Đế Bá

Chương 3704: Một Vị Sư Huynh (Thượng)




Chính vì vậy, về mặt kinh nghiệm thì Bát Trận Chân Đế không bằng Quan Hải Đao Thánh.

Cũng chính vì vậy nên có rất nhiều người xem trọng Quan Hải Đao Thánh. Từng có rất nhiều người cho rằng Đao Thánh là một trong những ứng cử viên hoàng đế mạnh mẽ nhất. Có điều Quan Hải Đao Thánh hình như không có hứng thú gì với ngôi vị hoàng đế, vì vậy vẫn chưa tỏ rõ thái độ.

Quan Hải Đao Thánh giá lâm, lập tức mang tới mấy phần sôi nổi cho Cửu Liên Sơn ngột ngạt, đánh vỡ bầu không khí khiến cho người ta không thở nổi.

Quan Hải Đao Thánh cõng đao đi đến, đao ý kéo dài vạn dặm, khiến cho người ta thấy mà khuynh đảo. Mặc dù lúc này Quan Hải Đao Thánh còn lâu mới bằng tồn tại bất hủ, thế nhưng hắn còn trẻ như thế mà đã có thành tựu như vậy, tương lai chắc chắn có thể vượt qua rất nhiều Chân Thần bất hủ, đạt được thành tựu đáng nể.

Quan Hải Đao Thánh cõng đao đi đến, một đường xuôi nam, cuối cùng trèo lên Hồng Hoang Sơn.

Khi nhìn thấy Quan Hải Đao Thánh trèo lên Hồng Hoang Sơn thì không ít người hai mặt nhìn nhau. Bởi vì mọi người lập tức nghĩ tới công chúa Lâm Hải các Liễu Sơ Tình.

- Chẳng lẽ Lâm Hải các chống đỡ tân hoàng, đứng về phía tân hoàng?

Nhìn thấy trạm thứ nhất của Quan Hải Đao Thánh chính là Hồng Hoang Sơn, không ít người cảm thấy ngờ vực.

Dù sao thì trong ngũ cường cũng chỉ có Lâm Hải các là làm đúng hôn ước. Tứ cường còn lại đều dùng những thủ đoạn khác nhau để không thực hiện hôn ước này. Trong ngũ cường cũng chỉ có Liễu Sơ Tình từ đầu tới cuối là đi theo tân hoàng, đồng ý gả cho tân hoàng.

Bây giờ trạm thứ nhất của Quan Hải Đao Thánh đó là Hồng Hoang Sơn, khiến cho không ít người suy đoán Lâm Hải các có phải trước giờ luôn chống đỡ tân hoàng, luôn đứng về phía của tân hoàng hay không.

- Không phải.

Có lão tổ thế gia tin tức linh thông lắc đầu, nói chậm:

- Đồng ý thực hiện hôn ước này là quyết định của chính bản thân công chúa Lâm Hải các. Ở trong Lâm Hải các có rất nhiều lão tổ phản đối hôn ước này. Có điều Quan Hải Đao Thánh vô cùng sủng ái sư muội, lần này đến Cửu Liên Sơn chắc chắn là vì thăm viếng Lâm Hải công chúa.

- Nói cũng đúng.

Có cường giả thế hệ trước gật đầu nói rằng:

- Nếu như Lâm Hải các thật sự chống đỡ tân hoang ngay từ đầu thì ngày đó khi tân hoàng gặp khó khăn thì bọn họ đã sớm phái binh cần vường, cần gì phải chờ tân hoàng đánh mất giang sơn thì mới giúp đỡ hay sao? Tân hoàng đánh mất giang sơn, đánh mất ngôi vị hoang đế, theo mọi người thấy thì hắn đã không còn giá trị để chống đỡ nữa.

- Nghe người ta nói Quan Hải Đao Thánh vô cùng sủng ái Lâm Hải công chúa. Nếu như hắn biết được Lâm Hải công chúa gả cho một tên ngu ngốc vô năng như tân hoàng thì không biết Quan Hải Đao Thánh có rút đao chém tân hoàng không nữa.

Có người thều thào.

Nghe vậy, không ít người nhìn nhau. Có rất nhiều người rắp tâm, hy vọng Quan Hải Đao Thánh sẽ chém chết tân hoàng.

- Quan Hải Đao Thánh vô địch thế hệ trẻ, nếu như hắn ra tay, cho dù tân hoàng có nhiều thủ đoạn cách mấy đi chăng nữa thì cũng không thể thoát khỏi cái chết.

Có thiên tài trẻ tuổi nói nhỏ, giọng nói có mấy phần oán độc.

Cũng không trách giọng nói của những thiên tài trẻ tuổi này có oán độc. Khi ở thạch lâm, bọn họ bị tân hoàng đánh nát kiêu ngạo, bị tân hoàng giẫm lên trên người, ép buộc bọn họ phải quỳ gối dưới chân tân hoàng. Nhục nhã như thế, bọn họ không ghi hận làm sao cho được?

Quan Hải Đao Thánh trèo lên Hồng Hoang Sơn, khi đi tới bên ngoài cung điện đá thì hắn không hề gõ cửa mà cứ thế đẩy cửa đá, đi thẳng vào trong, vô cùng tự nhiên, không hề xa lạ, giống như đang đi vào cung điện của mình vậy.

Nhất thời, không ít người nín thở, mọi người muốn biết giữa Quan Hải Đao Thánh cùng tân hoàng sẽ phát sinh chuyện gì. Vì vậy từng cặp mắt nhìn chằm chằm cửa đá, vô số người hy vọng rằng tốt nhất Quan Hải Đao Thánh cùng tân hoàng sẽ phát sinh xung đột.

Trong phòng, Lý Thất Dạ ung dung ngồi tại chỗ. Khi Quan Hải Đao Thánh đi vào thì hắn không hề phản ứng, chỉ ngồi tại chỗ hưởng thụ. Mà Liễu Sơ Tình thì đang pha trà cho hắn, chăm chú giống như một cô vợ nhỏ hiền lành.

- Sư huynh...

Khi Quan Hải Đao Thánh đi vào thì Liễu Sơ Tình ngước đầu lên, có chút mừng rỡ.

- Sư tôn lão nhân gia nói ngươi đang ở đây, vì vậy ta tới thăm ngươi.

Nhìn thấy sư muội của mình, Quan Hải Đao Thánh sủng ái mỉm cười.

Từ nhỏ tới lớn Quan Hải Đao Thánh luôn luôn sủng ái sư muội. Từ nhỏ đã coi nàng là em gái ruột của mình, trước giờ luôn luôn quan tâm chăm sóc.

- Sư huynh trở lại bao lâu rồi?

Liễu Sơ Tình mừng rỡ.

- Trở về đã được một thời gian.

Quan Hải Đao Thánh cười nói:

- Trở về rồi thì phát hiện sư muội bảo bối của chúng ta đã không còn ở tông môn nữa, vì vậy ta mới chạy tới đây.

- Ta ở đây rất tốt, sư huynh đừng lo lắng.

Liễu Sơ Tình thẹn thùng mỉm cười.

Quan Hải Đao Thánh thở dài, hắn còn có thể nói gì nữa chứ? Ngày đó khi lão tổ chí tôn ký kết hôn ước này thì hắn đã cực lự phản đối, đã từng gây gổ không vui với lão tổ chí tôn.

Chỉ là thế cuộc khi đó Lâm Hải các không có lựa chọn nào khác. Dưới sự uy võ của Thái Thanh Hoàng, ai dám phản kháng, ai làm đụng tới vảy ngược? Lúc này Quan Hải Đao Thánh nhìn Lý Thất Dạ. Khi nhìn tới Lý Thất Dạ thì ánh mắt của hắn sáng ngời như hai ngọn thần đăng. Trong nháy mắt, người thường sẽ cảm nhận được sự kinh khủng của Quan Hải Đao Thánh. Hắn giống như một thanh thần đao rút ra khỏi vỏ, như thể có thể chém giết thần ma bất kỳ lúc nào.

Lý Thất Dạ ngồi tại chỗ, hoàn toàn không bị ảnh hưởng, giống như không có chuyện gì xảy ra cả.

- Có thể cưới sư muội của ta đó chính là phúc phận của ngươi.

Lúc này hai mắt của Quan Hải Đao Thánh sắc lại, tựa như hai thanh thần đao rút khỏi vỏ, chém nứt thiên địa, chém nứt hỗn độn.

- Ta biết.

Lý Thất Dạ vuốt nhẹ chén trà, thần thái tự nhiên, ung dung mỉm cười.

- Sư muội của ta chính là bảo bối của Lâm Hải các, nếu như nàng đã quyết định rồi thì chúng ta sẽ tôn trọng quyết định của nàng.

Quan Hải Đao Thánh nói lạnh lùng:

- Thế nhưng nếu như nàng chịu bất kỳ oan ức nào, cho dù chỉ là một chút xíu oan ức thôi thì bất kể ngươi là hoàng đế hay là thiên tử thì ta cũng sẽ là người đầu tiên không buông tha cho ngươi. Đến khi đó ngươi phải hỏi cây đao trong tay ta có sắc bén hay là không!