinh thiên, không có nứt vỡ hay tiếng vang, giống như phàm nhân đang đánh nhau, hơn nữa xuất thủ vô cùng tùy ý.

Nhưng hắn vung mạnh một quyền, dường như không chỉ cánh tay Kim Quang Thượng Sư đang tấn công, toàn bộ thiên địa, cả Tam Tiên giới, còn có hàng triệu tỷ sinh linh, còn có ranh giới vô cùng vô tận.

Cho nên, khi Kim Quang Thượng Sư vung tay tấn công, tất cả mọi người có cảm giác mình đang bay lên trời, chính mình và cả thế giới đều lay động theo cánh tay kia.

Kim Quang Thượng Sư đang nâng bọn họ và cả thế giới tấn công Lý Thất Dạ.

Lúc này, trong tay Kim Quang Thượng Sư không có binh khí, hắn chỉ vung cánh tay mà thôi, nhưng cánh tay của hắn chính là cả thế giới, cả Tam Tiên giới, binh khí của hắn chính là thế giới.

Thử nghĩ xem, cả Tam Tiên giới bị hắn mang theo, uy lực như thế cường đại và khủng bố cỡ nào.

Tam Tiên giới nặng ra sao, có thể nói, thời điểm cả Tam Tiên giới đè xuống, tất cả thế hệ vô địch đều hít thở không thông, thậm chí bọn họ có cảm giác mình bị nghiền nát tan thành mây khói.

Đối mặt với cái vung tay như thế, Lý Thất Dạ nâng Cực Địa Quỷ Mâu lên, trường mâu quét ngang, hắn vung tay ngăn cản cánh tay kia.

Ầm!

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, cánh tay của Kim Quang Thượng Sư đánh vào Cực Địa Quỷ Mâu, uy lực rung chuyển vạn cổ, Cực Địa Quỷ Mâu bị đánh cong, Lý Thất Dạ lui về phía sau vài bước.

Thử nghĩ xem, một kích hủy thiên diệt địa của Khai Thiên Phủ đánh xuống nhưng không gây tổn hại lên Cực Địa Quỷ Mâu, bây giờ cánh tay Kim Quang Thượng Sư đánh xuống lại đánh cong Cực Địa Quỷ Mâu, có thể tưởng tượng, cánh tay của Kim Quang Thượng Sư kinh khủng cỡ nào.

Dù sao, một kích vừa rồi mang theo Tam Tiên giới, chịu tải hàng triệu tỷ sinh linh, chịu tải ranh giới vô tận, từ đó có thể tưởng tượng nó nặng cỡ nào.

Một kích không thành công, Kim Quang Thượng Sư vung tay lần nữa, hắn xuất kích, thời điểm cánh tay hắn đánh xuống vừa nhanh vừa vội, lại giống như gió thu cuốn lá vàng.

Kim Quang Thượng Sư vung tay như bổ củi, dường như hắn đang nâng toàn bộ Tam Tiên giới tấn công Lý Thất Dạ.

Ầm ầm ầm ầm…

Âm thanh  đập nện vang lên, Cực Địa Quỷ Mâu bị nện liên tiếp như thế, nó đã cong tới cực hạn.

Bởi vì mỗi lần Kim Quang Thượng Sư vung cánh tay nện xuống, tốc độ của hắn quá nhanh, cũng nện Cực Địa Quỷ Mâu cong như bánh quay chèo, hắn còn liên tục nện mạnh vào Cực Địa Quỷ Mâu.

Một lần lại một lần bổ vào Cực Địa Quỷ Mâu, Cực Địa Quỷ Mâu quá cong, Cực Địa Quỷ Mâu bị đánh cong tới cực hạn, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ Cực Địa Quỷ Mâu sẽ bị Kim Quang Thượng Sư đánh gãy.

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, cuối cùng sau khi nện mạnh liên tục, sức thừa nhận của Cực Địa Quỷ Mâu đạt đến cực hạn, lực lượng  tích lũy đến cực hạn nện xuống Lý Thất Dạ.

Ầm!

Lý Thất Dạ bị đánh bay, hắn va chạm với hư không vô tận, có thể nghe thấy tiếng nứt vỡ vang lên không dứt bên tai, chỉ trong nháy mắt vừa rồi, Lý Thất Dạ va chạm với không gian thứ nguyên, khi hắn va chạm với rất nhiều không gian thứ nguyên, hắn đã chạm vào hỗn độn.

Hắn không chỉ đụng nát không gian thứ nguyên, không gian thứ nguyên thừa nhận lực lượng cực hạn như thế đã quay về nguyên điểm, không giá hóa thành hỗn độn.

Cùng lúc đó có tiếng nổ vang lên như sấm bên tai, Lý Thất Dạ bị đánh bay vào không gian vô tận, khi đụng vào không gian thứ nguyên, hắn càng va chạm với ngôi sao, hư không nổ tung như pháo hoa.

- Quá cường đại.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị Kim Quang Thượng Sư đánh bay, tất cả mọi người hít khí lạnh, có người hét lên một tiếng.

Uy lực cường đại như thế, đổi lại là mình, không nói có thể chịu nổi một kích của Kim Quang Thượng Sư hay không, chỉ sợ cánh tay kia nện xuống thì mình đã tan thành mây khói, bị đánh thành huyết vụ.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị Kim Quang Thượng Sư nện bay, rất nhiều tu sĩ cường giả sùng bái Kim Quang Thượng Sư hưng phấn, thậm chí gương mặt đỏ lên.

- Chính là như vậy, đánh hắn.

Có người sùng bái vung mạnh nắm đấm, hắn vừa vung tay vừa hưng phấn hô to:

- Nên giáo huấn hắn một trận, Kim Quang Thượng Sư là vô địch.

- Đúng vậy, Kim Quang Thượng Sư vô địch muôn đời.

Nhìn thấy Kim Quang Thượng Sư ra tay cuồng bạo như thế, vô địch thế gian như thế, rất nhiều người hâm mộ hưng phấn gào thét, có người nói:

- Kim Quang Thượng Sư, hảo hảo giáo huấn loại người không biết trời cao đất rộng kia đi!

- Thượng sư ra tay, chiến thắng trở về, vô địch vạn cổ.

Thậm chí có không ít người hâm mộ si mê phong thái vô địch của Kim Quang Thượng Sư, không chỉ gào thét còn hô hào khẩu hiệu.

- Thượng sư ra tay, chiến thắng trở về, vô địch vạn cổ!

Trong thời gian ngắn, âm thanh khẩu hiệu vang vọng không dứt, vang vọng Thiên Hùng quan.

Cũng có không ít cường giả thế hệ trước, lão tổ nhìn thấy người trẻ tuổi hưng phấn và điên cuồng như thế, bọn họ chỉ có thể cười khổ.

Đối mặt với tu sĩ trẻ tuổi điên cuồng, cũng có không ít người tỏ vẻ lý giải, dù sao, quá nhiều người trong Tiên Thống giới xem Kim Quang Thượng Sư thành thần tượng của mình.

Lý Thất Dạ bị đánh bay ức vạn dặm, hắn còn chưa đứng vững, Kim Quang Thượng Sư đã đuổi theo, hắn vung cánh tay nện xuống lần nữa, lúc này cánh tay đã sắp nện vào đầu Lý Thất Dạ.

Vào lúc đó, Lý Thất Dạ không có phòng ngự, hơn nữa tốc độ Kim Quang Thượng Sư quá nhanh, hắn không thể tránh kịp.

- Không tốt!

Nhìn thấy Kim Quang Thượng Sư vung cánh tay đánh tới đầu lâu của Lý Thất Dạ, không ít người kinh hô một tiếng, nếu như Kim Quang Thượng Sư thật đánh trúng đầu Lý Thất Dạ, như vậy Lý Thất Dạ phải chết không thể nghi ngờ.

Keng!

Tiếng kiếm minh nặng nề vang lên, dường như trong ba ngàn thế giới xuất hiện vô số kiếm quang, ánh sáng lập loè.

Trong nháy mắt đó, kiếm đạo vô cùng nặng nề xuất hiện, nó thoáng bao trùm lên người Lý Thất Dạ, nó bảo hộ Lý Thất Dạ vào trong, cũng có thể ngăn cản tất cả công kích.

Ầm ầm ầm ầm…

Đó là âm thanh cánh tay Kim Quang Thượng Sư nện vào kiếm đạo.

Nhưng kiếm đạo vô cùng nặng nề, cứng rắn vô song, ánh sáng kiếm đạo lập lòe, giống như tung hoành muôn đời bất diệt, cho nên, vào lúc này, bất kể Kim Quang Thượng Sư oanh kích thế nào cũng không thể phá vỡ kiếm đạo của Lý Thất Dạ.

- Hậu giả, đại địa dã.

Lúc này, Lý Thất Dạ thét dài một tiếng, kiếm đạo mở ra, hắn đạp không bay lên, cũng tới gần Kim Quang Thượng Sư.