Đoạn Ngọc Chân Đế kinh diễm biết mấy, thậm chí còn được rất nhiều người ca tụng là đệ nhất Chân Đế. Mặc dù nàng không phải là đệ nhất cường giả Đế Thống Giới, thế nhưng lại là đệ nhất cường giả trong thế hệ trẻ, không ai địch lại.
Kinh diễm như Mộc Kiếm Chân Đế cũng bị Đoạn Ngọc Chân Đế đè đầu, nhất là năm đó Đoạn Ngọc Chân Đế dưới cơn nóng giận giết vào Mộc gia, giết Mộc gia người sa ngựa ngã, đặt vững địa vị của Đoạn Ngọc Chân Đế.
Đoạn Ngọc Chân Đế, cứng rắn vô song.
Cũng chính vì tính cách của Đoạn Ngọc Chân Đế cứng rắn nên nàng mới có xưng hào "Đoạn Ngọc". Cũng bởi vì tính cách cứng rắn vô song cho nên chỉ vì chuyện nữ đệ tử Lý gia bị Mộc Thiếu Thần đùa giỡn mà dưới cơn nóng giận giết Mộc gia người sa ngựa ngã, ra vào như chỗ không người.
Tính cách cứng rắn của nàng không thẹn với xưng hô "Đoạn Ngọc".
Trước đó Đoạn Ngọc Chân Đế đã luôn nổi tiếng là cứng rắn bá đạo, ban đầu khi nghe câu nói vừa rồi, mọi người còn đang giật mình là ai nói, vậy mà lại dám xung đột với bốn người Mộc Kiếm Chân Đế. Thế nhưng khi mọi người thấy rằng câu nói này được nói ra bởi Đoạn Ngọc Chân Đế thì không ai cảm thấy bất ngờ hết.
- Đoạn Ngọc Chân Đế tuyệt thế vô song, là nữ đế xinh đẹp nhất cường đại nhất vô địch nhất Đế Thống Giới.
Có người khâm phục sát đất, cũng có người ái mộ như say như mê.
Có thể nói, ở Đế Thống Giới có vô số tu sĩ cường giả trẻ tuổi mến mộ Đoạn Ngọc Chân Đế. Đoạn Ngọc Chân Đế không chỉ uy trấn thiên hạ, mà vẻ đẹp của nàng cũng lan xa truyền khắp Đế Thống Giới.
Thậm chí có người nói rằng Đoạn Ngọc Chân Đế chính là Đế Thống Giới đệ nhất mỹ nữ, không ai sánh bằng.
Có thể nói, ở Đế Thống Giới, vô số thiên tài tuyệt thế theo đuổi Đoạn Ngọc Chân Đế, tiếc là những người theo đuổi này không lọt vào pháp nhãn của Đoạn Ngọc Chân Đế.
Bản thân Đoạn Ngọc Chân Đế đã là Chân Đế mạnh nhất Đế Thống Giới rồi, những người theo đuổi đó cho dù kinh diễm cách mấy thì cũng không thể nào sánh với Đoạn Ngọc Chân Đế, như vậy thì làm sao đánh động được Đoạn Ngọc Chân Đế chứ?
Cho nên không ít người tò mò, phải là người đàn ông như thế nào thì mới xứng với Đoạn Ngọc Chân Đế chứ. Có người nói rằng muốn tìm đàn ông xứng với Đoạn Ngọc Chân Đế thì phải lên Tiên Thống Giới tìm.
- Đoạn Ngọc Chân Đế tới, chẳng lẽ nàng đứng về phía của đệ nhất hung nhân hay sao?
Nghe câu nói vừa rồi của Đoạn Ngọc Chân Đế là nhằm vào bốn người Mộc Kiếm Chân Đế, không ít tu sĩ nói thầm.
- Đoạn Ngọc đạo hữu...
Nhìn thấy Đoạn Ngọc Chân Đế từ trên trời giáng xuống, Mộc Kiếm Chân Đế ngưng mắt.
Bọn họ là hai vị Chân Đế trẻ tuổi nhất cường đại nhất Đế Thống Giới, luôn luôn không thiếu cạnh tranh, có thể nói, Mộc Kiếm Chân Đế luôn luôn coi Đoạn Ngọc Chân Đế là đối thủ cạnh tranh cường đại nhất của mình.
Ngay cả Tứ Đại Bảo Vương, Hươu Khách Ông, Quan Thụ Giả nhìn thấy Đoạn Ngọc Chân Đế thì cũng hơi giật mí mắt. Bọn họ chưa chắc đã yếu hơn Đoạn Ngọc Chân Đế, nhất là tồn tại như Hươu Khách Ông thì chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn Đoạn Ngọc Chân Đế.
Thế nhưng khi nhìn thấy Đoạn Ngọc Chân Đế thì nét mặt của bọn họ có vẻ kiêng kỵ, ngoại trừ bản thân Đoạn Ngọc Chân Đế là một vị Chân Đế vô cùng kinh diễm ra, có tiền đồ vô lượng ra thì sau lưng Đoạn Ngọc Chân Đế còn có một con quái vật khổng lồ như Lý gia.
Quan trọng hơn là sau lưng Đoạn Ngọc Chân Đế có lão tổ tông như Cổ Nhất Phi. Phải biết rằng khi Bách Nhật đạo nhân chưa ra khỏi sinh tử quan thì danh hiệu đệ nhất cường giả Đế Thống Giới ngoài Cổ Nhất Phi ra thì không còn ai khác.
Năm đó Đoạn Ngọc Chân Đế giết vào Mộc gia, giết Mộc gia người sa ngựa ngã, ra vào như chỗ không người, ngoại trừ bản thân Đoạn Ngọc Chân Đế cường đại ra thì nguyên nhân quan trọng hơn đó là Cổ Nhất Phi đích thân áp trận cho Đoạn Ngọc Chân Đế.
Dù sao thì Mộc gia với Lý gia cùng là quái vật khổng lồ, một truyền thừa cường đại vô song như thế, bị người ta giết vào trong đạo thống của mình, làm sao lại không chịu nổi một kích như thế chứ.
Đã từng có người nói rằng nếu như năm đó không có Cổ Nhất Phi áp trận thì khi Đoạn Ngọc Chân Đế giết vào Mộc gia, nàng chưa chắc đã có thể toàn thân trở ra ngoài.
Đoạn Ngọc Chân Đế từ trên trời giáng xuống, ánh mắt lướt qua mọi người, cuối cùng ánh mắt rơi lên người Lý Thất Dạ, khom người, cúi đầu nói:
- Đạo huynh, chúng ta lại gặp mặt.
Lý Thất Dạ cười nhạt, gật đầu nhè nhẹ, tùy ý nói:
- Đời người có duyên, thiếu thì chốn có thể gặp lại nhau.
Đoạn Ngọc Chân Đế chính là Lý Ngọc Chân từng gặp gỡ với Lý Thất Dạ ở trong thâm uyên. Ngày đó khi gặp nhau thì nàng chỉ báo tên của mình chứ không giới thiệu đế hiệu của mình, đương nhiên, nàng không có ý định bày vẻ Chân Đế trước mặt Lý Thất Dạ.
Thấy Đoạn Ngọc Chân Đế vậy mà lại quen biết với Lý Thất Dạ, mọi người bất ngờ, không khỏi nhìn nhau.
- Đệ nhất hung nhân với Đoạn Ngọc Chân Đế quen nhau.
Có cường giả nhìn thấy màn này, không khỏi giật mình.
Có người bình tĩnh lại, nói:
- Nói không chừng đệ nhất hung nhân chính là đệ tử Lý gia, ngươi không nghe đệ nhất hung nhân họ gì sao? Lý Thất Dạ, chẳng phải hắn cũng họ Lý hay sao, ở Đế Thống Giới, ngoại trừ Lý gia ra thì còn ai có thể bồi dưỡng được một người vô địch như thế chứ? Ta cảm thấy, ngoại trừ Lý gia ra thì không có môn phái truyền thừa nào cả.
- Nói cũng phải.
Không ít người cảm thấy lời này có đạo lý.
- Không đúng, Đoạn Ngọc Chân Đế với đệ nhất hung nhân chỉ quen biết nhau mà thôi.
Có tu sĩ thế hệ trước chú ý ngôn ngữ giữa Lý Thất Dạ cùng Đoạn Ngọc Chân Đế, nói:
- Nếu như đệ nhất hung nhân là đệ tử Lý gia thì sẽ không nói chuyện như thế.
- Xem ra đệ nhất hung nhân không phải là đệ tử Lý gia.
Trên thực tế, trước đó đã từng có người phỏng đoán đệ nhất hung nhân là thiên tài vô địch mà Lý gia bí mật bồi dưỡng, dù sao Lý Thất Dạ cũng họ Lý, giống như tu sĩ vừa rồi nói, ở Đế Thống Giới cũng chỉ có Lý gia là bồi dưỡng được nhân vật như đệ nhất hung nhân.
Thế nhưng lúc này từ cuộc trò chuyện giữa đệ nhất hung nhân cùng Đoạn Ngọc Chân Đế thì xem ra đệ nhất hung nhân không phải là đệ tử của Lý gia, điều này đẩy ngã suy đoán trước đó của mọi người.
- Hừ, cái giá của đệ nhất hung nhân thật lớn, Đoạn Ngọc Chân Đế dù sao cũng là đệ nhất Nữ Đế của Đế Thống Giới chúng ta.
Có không ít tu sĩ trẻ tuổi ái mộ Đoạn Ngọc Chân Đế nhìn thấy cảnh này, nội tâm phát chua, không phục lên tiếng.