Nghe Thiên Hạ Chân Nhân nói thế, Phi Hoa Thánh Nữ vốn đang tức giận trở nên vui mừng. Lúc này nàng mới nhận ra dụng tâm lương khổ của cha mình, nàng biết cha mình vừa muốn bỏ cọc hôn sự này, vừa không muốn bị người ta nói ra nói vào.
Nếu như Lý Thất Dạ không lấy ra được sính lễ thì cọc hôn sự này sẽ mất hiệu lức, người sai không phải là Thần Hành môn, mà là Lý Thất Dạ không có khả năng thực hiện cọc hôn sự này, như thế thì không tính là Thần Hành môn nói không giữ lời.
- Đúng vậy, ngay cả sính lễ cưới vợ mà cũng lấy ra nổi mà đòi cưới tiểu thư của chúng ta, nằm mơ đi.
Có đệ tử Thần Hành môn hoàn hồn, không khỏi mừng rỡ, vội vàng bàn tán.
Lúc này mọi người đều nhìn Lý Thất Dạ, bao gồm cả Thiên Hạc Chân Nhân cùng các vị lão tổ của Thần Hành môn. Khi nhìn Lý Thất Dạ, ánh mắt của Thiên Hạc Chân Nhân có vẻ tham lam.
Bởi vì hôm qua Lý Thất Dạ trọng thương Hạc Phi công tử, Tổ Mộc Thập Bát Bạo trong tay hắn chắc chắn là một món bảo vật vô cùng lợi hại.
Đương nhiên, Lý Thất Dạ có bảo vật nghịch thiên như vậy cũng không phải là chuyện bất ngờ. Dù sao thì hắn cũng từng là hoàng đế của Cửu Bí đạo thống, Đấu Thánh vương triều từng có bảo khố lớn nhất Cửu Bí đạo thống, có được rất nhiều bảo vật.
Vì vậy Thiên Hạc Chân Nhân muốn biết khi Lý Thất Dạ chạy nạn hắn đã mang đi bao nhiêu bảo vật trong bảo khố, đồng thời điều này cũng khiến Thiên Hạc Chân Nhân nảy lòng tham.
Nếu như trên người Lý Thất Dạ có nhiều bảo vật, thậm chí là cả binh khí thủy tổ, cơ hội trời cho như thế, Thần Hành môn làm sao có thể bỏ qua chứ. Không vơ vét hết bảo vật trên người Lý Thất Dạ, không cướp giựt hết bảo vật trên người hắn, Thần Hành môn tuyệt đối sẽ không ngừng tay.
Trên thực tế không chỉ Thiên Hạc Chân Nhân lộ vẻ tham lam, mà tất cả lão tổ Thần Hành môn đều nhìn Lý Thất Dạ, ánh mắt lóe lên ánh sáng tham lam.
Cũng không trách Thiên Hạc Chân Nhân cùng lão tổ Thần Hành môn tham lam. Thái Thanh Hoàng tam thế xưng hoàng, độc tôn thiên hạ, cướp đoạt vô số trân bảo thần binh ở Đế Thống Giới để chất đầy của vương triều.
Có thể nói bên trong bảo khố của Thái Thanh Hoàng có vô số bảo vật mà người ta ao ước muốn có, mà tân hoàng là người thừa kế của Thái Thanh hoàng nên hắn cũng sẽ thừa kế tất cả trân bảo thần binh của Thái Thanh Hoàng.
Tuy rằng Đấu Thánh vương triều đã tàn lụi, thế nhưng nói không chừng Lý Thất Dạ đã mang theo tất cả trân bảo thần binh của Thái Thanh Hoàng chạy trốn.
- Năm ba món bảo vật Chân Đế đúng không.
Khi mọi người đang nhìn Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ bật cười, nói rằng:
- Chỉ là việc nhỏ.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, tất cả mọi người ngạc nhiên, ngay cả Thiên Hạc Chân Nhân cũng không ngờ Lý Thất Dạ lại đáp ứng nhanh như thế.
- Ăn nói ngông cuồng...
Hạc Phi công tử quát lạnh, cười lạnh nói rằng:
- Ngươi cho rằng bảo vật Chân Đế là rau cải hay sao mà có thể tùy tiện lấy ra năm ba món.
- Năm ba món bảo vật Chân Đế mà thôi, cũng không phải là bảo vật của thủy tổ, sao đủ thành đạo.
Lý Thất Dạ bật cười.
- Cẩm đi, chút sính lễ này ta vẫn bỏ ra nổi.
Lý Thất Dạ mỉm cười ném ra năm món bảo vật, chớp mắt Chân Đế khí tức lan tràn.
Năm món bảo vật này đều là bảo vật đẳng cấp Chân Đế. Trong năm món bảo vật này, có đế châu, có thần tháp, có thiên y... mỗi món bảo vật đều lấp lánh ánh sáng, đế uy dồi dào.
- Bảo vật Chân Đế...
Khi Lý Thất Dạ ném ra năm món Chân Đế bảo vật thì tất cả đệ tử Thần Hành môn ở bên ngoài đều trở nên xôn xao, tất cả mọi người rướn cổ thật dài, đôi mắt mở thật lớn.
Ngay cả Thiên Hạc Chân nhân cùng lão tổ của Thần Hành môn cũng vội vàng nhìn năm món bảo vật này.
Mặc dù Thần Hành môn có thể lấy ra năm ba món bảo vật Chân Đế như thế này, thế nhưng tiện tay ném ra năm món bảo vật, hơn nữa còn không hề quan tâm, giống như đang ném ra năm bó rau cải thì Thần Hành môn làm không nổi.
Thiên Hạc Chân Nhân cùng lão tổ Thần Hành môn vất vả lấy lại bình tĩnh, bọn họ hai mặt nhìn nhau, bọn họ không ngờ Lý Thất Dạ lại tiện tay ném ra năm món bảo vật Chân Đế, chuyện này nằm ngoài suy đoán của bọn họ. Nhất thời, Thiên Hạc Chân Nhân cùng lão tổ Thần Hành môn đều không nói nên lời.
Ban đầu Thiên Hạc Chân Nhân đưa ra yêu cầu này là muốn Lý Thất Dạ biết khó mà lui, làm khó dễ Lý Thất Dạ một hồi, đồng thời cũng muốn thăm dò Lý Thất Dạ một chút.
Nếu như Lý Thất Dạ không lấy ra nổi năm món bảo vật Chân Đế làm sính lễ thì Thần Hành môn từ hôn là chuyện thường tình. Đến khi đó, Thần Hành môn từ hôn không phải vì Thần Hành môn nói không giữ lời, cũng không phải Thần Hành môn không giữ chữ tín, mà là bởi vì Lý Thất Dạ không đủ sính lễ tới cưới Phi Hoa Thánh Nữ.
Nhất thời, Thiên Hạc Chân Nhân cùng lão tổ Thần Hành môn nhìn nhau, vẻ mặt của bọn họ có hơi lúng túng, bọn họ không ngờ Lý Thất Dạ thật sự lấy ra năm món bảo vật Chân Đế.
Lúc này, bọn họ cảm thấy chấn động. Thiên Hạc Chân nhân cùng lão tổ Thần Hành môn cùng có chung một suy nghĩ.
Lý Thất Dạ tiện tay lấy ra năm món bảo vật, hơn nữa còn ném như ném rau cải, như vậy cũng có nghĩa Lý Thất Dạ không hề coi trọng bảo vật Chân Đế mà mọi người hiếm lạ, như vậy cũng có nghĩa bảo vật Chân Đế trong tay Lý Thất Dạ không dừng lại ở con số này.
Nghĩ tới đây, Thiên Hạc Chân Nhân cùng các lão tổ Thần Hành môn chấn động. Bảo khố riêng của Thái Thanh Hoàng dày biết mấy, khiến người ta thèm thuồng biết mấy. Mặc dù Thái Thanh Hoàng đã chết, Đấu Thánh vương triều cũng tàn lụi, thế nhưng Lý Thất Dạ lại được kế thừa bảo khố của Thái Thanh Hoàng.
Nhất thời, Thiên Hạc Chân Nhân cùng các lão tổ lén lút nhìn nhau, ánh mắt lộ vẻ tham lam. Nếu như Thần Hành môn chiếm được bảo khố của Thái Thanh Hoàng thì sẽ có nghĩa như thế nào?
Như vậy cũng có nghĩa nội tình của Thần Hành môn sẽ tăng thêm một bậc, cũng có nghĩa tương lai Thần Hành môn tranh hùng thiên hạ với tứ cường sẽ có nhiều nội tình cùng sức mạnh hơn.
- Không, ta không lấy chồng...
Lúc này, Phi Hoa Thánh Nữ đứng dậy, quát lớn rằng:
- Cha, cho dù có một trăm món bảo vật Chân Đế thì ta cũng không lấy chồng, ta không phải là hàng hóa! Ta sẽ không đồng ý giao dịch này, ta tuyệt đối sẽ không đồng ý cọc hôn sự này!
- Thật sao?
Lý Thất Dạ nhìn bộ dáng giận dữ của Phi Hoa Thánh Nữ, nói rằng:
- Ta đưa sinh lễ rồi, kể từ hôm nay ngươi chính là đàn bà của ta.
- Nằm mơ đi!