Đế Bá

Chương 4125: Tay Không Lay Động Tổ Khí (2)




Đinh đinh đinh đinh đinh!

Tiếng kiếm ngân vang vọng cửu thiên thập địa, Trung Vực Thánh Địa phía chân trời xa tuôn ra kiếm quang vô cùng vô tận.

Trong tiếng kiếm ngân đinh đang Trung Vực Thánh Địa bắn ra ức ức vạn thanh thần kiếm, thần kiếm trong biển đều bắn hướng Lý Thất Dạ.

Mặc dù Trung Vực Thánh Địa cách Luân Hồi Sơn thành rất xa nhưng ức vạn thần kiếm bắn ra cắt đứt hư không, nháy mắt oanh sát Lý Thất Dạ, dường như ức vạn thần kiếm cách hắn gần trong gang tấc.

Đáng sợ nhất là trong khoảnh khắc cả Trung Vực Tiên Lão phát ra huyết quang ngập trời, lão điên cuồng đốt chân huyết.

Đinh!

Người Trung Vực Tiên Lão tuôn ra kiếm quang tứ giăng thiên địa, lão hóa thành huyết kiếm.

Đinh!

Huyết kiếm giơ lên từ trên trời chém xuống, huyết quang ngập trời, thế giới thành biển máu. Mọi thứ đều sẽ bi huyết kiếm chém đứt.

Ức vạn thần kiếm cùng bắn tới, Trung Vực Tiên Lão hóa thành huyết kiếm ngập trời chém xuống, đây là chiêu sát phạt siêu kinh dị.

Bát Quái Chưởng Thương Sinh thét dài, bùm một tiếng nổ nhức óc tuôn ra ánh sáng nóng cháy nhất. Bát Quái Chưởng Thương Sinh đốt chân huyết của mình, toàn thân gã đã ngưng tụ lực lượng đại đạo Tiên Ma đạo thống, giờ đốt chân huyết, gã như ngàn vạn mặt trời nổ tung, phát ra ánh lửa có thể đốt hết mọi thứ trên đời.

Chiếc chiến mông to lớn treo trên trời phát ra ánh sáng đáng sợ.

Đinh!

Từng lũ đao quang phóng lên cao xẻ hư không chém xuống từng lũ hỗn độn.

Nguyên chiếc chiến mông to lớn tựa như thần đao ra khỏi vỏ, trên chém bích lạc, dưới chém hoàng tuyền, sắc bén khó thể tưởng tượng.

Bầu trời không còn chiến mông khổng lồ, lúc này đã biến thành trường kiếm vắt ngang ngàn vạn dặm.

Nhìn trường kiếm vắt ngang trên trời, đám người trợn mắt há hốc mồm nhìn. Mọi người không ngờ chiếc chiến mông là binh khí, một cây chiến đao nghịch thiên, khi cần thì nó sẽ nháy mắt ra khỏi vỏ.

Có vãn bối thật lâu sau mới tỉnh táo lại, ngước nhìn trường kiếm to lớn trên trời lẩm bẩm:

- Thì ra đó không phải một chiếc thuyền lớn mà là chiến đao.

Đinh!

Trường kiếm như tuyết chém xuống, trên chém bích lạc dưới chém hoàng tuyền. Đao chém ra là mất mạng đi suối vàng, một đao khiến người kinh dị biết bao.

Một đao một kiếm có thể nói là kinh thiên động địa, có thể chém Chân Đế, diệt chư thần. Hai người liên hợp thì có thể giết luôn Chân Đế.

Không còn Tổ kiếm, Bát Quái Cổ Kính thì chiêu này là mạnh nhất, vô địch nhất của Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão.

Bình thường hai người không thể chém ra một kiếm một đao vô địch như vậy, dù ở trạng thái cao nhất cũng không thể. Vì bình thường bọn họ không thể nào thiêu chân huyết của mình.

Trường Tồn Bất Hủ già khú đế như họ tuổi thọ cạn kiệt, với họ thì chân huyết quý giá biết bao, bình thường sao có thể lấy ra đốt chơi.

Nhưng lúc này Bát Quái Chưởng Thương Sinh hay Trung Vực Tiên Lão đều không có sự lựa chọn, nếu không thiêu chân huyết của mình thì ngay sau đó người gục ngã sẽ là họ.

Nên Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão không tiếc điên cuồng hủy chân huyết của mình, bọn họ thiêu đốt chân huyết số lượng đủ để sống một kiếp. Hai người có đau lòng đến thắt ruột cũng vẫn điên cuồng đốt chân huyết, khiến thực lực của mình tăng vùn vụt chém xuống một kiếm một đao kinh thiên động địa.

Đối diện một đao một kiếm khủng bố, Lý Thất Dạ không để bụng, hắn hét dài:

- Phá cho ta!

Ánh sáng vàng tuôn ra giống như phật đà chuyển thế, ánh sáng vàng rực rỡ, cú đấm đánh ra ngoài.

Một tiếng trầm giọng quát vang vọng thiên địa, cú đấm đánh ra nghiền áp tất cả. Trước cú đấm đó mọi thứ đều tan nát, thành bột phấn. Dù là không gian, thời gian, đại đạo đều bị nghiền nát thành tro bụi, hư vô.

Rầm một tiếng nhức óc, ức vạn thần kiếm hay huyết kiếm hoặc đao to đều bị cú đấm đánh nát. Trong tiếng nổ trông thấy vô số mảnh nhỏ bay tứ tung, thần kiếm hay đao to đều bị chấn thành phấn, bầu trời rắc phấn vàng.

Vô số phấn vàng rơi xuống ngươi thậm chí nghe tiếng lắc rắc khe khẽ, rất êm tai, như trời đổ xuống vô số tài phú.

Nhưng trong chiến trường mọi thứ không hề tốt đẹp, tất cả thật tàn nhẫn mà khủng bố. Trong tiếng nổ đại đạo bị nghiền nát, hết thảy chiêu thức biến hóa, đại đạo ảo diệu đều thành tro.

- Phụt!

Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão phun bãi máu nhuộm trời xanh, mặt đất.

Vang tiếng nổ điếc tai, mặt đất rung rinh. Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đập mạnh xuống đất, đụng nát đất thủng hố sâu.

Trong đá vụn đất bùn thấy vết máu loang lổ ghê người, nhìn là biết Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão bị thương nặng cỡ nào. Hai người như thiên thạch đập xuống đất, máu vẩy khắp nơi, nhìn ghê người, khiến người tim đập chân run.

Đây chính là Trường Tồn Bất Hủ, bị một kích đánh đẫm máu như thiên thạch từ trên cao rớt xuống, thần thoại vô địch bất bại bị người đánh bại, như chúng thần rớt xuống thần vị, khiến người bị rung động biết bao.

Với đám người ở trong lòng họ Trường Tồn Bất Hủ có ý nghĩa vô địch, bao người cả đời không thể trở thành Trường Tồn Bất Hủ.

Nhưng hôm nay hai vị Trường Tồn Bất Hủ hợp tác đánh ra một kích chung cực mạnh nhất, vậy mà bị Lý Thất Dạ đánh rớt từ trên trời xuống. Đáng sợ hơn là Lý Thất Dạ một tay nghênh địch, dùng tay không và nắm đấm.

Cú đấm của Lý Thất Dạ như đấm vào ngực mọi người, làm họ khó thở, bị nghẹt thở thật lâu.

Cú đấm của Lý Thất Dạ không chỉ đánh bại Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão còn đập nát hình tượng vô địch trong lòng bọn họ.

Đám lão tổ địa giáo mặt trắng bệch, rợn tóc gáy, sống lưng lạnh toát:

- Thua, một đấm đánh bại hai Trường Tồn!

Đám người chân run cầm cập nhìn hai hố sâu to dưới đất. Hai Trường Tồn Bất Hủ bị thua, thua một cú đấm của Lý Thất Dạ.

Rào rào!

Một lúc lâu sau đất đá bay đầym, Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão bò ra khỏi hố sâu, toàn thân đẫm máu.

Lồng ngực Bát Quái Chưởng Thương Sinh lõm xuống, nguyên ngực vỡ nát máu me bầy nhầy. Trung Vực Tiên Lão thì người đẫm máu, dù mặc Tổ giáp nhưng không bảo vệ được lão, một đấm nghiền nát xương, máu ứa ra từ áo giáp, trông lão như người máu.

Lý Thất Dạ cười khẽ tùy ý nói:

- Trường Tồn Bất Hủ đúng là có chút bản lĩnh, có thể chịu được một đấm của ta.

Nhìn bộ dạng cúa Lý Thất Dạ làm người ta nghi ngờ hắn đã đấm hết sức chưa? Hay chỉ tùy ý vung quyền? Nghĩ đến đây đám người dựng đứng lông tơ, da đầu tê dại.

Giờ phút này nhìn Lý Thất Dạ, Bát Quái Chưởng Thương Sinh hay Trung Vực Tiên Lão đều con ngươi co rút, chân run run.