Đế Bá

Chương 3709: Hùng Hổ Dọa Người




Ở bên ngoài Cửu Liên Sơn, Mã Minh Xuân cùng trăm vạn đại quân đang đứng ở ngoài này. Mã Minh Xuân đích thân đứng ra khiêu chiến, thế nhưng Cửu Liên Sơn vẫn hoàn toàn yên tĩnh, không có bất cứ ai ra ngoài tiếp lời.

Bên trong Cửu Liên Sơn không có bất kỳ đệ tử Cửu Liên Sơn nào trả lời, cứ như không có bất kỳ chuyện gì xảy ra hết. Cho dù bị trăm vạn đại quân áp cảnh thì Cửu Liên Sơn cũng không có bất cứ động tĩnh nào.

Ngay cả người đàn ông trung niên ở ngoài cửa sơn môn cũng ngồi thừ trong nhà gỗ, dưới ánh nắng chói chang của ngày hè, mơ màng ngáp ngủ.

Nhìn thấy Cửu Liên Sơn vắng lặng, không có bất kỳ tên đệ tử nào đứng ra, lập tức để cho mọi người hai mặt nhìn nhau.

- Chưởng môn Cửu Liên Sơn đâu? Tốt xấu gì cũng phải có một tên đệ tử đứng ra chứ.

Nhìn thấy Cửu Liên Sơn không có bất kỳ đệ tử nào đứng ra, có người thấp giọng nói nhỏ.

- Ngươi biết ai là đệ tử Cửu Liên Sơn không? Ngươi có từng gặp chưởng môn Cửu Liên Sơn chưa?

Có cường giả thế hệ trước hỏi ngược.

Bị hỏi ngược, không ít người lập tức ngạc nhiên, nhất thời im lặng lại.

Nói thật, đúng là không phân biệt được ai mới là đệ tử Cửu Liên Sơn. Bởi vì trước giờ luôn có không ít đệ tử Cửu Bí đạo thống tới Cửu Liên Sơn ngộ đạo, thậm chí có người ở lại Cửu Liên Sơn mấy năm, thậm chí là mấy chục năm. Hơn nữa Cửu Liên Sơn rộng lớn như vậy, thế nên làm gì có ai biết tu sĩ nào ở trong Cửu Liên Sơn mới là đệ tử Cửu Liên Sơn chứ.

Còn phần chưởng môn Cửu Liên Sơn thì đúng là chưa ai từng thấy. Hơn nữa chưởng môn Cửu Liên Sơn hình như cũng chưa từng lộ diện.

Nhất thời, không ít người cảm thấy bối rối. Trên thực tế, từ cổ chí kim, người biết ai là đệ tử Cửu Liên Sơn, hoặc người đã từng nhìn thấy chưởng môn Cửu Liên Sơn, ít ỏi không nhiều.

Nhìn thấy Cửu Liên Sơn vắng lặng, Mã Minh Xuân sầm mặt lại. Hắn chính là Chân Thần bất hủ, nhìn khắp Cửu Bí đạo thống, nhân vật mạnh hơn hắn có thể đếm trên đầu ngón tay. Hơn nữa trong tay hắn có Trung Ương quân đoàn, lại còn được năm quân đoàn lớn còn lại ủng hộ.

Dựa vào sức mạnh cùng nội tình của hắn, đừng nói là đại giáo thế gia, mà ngay cả ngũ cường cũng phải cho hắn mặt mũi. Mã Minh Xuân hắn là người có thể khống chế đại thế Cửu Bí đạo thống.

Thế nhưng ngày hôm nay hắn đem theo đại quân áp cảnh khiêu chiến Cửu Liên Sơn, vậy mà Cửu Liên Sơn lại không hề có phản ứng, đúng là trần trụi coi khinh hắn, đúng là không coi hắn vào mắt.

Nhân vật như Mã Minh Xuân, trong lòng hắn khẳng định không thể không có tức giận. Huống chi con trai của hắn vừa bị tân hoàng giết chết không lâu. Đây chính là con trai độc nhất của hắn. Lúc này, hắn giận không sao kể xiết.

Vì vậy lúc này Mã Minh Xuân lòng đầy lửa giận, sầm mặt lại, nói lạnh lùng:

- Xin hỏi Cửu Liên Sơn muốn bao che họ Lý hay sao? Muốn đối địch với người trong thiên hạ hay sao?

Mặc dù lúc này trong lòng Mã Minh Xuân đầy ắp lửa giận, thế nhưng hắn vẫn dùng tới từ "xin hỏi". Dù sao, Cửu Liên Sơn trong lòng mọi người rất có cân nặng.

Mặc dù Mã Minh Xuân đầy ắp lửa giận, rất có khí thế một lời không hợp thì sẽ xua quân giết vào Cửu Liên Sơn. Thế nhưng Cửu Liên Sơn vẫn vắng lặng như trước, không có bất cứ ai đứng ra trả lời Mã Minh Xuân, ngay cả đệ tử bình thừng cũng không ló mặt, dường như Cửu Liên Sơn vốn chẳng muốn trả lời Mã Minh Xuân vậy.

- Mã mỗ đã tiên lễ hậu bình rồi, Mã mỗ là làm tận lễ nghi rồi, bởi vậy đừng có trách Mã mỗ bất kính.

Hắn khiêu chiến như thế là đã rất tôn kính Cửu Liên Sơn rồi. Thế nhưng Cửu Liên Sơn lại không thèm quan tâm. Mã Minh Xuân vốn đầy ắp lửa giận lập tức lửa giận ngút trời.

Lúc này Mã Kim Minh không chỉ bị lửa giận báo thù làm mờ mắt, mà đồng thời còn bị Cửu Liên Sơn coi rẻ làm bùng cháy lửa giận.

- Bày trận...

Lúc này, Mã Minh Xuân đanh mắt, lộ ra sát cơ, vung tay lên trầm quát một tiếng.

"Đùng..."

Trung Ương quân đoàn nổ vang, trăm vạn đại quân chớp mắt kết trận. Lúc này chỉ chờ Mã Minh Xuân ra lệnh thì trăm vạn đại quân sẽ giết vào Cửu Liên Sơn.

Khi đại chiến sắp sửa bùng nổ, mọi người ở trong Cửu Liên ơn nín thở, rất nhiều người cảm thấy tò mò, nếu như trăm vạn đại quân của Mã Minh Xuân thật sự giết vào Cửu Liên Sơn thì Cửu Liên Sơn sẽ đối phó như thế nào, Cửu Liên Sơn sẽ có bao nhiêu cường giả xuất chiến.

Đây là chuyện khiến mọi người hiếu kỳ nhất. Cửu Liên Sơn trước giờ luôn thâm tàng bất lộ rốt cuộc mạnh mẽ bao nhiêu. Thậm chí có người còn nghĩ rằng Cửu Liên Sơn thật sự có thực lực, hay là giả vờ làm dáng, phô trương thanh thế?

Vì vậy lúc này có mấy vài người rất muốn Mã Minh Xuân mang theo trăm vạn đại quân giết vào Cửu Liên Sơn, để mọi người xem xem thực lực của Cửu Liên Sơn có thật sự khủng bố hay không, có phải thâm tàng bất lộ như đồn đãi hay không.

- Mã tướng quân xin hãy bớt giận...

Ngay khi đại chiến sắp sửa bùng nổ thì có một người từ bên trong Cửu Liên Sơn chạy ra, hô lớn một câu.

- Thang Hạc Tường...

Nhìn thấy người hô lớn kêu ngừng đại chiến, có người nhận ra hắn.

Người chạy ra khỏi Cửu Liên Sơn chính là quân đoàn trưởng Cấm Vệ quân Thang Hạc Tường.

Ngày đó khi thạch lâm phát sinh biến cố thì Thang Hạc Tường vô cùng cơ cảnh, vừa thấy người đá ra tay thì hắn biết ngay chuyện lớn không ổn. Bất kể bản thân Lý Thất Dạ mạnh hay là sau lưng của hắn có người chống lưng thì cũng có nghĩa trong tay Lý Thất Dạ có vương bài, có nội tình.

Vì vậy khi nhìn thấy tình thế không ổn thì Lý Thất Dạ đi trước một bước, rút lui khỏi thạch lâm. Cũng chính vì vậy Thang Hạc Tường mới tránh được một kiếp. Bằng không thì không chừng hắn cũng chết thảm trong tay Lý Thất Dạ như Mã Kim Minh, Dương Bác Phàm.

- Thang tướng quân...

Nhìn thấy Thang Hạc Tường, Mã Minh Xuân sầm mặt.

- Mã tướng quân, việc này cần phải bàn bạc kỹ càng, đừng giận dữ nhất thời.

Thang Hạc Tường đi tới trước người Mã Minh Xuân, vội vàng nói.

Mã Minh Xuân sầm mặt, nói lạnh lùng:

- Kim nhi của ta chết thảm, làm cha nhất định phải báo thù cho hắn, nợ máu trả bằng máu, bổn tọa không có hành động theo cảm tính!

- Ta biết Mã tướng quân tức giận trong lòng.

Thang Hạc Tường vội khuyên:

- Nhưng đây không phải là chuyện nhỏ, cẩn thận thì hơn. Đương nhiên, mối thù của thiếu tướng quân, không thể không báo.

Dưới sự khuyên bảo của Thang Hạc Tường, lửa giận của Mã Minh Xuân nguôi đi không ít. Cuối cùng hai người bọn họ đi vào trong quân doanh, cùng nhau thương lượng đối sách.