Bát Quái Cổ quốc phái Tuần Sử đến tên Phù Khôn.
Khi Bát Quái Cổ quốc biết tin tiên hiền mới của Hộ Sơn tông đã được lập liền phái Tuần Sử đi.
Tuần Sử Phù Khôn mang theo đoàn người, một đội cực kỳ tinh nhuệ, ý đồ rõ rành rành.
Hiển nhiên Bát Quái Cổ quốc sẽ không để tiên hiền xuất hiện trong Hộ Sơn tông, không cho Thánh Hiền Quan giữ lại Hộ Sơn tông. Nếu có thứ như Thánh Hiền Quan xuất thế thì nên ở trong Bát Quái Cổ quốc, chỉ có bọn họ mới xứng được thứ như vậy.
Nên Phù Khôn mang đội tinh nhuệ đến là vì bắt lấy Thánh Hiền Quan, gã trả mọi giá, có phải huyết tẩy Hộ Sơn tông cũng không tiếc.
Phù Khôn làm Tuần Sử của Bát Quái Cổ quốc không quá tôn quý nhưng rất có sức nặng, còn có thực lực Đăng Thiên Chân Thần tam trọng, gã muốn cướp Thánh Hiền Quan khỏi môn phái nhỏ như Hộ Sơn tông là chuyện dễ như trở bàn tay. Từ đây thấy được thực lực khác biệt, Bát Quái Cổ quốc tùy tiện phái một vị Tuần Sử có thể quét nguyên Hộ Sơn tông, bản thân Bát Quái Cổ quốc càng mạnh đến mức nào.
Phù Khôn ngồi trên ghế chủ, đây vốn là vị trí của tông chủ, nhưng Phù Khôn không quan tâm, đối với gã thích làm gì môn phái nhỏ như Hộ Sơn tông đều được.
Hai bên Phù Khôn đứng một hàng cao thủ mặc đồng phục, toát ra khí thế sắc bén sát phạt. Đội như vậy khiến người biết đây là đội tinh nhuệ, thực lực rất mạnh.
Đội tinh nhuệ của Phù Khôn mạnh thật, từng gánh trách nhiệm nặng quét sạch phản nghịch trong Bát Quái Cổ quốc.
Lúc này Phù Khôn ngồi trên cao, xem Hộ Sơn tông như nhà mình, chim gáy chiếm ổ chim khách, tùy ý ra lệnh.
Trưởng lão, hộ pháp Hộ Sơn tông ngồi một bên, rất bất mãn Phù Khôn khách át ngôi chủ nhưng không biết làm sao. Hộ Sơn tông không thể đối kháng vật khổng lồ như Bát Quái Cổ quốc, Bát Quái Cổ quốc muốn tiêu diệt Hộ Sơn tông dễ như chơi.
Lúc này Quách Giai Tuệ đẩy Lý Thất Dạ chậm rãi đi vào, có Trần Duy Chính đi cùng.
Thấy Lý Thất Dạ, các trưởng lão, hộ pháp Hộ Sơn tông thầm thở phào, mở cờ trong bụng. Rốt cuộc tông chủ mời sư tổ đến, Hộ Sơn tông có thể giữ gìn Thánh Hiền Quan rồi.
Phù Khôn nhìn ba người Trần Duy Chính đi vào, hừ lạnh một tiếng:
- Trần tông chủ làm cái gì? Đẩy phế nhân vào qua loa ta sao?
Phù Khôn hùng hổ dọa người, hất hàm sai khiến, không thèm để Hộ Sơn tông vào mắt, coi tông chủ Trần Duy Chính không là cái đinh gì.
Trần Duy Chính bực bội, nhưng tài nghệ không bằng người, gã chỉ có thể nhẫn nại.
Trần Duy Chính chậm rãi nói:
- Thưa Tuần Sử, vị này là sư tổ của Hộ Sơn tông chúng ta.
Ánh mắt Phù Khôn lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, quét qua quét lại:
- Sư tổ...?
Trong mắt Phù Khôn thì Lý Thất Dạ chỉ là phế nhân nằm trên xe lăn không thể nhúc nhích.
Phù Khôn lạnh lùng nói:
- Trần tông chủ, trò vặt của Hộ Sơn tông các ngươi không lừa được mắt ta. Chẳng phải Hộ Sơn tông nói lão tổ tông ẩn thế của các ngươi trở về, mang về Thánh Hiền Quan nên các ngươi đưa lên tiên hiền mới sao?
Trần Duy Chính từ tốn nói:
- Thưa Tuần Sử, đúng như vậy.
Phù Khôn cười khẩy nói:
- Hay cho che giấu tai mắt người, thủ đoạn như vậy không dùng được với ta. Đây là tiên hiền gì đó của các ngươi? Một tiểu nha đầu chưa dứt sữa cũng dám trở thành tiên hiền, không biết tự lượng sức mình!
Phù Khôn nhìn Quách Giai Tuệ, hay chính xác hơn là Thánh Hiền Quan trên đỉnh đầu nàng:
- Đây chính là Thánh Hiền Quan lưu truyền đã lâu?
Phù Khôn nhìn chằm chằm Thánh Hiền Quan trên đỉnh đầu Quách Giai Tuệ, gã chưa bao giờ thấy Thánh Hiền Quan, nhưng với gã đó đã là vật trong túi.
Trần Duy Chính trả lời:
- Thưa Tuần Sử, đúng vậy.
Nhìn mắt Phù Khôn là Trần Duy Chính biết ngay gã định cướp Thánh Hiền Quan.
Nếu không thể mời Lý Thất Dạ đến thì Trần Duy Chính không dám cho Quách Giai Tuệ đội Thánh Hiền Quan đi ra, lỡ Phù Khôn ra tay thì ai ngăn được?
Phù Khôn lạnh lùng nói:
- Hừ! Trần tông chủ, cách làm của Hộ Sơn tông là yêu ngôn hoặc chúng, nhiễu loạn trật tự Tiên Ma đạo thống, là tội nặng. Bây giờ Hộ Sơn tông giao Thánh Hiền Quan ra công chuộc tội còn chưa muộn, không thì sẽ bị phạt nặng.
Trần Duy Chính đúng mực nói:
- Thưa Tuần Sử, lập tiên hiền là chuyện trong Hộ Sơn tông chúng ta, là việc riêng. Hộ Sơn tông chỉ thông báo cho các môn các phái, không cần các môn các phái can thiệp xen vào.
Trần Duy Chính nói từng chữ đúng đắn, cho đến nay lập tiên hiền là việc của Hộ Sơn tông, truyền thừa môn phái nào đều không có tư cách can thiệp, dù là Trường Sinh Điện cũng không được can thiệp việc Hộ Sơn tông lập tiên hiền.
Phù Khôn lạnh lùng nói:
- Hừ! Trần tông chủ, nói chuyện cẩn thận chút. Thời đại đã khác, Hộ Sơn tông các ngươi xuống dốc rồi, Hộ Sơn tông đã mất tư cách có Thánh Hiền Quan, càng không cho phép Hộ Sơn tông nâng tiên hiền lên, không thì đó là vũ nhục tiên hiền!
Ánh mắt Phù Khôn sắc bén bắn ra tia sắc lạnh:
- Trần tông chủ, biết điều thì giao Thánh Hiền Quan ra ngay, tránh cho tự lầm.
Trần Duy Chính hít sâu, biểu tình nghiêm túc nói:
- Thưa Tuần Sử, trăm ngàn vạn năm nay Thánh Hiền Quan là của Hộ Sơn tông, tiên hiền chỉ ra từ Hộ Sơn tông, không truyền thừa môn phái nào được cướp!
Nghe Trần Duy Chính nói thế ánh mắt Phù Khôn lạnh lẽo lộ ra sát ý, lạnh lùng cười:
- Trần tông chủ khẳng định? Thật sự lão Hộ Sơn tông các ngươi có thể giữ được Thánh Hiền Quan?
Phù Khôn thốt lời, các trưởng lão Hộ Sơn tông biến sắc mặt, khi gã nói câu đó đã tỏ rõ ý đồ.
Trần Duy Chính hít sâu trịnh trọng lặp lại:
- Phù Tuần Sử, Thánh Hiền Quan là bảo bối truyền tông của Hộ Sơn tông, là vinh diệu của chúng ta. Theo quy định của lão tổ tông các đời này tiên hiền sinh ra từ Hộ Sơn tông. Mỗi đời Thủy Tổ luân hồi chuyển kiếp do Hộ Sơn tông nghênh tiếp, đó là quy định không thay đổi trăm ngàn vạn năm ở Tiên Ma đạo thống, cũng là ý chỉ của Thủy Tổ.
Trần Duy Chính nhắc lại Hộ Sơn tông hợp pháp, nhắc lại địa vị của Hộ Sơn tông, nói thẳng vào mặt Phù Khôn là chỉ có Hộ Sơn tông mới có tư cách nâng lên tiên hiền, đây là quy định của Tiên Ma đạo thống, là ý chí của Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân.
Phù Khôn âm trầm cười nói:
- Ha, Trần tông chủ, đừng cầm lông gà xem như tên lệnh. Hộ Sơn tông các ngươi đã xuống dốc, không có tư cách kế thừa Thánh Hiền Quan, không còn có thể nâng lên tiên hiền nữa. Đã đến lúc Hộ Sơn tông nhường hiền, quy định là chết, người là sống, khi không thích ứng thì phải sửa lại.