Lời này của Lý Thất Dạ khiến Mộc Kiếm Chân Đế tái mặt. Vượt qua thời gian, đây mới thực sự là vượt qua thời gian, từ trong hiện tại vượt qua dòng chảy thời gian, có thể vượt đến tương lai, cũng có thể vượt đến quá khứ, phương pháp phân chia Chân Thần bất hủ không thể nào sánh bằng.
Lý Thất Dạ chỉ bước ra một bước thì đã rời khỏi hiện tại, còn phần một bước này của hắn là tới tương lai, hay là trở về quá khứ thì Mộc Kiếm Chân Đế không biết.
Hắn chỉ có trạng thái thủy tổ, chứ không phải là thủy tổ chân chính. Kiếm của hắn không thể đuổi theo Lý Thất Dạ, cũng không thể vượt qua thời gian.
Cho nên cho dù kiếm của hắn có chém trúng đầu Lý Thất Dạ đi nữa thì cũng vô dụng, bởi vì Lý Thất Dạ đã không còn ở hiện tại nữa, hắn có thể đang ở quá khứ, cũng có thể đang ở tương lai.
Đứng ở hiện tại, chém không tới quá khứ, cũng chém không tới tương lai, trừ phi kiếm này cũng vựa đến tương lai hoặc quá khứ.
Khi Lý Thất Dạ thu hồi bước chân vừa bước ra thì hắn lại quay về hiện tại, hắn vẫn đứng đó, chưa từng bỏ đi, cũng chưa từng né tránh.
Cũng chính vì vậy, cho dù Mộc Kiếm Chân Đế cảm thấy một kiếm vô địch của mình đã chém trúng đầu Lý Thất Dạ, cho dù một kiếm của hắn đã chạm tới sợi tóc của Lý Thất Dạ.
Thế nhưng đối mặt với tuyệt nhanh của Lý Thất Dạ, một kiếm của Mộc Kiếm Chân Đế trở nên chậm chạp, cho nên sau khi Lý Thất Dạ bước ra một bước thì một kiếm này vô công, không thể giết được Lý Thất Dạ.
Mặc dù vừa rồi Mộc Kiếm Chân Đế không nhìn ra ảo diệu của một bước này, thế nhưng khi hắn tỉnh táo lại thì hắn đã hiểu được sự ảo diệu của một bước này.
Lúc này Mộc Kiếm Chân Đế tái mặt, bởi vì lúc này hắn nhận ra một bước này đã bước vào khảm cửa trường tồn.
Thực lực của Lý Thất Dạ, bọn họ không thể nào sánh bằng, chỉ có trường tồn bất hủ, chỉ có thủy tổ mới có thể trao đổi với Lý Thất Dạ, những người còn lại đều không địch lại hắn, thậm chí có thể nói rằng, dưới bọn họ đều là sâu kiến.
Nghĩ tới đây, Mộc Kiếm Chân Đế tái mặt, không khỏi khiếp sợ, hít lạnh một hơi, mặc dù hắn mượn sức mạnh đạo thống, lại dung hợp với ba người Hươu Khách Ông, thực lực tăng vọt tới mức không thể tưởng tượng nổi.
Thế nhưng, thực lực của hắn vẫn không thể đột phá khảm cửa trường tồn. Đột phá trường tồn, không thể dùng bàng môn tả đạo, mà nhất định phải dựa vào đạo hạnh chân chính.
- Nên kết thúc.
Lý Thất Dạ cười nhạt, hời hợt nói:
- Ta không có chiêu thức hay ho gì để dùng, đành dùng nắm đấm này vậy.
Vừa nói xong, nắm đấm của Lý Thất Dạ bừng sáng.
"Đùng"
Trong nháy mắt, nắm đấm của Lý Thất Dạ hơi chấn động, kim quang xán lạn, ngay sau đó nắm đấm của Lý Thất Dạ chấn động mười hai lần, mười hai lần chấn động cùng một lúc, mọi người không kịp nhìn rõ, chỉ có thể thấy được một lần chấn động mà thôi.
- Vạn Đạo Quyền · Thập Nhị Hợp Nhất!
Lý Thất Dạ cười nhạt, quyền lên, đấm ra.
"Đùng..."
Lý Thất Dạ đấm ra một quyền, thương thiên sụp đổ, đại địa hủy diệt, một quyền đánh xuống, thế gian như hủy diệt, dưới một quyền này, mọi thứ đều bị nghiền nát, mọi thứ đều bị đánh về nguyên điểm, giống như thế giới sơ khai, đưa mắt nhìn quanh, đâu đâu cũng mờ mịt, đâu đâu cũng là hỗn độn.
Vạn Đạo Quyền · Thập Nhị Hợp Nhất chính là vô địch! Một quyền vô địch, có thể đánh nát mọi thứ trên thế gian, thời gian, không gian, vạn pháp đều bị một quyền này đánh về nguyên điểm.
Khi một quyền này đánh xuống, thiên địa thương sinh ngoại trừ run rẩy thì cũng chỉ biết run rẩy, đừng nói chống cự, khi mọi người đang run sợ thì chỉ có thể khẩn cầu Lý Thất Dạ mở lòng từ bi, tha thứ thiên địa, đừng có hủy diệt thế giới này.
- Giết...
Mộc Kiếm Chân Đế gào lớn, lúc này hắn không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể chém xuống một kiếm. Đối mặt với một quyền của Lý Thất Dạ, chỉ có thể chiến đến cùng, ngoại trừ tử chiến ra thì không còn lựa chọn nào khác.
"Keng..."
Kiếm reo thế gian, một kiếm chém xuống, tuyệt sát, sức mạnh thủy tổ, huyết khí vô tận, sinh cơ cuồn cuộn... tất cả đều tập trung vào một kiếm này, một kiếm trảm thế, đồ ma diệt đế!
Một kiếm chém xuống, chỉ có chết chóc, không có đại đạo biến hóa, bởi vì dưới sức mạnh tuyệt đối thì mọi biến hóa, mọi chiêu thức đều trở nên nhỏ bé, đều trở nên vô nghĩa, chỉ có sức mạnh cường đại nhất thì mới có thể quyết đấu với nhau.
"Đùng..."
Thiên địa tan vỡ, sức mạnh kinh khủng vô song quét ngang vũ trụ, vô số nhật nguyệt tinh thần tan vỡ, ngay cả đại tinh khi bị sức mạnh kinh khủng này quét trúng thì cũng hóa thành bụi bặm!
Trong tiếng "đùng" hủy thiên diệt địa này, chúng sinh vạn vật đều cẩn thận, đều nằm dưới đất run rẩy. Dưới sức mạnh hủy diệt này, bọn họ hết sức hèn mọn, chỉ có thể chờ chết mà thôi.
Khi một quyền vô địch đánh lên một kiếm tuyệt sát thì một tiếng nổ lớn vang lên, hào quang chói sáng khiến mọi thứ trong thiên địa trở nên ảm đạm, nhật nguyệt vô quang, thế giới như chìm vào hắc ám.
Khi có thể nhìn lại thì mọi người chỉ thấy, trong tiếng kiếm reo "keng", chỉ thấy Mộc Vân Kiếm bị một quyền của Lý Thất Dạ đánh bay, trong tiếng kiếm reo "keng", Mộc Vân Kiếm tháo chạy thật xa, tháo chạy vào vũ trụ.
Cảnh tượng này quá kinh khủng, Mộc Vân Kiếm là phối kiếm của Mộc Vân thủy tổ, đã từng đi theo Mộc Vân thủy tổ quét ngang cửu thiên thập địa, thế nhưng lúc này Mộc Vân Kiếm lại sợ hãi, sau khi không địch lại thì chạy trốn thật xa.
"Phanh..."
Một quyền của Lý Thất Dạ tiến nhanh, đánh mạnh vào ba vòng thần hoàn bên ngoài cơ thể Mộc Kiếm Chân Đế, đây chính là bảo hồn của Tứ Đại Bảo Vương bám lên người Mộc Kiếm Chân Đế.
"Răng rắc, răng rắc, răng rắc!"
Tiếng vỡ nát vang lên không dứt, ngay cả bảo vương cường đại vô song cũng không thể ngăn nổi một quyền tuyệt thế vô song của Lý Thất Dạ. Khi tiếng "răng rắc" vang lên, ba vòng thần hoàn đổ nát từng tầng một, bị nắm đấm vô địch của Lý Thất Dạ nghiền nát.
Cuối cùng chỉ nghe một cái "phanh", sau khi một quyền của Lý Thất Dạ nghiền nát ba vòng thần hoàn thì đánh mạnh lên người Mộc Kiếm Chân Đế.
- A...
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, thế nhưng tiếng kêu thảm thiết này không phải của Mộc Kiếm Chân Đế, mà là của Tứ Đại Bảo Vương.
Bởi vì bảo hồn của Tứ Đại Bảo Vương bám lên người Mộc Kiếm Chân Đế, cho nên khi nắm đấm của Lý Thất Dạ đánh nát bảo hồn thì người đứng mũi chịu sào không phải là Mộc Kiếm Chân Đế, mà là Tứ Đại Bảo Vương.