Lý Thất Dạ tiêu phí trong phách mại hành đủ để thăng thương, có tiểu nhị lại hỏi ý nhưng hắn từ chối.
Trong quá trình đấu giá Đại Hắc Ngưu thích một gốc tiên thảo, cuối cùng nó đấu giá thành công.
Đừng coi thường con trâu này, tài sản cũng sung túc, hay nên nói là nó giàu sụ, tài sản dày hơn những Chân Đế nhiều. Bởi vậy Đại Hắc Ngưu kêu giá liền mua được gốc tiên thảo.
Hội đấu giá năm năm một lần, mỗi vị Chân Đế đồng ý tham gia, không tiếc tự mình giá lâm đều vì thứ họ vừa mắt.
Ví dụ Hoàng Tôn Chân Đế đã mua về báu vật ghê gớm, một cây tên kim giao, gã đến vì thứ này. Hoàng Tôn Chân Đế chằm chằm vào tên kim giao, mọi người không kêu giá lại gã.
Thánh Sương Chân Đế mua về một khối đá quý, thánh quang phun ra nuốt vào, một cục đá quý rất ghê gớm.
Hai vị Chân Đế nhúng tay vào việc đấu giá, một số người cũng tham gia đấu giá nhưng chỉ giãy dụa một chút cuối cùng bỏ cuộc không đấu lại nhóm Thánh Sương Chân Đế.
Mọi người đều thấy rõ hai vị Chân Đế đến vì báu vật này, bọn họ không cạnh tranh thắng Chân Đế nổi, huống chi thuận tay đẩy thuyền bán nhân tình cho Thánh Sương Chân Đế, Hoàng Tôn Chân Đế cũng tốt.
Nửa đoạn đấu giá sau cậu ấm Đường Bôn khá thú vị, gã mua một, hai món báu vật, nhưng lo bận rộn nâng giá những vật đấu giá hơn. Khi giá ảo lên ngất ngưỡng gã bỗng ngừng lại không kêu giá nữa, làm người mua sau gã tức nghiến răng.
Mặc dù những đại nhân vật đến vì vật đấu giá đó, bọn họ quyết tâm phải có được thứ đó, họ đã chuẩn bị đủ tiền để mua. Nhưng bị Đường Bôn quấy rối nâng giá vật đấu giá lên cao hơn xa dự toán, cao gấp mấy lần, có khi chục lần.
Mất máu nhiều làm những người mua ngứa răng.
Nhưng nơi này là phách mại hành của Kiêu Hoành Thương Hành, mọi người không thể làm gì cái tên cậu ấm này. Nếu ở nơi khác chắc Đường Bôn đã bị xé xác ra thành mấy mảnh.
Con ông cháu cha Đường Bôn vẫn bộ dạng lão tử có tiền cóc sợ ai, dám lên giá vù vù. Hoàng Tôn Chân Đế, Thánh Sương Chân Đế lúc đấu giá cũng bị Đường Bôn kéo giá cao.
Nhưng tiểu tử nhà giàu mới nổi này khá lanh, lúc Hoàng Tôn Chân Đế, Thánh Sương Chân Đế tham gia đấu giá thì Đường Bôn chỉ nâng giá lên một chút, không để giá cao ngất ngưỡng.
Đại Hắc Ngưu bình luận hành động càn quấy của cậu ấm Đường Bôn:
- Ta nghi ngờ tiểu tử này là Kiêu Hoành Thương Hành mời tới quậy.
Lý Thất Dạ cười cười miễn bình luận.
Vật đấu giá mới được đưa lên:
- Tiếp theo vật đấu giá này là cổ kinh vô cùng hiếm có.
Trên cái khay cổ xưa đựng một quyển cổ kinh, rất xưa, cũ kỹ ố vàng như có vô số năm tháng trôi đi, chìm trong thời gian tuyên cổ. Cổ kinh xưa cũ này dường như chất chứa phật lực vô lượng, bên trong chất chứa đại phật vô thượng, tùy thời sẽ phá giấy ra.
Tuy quyển cổ kinh không toát ra phật lực vô địch nhưng nó yên tĩnh nằm trên khay cho người cảm giác như có cổ phật ngồi.
Nữ đấu giá sư chậm rãi nói:
- Quyển cổ kinh này tên là Thạch Lan Kinh, một trong ba cổ kinh.
Đại nhân vật phật đạo giật mình kêu lên:
- Cái gì? Thạch Lan Kinh? Đây là Thạch Lan Kinh thật sao!?
Nữ đấu giá sư từ tốn nói:
- Chắc chắn trăm phần trăm. Thạch Lan Kinh là một trong những cổ kinh khởi đầu phật đạo, giá trị không thể đo lường, xa xưa còn hơn Lăng Gia Phật. Từng có tin đồn trước khi Lăng Gia Phật thành đạo có đọc qua bản bị thiếu của Thạch Lan Kinh, sau đó trở thành Thủy Tổ vô song, khai sáng Phật thổ. Giá trị của quyển Thạch Lan Kinh này không cần nói nhiều.
Nghe nữ đấu giá sư giới thiệu, nhiều người có mặt liếc nhau, đặc biệt là đại nhân vật trong phật đạo mắt nóng bỏng nhìn Thạch Lan Kinh, bọn họ đến vì nó.
Với đại nhân vật phật đạo thì Thạch Lan Kinh là cổ kinh phật đạo vô thượng, một trong ba cổ kinh phật đạo. Có người nói ba địa thống phật đạo trong đó một địa thống xuất thân từ Thạch Lan Kinh.
Tưởng tượng hồi Lăng Gia Phật còn trẻ đã tham ngộ Thạch Lan Kinh, còn là bản bị thiếu, sau đó ngay tại chỗ thành phật, trở thành Thủy Tổ vô song, sáng lập Phật thổ vo thượng. Chỉ từ điểm này đã biết Thạch Lan Kinh có giá trị cỡ nào.
Đạo thống khác thì không quá hứng thú với Thạch Lan Kinh, vì phật đạo xung đột với công pháp của nhiều đạo thống.
Nữ đấu giá sư báo giá:
- Thạch Lan Kinh được nhờ bán, người bán chỉ cần chân thạch chuyên dành cho Trường Tồn đại thành, giá khởi điểm hai ngàn vạn, mỗi lần tăng giá mười vạn.
Nhiều đại nhân vật lắc đầu, một số người hứng thú với Thạch Lan Kinh nhưng cái giá quá cao.
Từ điểm này nhìn ra người bán rất có thể là một vị Trường Tồn đại thành, nếu không đã chẳng yêu cầu chân thạch như vậy.
Mặc dù Thạch Lan Kinh giá cao ngất ngưỡng nhưng vẫn có đại nhân vật phật đạo đầy hứng thú với nó:
- Hai ngàn mười vạn.
Thạch Lan Kinh dù gì là một trong cổ kinh khởi đầu phật đạo, nó có giá trị rất lớn.
Mới kêu giá xong Đường Bôn liền nâng giá:
- Hai ngàn một trăm vạn!
Người kêu giá mắt sắc lẹm trừng Đường Bôn, nếu chỗ này có thể giết người thì gã đã làm thịt cái tên con nhà giàu này.
Đường Bôn cười toe toét:
- Trừng ta làm gì? Nơi này là phách mại hành, ai có tiền nhiều thì lời người đó nặng ký, hay ngươi muốn so nắm đấm? Muốn so nắm đấm phải hỏi ý Kiêu Hoành Thương Hành đã.
người kêu giá xì hơi, không mấy người dám giương oai trong Kiêu Hoành Thương Hành. Cửa hàng có khắp Tam Tiên giới thì thực lực sâu không lường được, chẳng thua gì đạo thống nào.
Đường Bôn mới kêu giá xong Minh Vương Tả Đồng truyền lời:
- Hai ngàn hai trăm vạn.
Đây là Minh Vương Phật đưa ra giá cả.
Trước đó kính tượng Minh Vương Phật không tham gia đấu giá, luôn im lặng, giờ bỗng lên tiếng kêu giá hiển nhiên mục tiêu là quyển Thạch Lan Kinh.
Người mua khác lên tiếng:
- Hai ngàn hai trăm mười vạn.Đường Bôn cười tủm tỉm nói:
- Hai ngàn năm trăm vạn.
Một hơi tăng thêm hơn hai trăm vạn, nhiều ánh mắt nhìn sang Đường Bôn, một số ánh mắt hằn học, chủ nhân những cặp mắt này từng chịu thiệt thòi vì gã.
So với Đường Bôn ra vẻ nhà giàu thì Minh Vương Phật bình tĩnh lẳng lặng kêu giá:
- Hai ngàn sáu trăm vạn.
Đường Bôn không sợ đấu giá với Minh Vương Phật, vẫn là bộ dạng nhà giàu mới nổi, lão tử có tiền cóc sợ ai:
- Hai ngàn bảy trăm vạn.
Minh Vương Phật vẫn bình tĩnh nói:
- Hai ngàn tám trăm vạn.
Đường Bôn cười nói:
- Hai ngàn chín trăm vạn. Lão nãi nãi nhà ta mỗi ngày niệm kinh, ta mua một quyển về cho lão nhân gia tụng niệm.
Minh Vương Phật vẫn ung dung, dù Đường Bôn giàu cỡ nào thì không làm gã dao động:
- Ba ngàn vạn.