Đế Bá

Chương 3106: Cổ thế giới




Thế giới bên ngoài biến mất, Thiên Thần thư viện rơi vào thế giới hoang mãng cổ xưa, đưa mắt nhìn không thấy cuối. Nơi này dường như cười tủm tỉm thoát khỏi Kiêu Hoành Châu, rời xa Thập Tam Châu.

Thế giới trước mắt quá bao la, quá mức mênh mông. Một gốc cây to có thể che lấp mặt đất ngàn dặm. Một ngọn núi thần có thể đâm xuyên vũ trụ, như trung tâm vũ trụ, các ngôi sao lớn vòng qnanh, cực kỳ rung động hồn người.

Chỗ Thiên Thần thư viện đang ở chỉ là một góc nhỏ xíu của thế giới này này. Thiên Thần thư viện chiếm diện tích rất rộng nhưng trong thế giới cổ xưa này thì nó chỉ là hạt bụi.

Thấy thế giới bên ngoài biến mất, đám học sinh nhìn nhau:

- Chuyện gì đây?

Bọn họ thầm run, cảm giác đột nhiên trong một đêm bị thế giới vứt bỏ.

Không có ai biết có chuyện gì, đừng nói học sinh Thiên Thần học viện, nhiều lão sư cũng không rõ ràng.

Doong doong doong!

Khi các học sinh rung động thì tiếng la gõ dồn dập lại vang lên, giọng viện trưởng truyền khấp mỗi góc Thiên Thần thư viện:

- Nhanh chóng quay về bảo lũy an toàn, nếu không tự gánh lấy hậu quả!

Nghe viện trưởng Thiên Thần thư viện cảnh cáo, nhiều học sinh đứng bên ngoài lần lượt chạy về bảo lũy an toàn, nhưng vẫn có nhiều học sinh, đặc biệt học sinh thiên tài Đế Phủ tiếp tục ở bên ngoài.

Khi đám người rút về thành lũy an toàn, Tam Tử học viện Túng Thiên thiếu chủ, Tư Tông Thần Tử, Lục Kiếm Thiểu Hoàng lén chuồn ra ngoài, đi tìm Cổ Khải Hàng.

Cổ Khải Hàng sống một mình trên một ngọn thần phong, gã có động phủ riêng, đây là một trong những khu vực an toàn nhất Thiên Thần thư viện.

Dù là Túng Thiên thiếu chủ kliến thức rộng cũng không hiểu có chuyện gì, vội hỏi Cổ Khải Hàng:

- Lão sư, chuyện này... Là sao?

Dáng vẻ Cổ Khải Hàng ưu nhã, ung dung bình tĩnh, phong độ hơn người:

- Cái này gọi là trở về.

- Trở về?

Nhóm Lục Kiếm Thiểu Hoàng hoang mang:

- Trở về cái gì?

Cổ Khải Hàng từ tốn nói:

- Thiên Thần thư viện trở về thế giới thuộc về nó, chỗ đó mới đúng là Thiên Thần thư viện. Hôm nay nó xuất hiện tại đây ần nữa đúng ra là trở về.

Tư Tông Thần Tử kinh ngạc kêu lên:

- Thiên Thần thư viện thuộc về thế giới này? Không... Không... Không thể nào! Thiên Thần thư viện thuộc về Kiêu Hoành Châu chúng ta, sao lại là thuộc về thế giới này được?

Cổ Khải Hàng cười cười, gã chỉ ngồi yên, rất là thong dong, ưu nhã, nắm chắc mọi thứ, dường như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của gã.

- Lão sư, chuyện... Chuyện này là thật?

Túng Thiên thiếu chủ nghiêm túc hỏi:

- Rốt cuộc là sao? Chẳng lẽ Thiên Thần thư viện là dị loại, không thuộc về thế giới này chúng ta?

Cổ Khải Hàng mỉm cười nói:

- Không phải dị loại, nó cũng thuộc về thế giới này chúng ta.

Túng Thiên thiếu chủ xem như đệ tử của Cổ Khải Hàng, gã vui lòng chỉ điểm một chút.

- Đây là một truyền thuyết, truyền thuyết bị Thiên Thần học viện che giấu thử nghĩ lúc xưa Phi Tiên Đế có Chung Nam Thần Đế ủng hộ nhưng tại sao chọn xây dựng Thiên Thần thư viện tại đây?

Cổ Khải Hàng chậm rãi nói:

- Trong Thập Tam Châu có rất nhiều thần thổ diệu địa, có rất nhiều động thiên pháp địa, chỉ cần Phi Tiên Đế muôn thì hắn có thể tìm được chỗ cực tốt để thành lập một truyền thừa. Nhưng Phi Tiên Đế chọn xây Thiên Thần thư viện ở nơi hoang vu không bóng người, rốt cuộc là tại sao?

Nghe Cổ Khải Hàng đặt câu hỏi, ba người Tư Tông Thần Tử nhìn nhau, vì bọn họ từng nghe về nghi vấn này, nhưng không có đáp án cụ thể, không ai cho bọn họ câu trả lời chính xác, vì không ai biết lúc trước Phi Tiên Đế nghĩ như thế nào.

- Thật ra trong này liên quan đến một truyền thuyết.

Cổ Khải Hàng mỉm cười nhìn ba người Túng Thiên thiếu chủ:

- Trong một truyền thuyết xa xưa cho rằng có một cổ thế giới tồn tại.

- Một cổ thế giới tồn tại?

Lục Kiếm Thiểu Hoàng hỏi:

- Là thế giới của tiên nhân sao?

- Không, trong thế gian làm gì có thế giới của tiên nhân.

Cổ Khải Hàng cười lắc đầu nói:

- Chính xác hơn là thế giới bị vứt bỏ, không ai cư ngụ trong cổ thế giới. Còn về cổ thế giới là thế giới hoàn chỉnh bị vứt bỏ hay là một góc thế giới còn sót lại thì không ai biết. Tóm lại trong truyền thuyết xa xưa cho rằng cổ thế giới tồn tại, chẳng qua luôn không ai tìm được.

Túng Thiên thiếu chủ chợt hiểu ra, mở miệng hỏi:

- Về sau Phi Tiên Đế tìm đến cổ thế giới?

Cổ Khải Hàng cười lắc đầu nói:

- Đúng vậy, Phi Tiên Đế tìm đến này, đây là thế giới bị vứt bỏ, tại sao nó bị bỏ thì không biết. Nhưng chủ yếu là Phi Tiên Đế nhìn trúng mảnh đất thế giới này.

Cổ Khải Hàng tạm dừng rồi nói tiếp:

- Cổ thế giới này tiếp giáp cao nguyên hoang mãng, từ cao nguyên hoang mãng có thể lấy tọa độ chính xác nhất đi vào cổ thế giới.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng cướp lời:

- Ta hiểu rồi, nên Phi Tiên Đế mới xây dựng Thiên Thần thư viện trên cao nguyên hoang mãng.

- Câu này đúng nhưng cũng sai.

Cổ Khải Hàng cười nói:

- Nếu chỉ xây dựng Thiên Thần thư viện ở gần lối vào thì không có tác dụng gì. Phi Tiên Đế là Tiên Đế Cửu Giới đỉnh cao nhất, có Chung Nam Thần Đế ủng hộ, các ngươi làm sao tưởng tượng được sự cường đại của họ?

Đám người Túng Thiên thiếu chủ gật đầu không cãi lại, Cổ Khải Hàng nói đúng, người trên đời đều công nhận Phi Tiên Đế và Chung Nam Thần Đế cường đại.

Cổ Khải Hàng chậm rãi nói:

- Chung Nam Thần Đế và Phi Tiên Đế hợp sức cấu tứ ra không gian cổ thế giới này, nguyên không gian là tấm lưới, Thiên Thần thư viện nằm trong mắt võn.

Túng Thiên thiếu chủ thông minh tuyệt đỉnh, gã hiểu ra ngay, la lên:

- Ý của lão sư là Thiên Thần thư viện vốn xây dựng trong cổ thế giới?

- Không sai.

Cổ Khải Hàng từ tốn nói:

- Chung Nam Thần Đế và Phi Tiên Đế dựng Thiên Thần thư viện trong góc cổ thế giới, xây trên một mắt lưới của không gian thế giới này rồi bắt chặt mắt lưới như kéo lưới kéo Thiên Thần thư viện ra khỏi cổ thế giới, sừng sững trong Kiêu Hoành Châu, trấn áp phong cổ thế giới.

Nói đến đây mắt Cổ Khải Hàng hấp háy:

- Nên biết Thiên Thần thư viện xây dựng trên mắt lưới không gian cổ thế giới, Phi Tiên Đế và Chung Nam Thần Đế khóa lại không gian cổ thế giới khiến tinh hoa từ cổ thế giới liên miên bất tận ùa vào Thiên Thần thư viện.

- Thiên Thần thư viện ở trên mảnh đất này ngày tích đêm lũy, đây là nội tình của Thiên Thần thư viện. Có thể nói nội tình Thiên Thần thư viện không phải ra bao nhiêu Thượng Thần, Tiên Vương mà nó xây dựng tại chỗ này, đây chính là nội tình!

Nghe Cổ Khải Hàng giải thích làm đám người Túng Thiên thiếu chủ rất ngạc nhiên, lần đầu tiên bọn họ được nghe bí mật như vậy.

Túng Thiên thiếu chủ thì thào:

- Thiên Thần thư viện một mình hưởng tịnh hoa cả thế giới, quá... Quá khủng, hèn gì có nội tình thâm sâu như thế. Có ưu thế đặc biệt độc nhất thế này thì không môn phái truyền thừa nào trong Thập Tam Châu có thể sánh ngang.

Túng Thiên thiếu chủ đã hiểu tại sao nội tình của Thiên Thần thư viện sâu mà mạnh dữ vậy.

Tư Tông Thần Tử vẫn khó hiểu hỏi:

- Tại sao Phi Tiên Đế không xây thế giới này trong cổ thế giới mà phải kéo Thiên Thần thư viện đến Kiêu Hoành Châu?

- Không ai biết lý do cụ thể là gì.

Cổ Khải Hàng mỉm cười nói:

- Có suy đoán cho rằng cổ thế giới quá nhiều mãnh thú ác cầm, không thích hợp cư ngụ. Có suy đoán đây là cách để Thiên Thần thư viện một mình hưởng cái tốt nhất của cổ thế giới này.

- Cũng đúng.

Túng Thiên thiếu chủ gật gù:

- Nếu Thiên Thần thư viện nằm trong cổ thế giới thì sẽ có rất nhiều người đều có thể ra vào, khi đó Thiên Thần thư viện làm sao độc chiếm cổ thế giới được? Giờ Thiên Thần thư viện xây trên mắt lưới cổ thế giới, trấn cổ thế giới, muốn đi vào trừ phi lật tung Thiên Thần thư viện, vậy thì chẳng phải là Thiên Thần thư viện đã độc chiếm cổ thế giới sao?

Nghe Túng Thiên thiếu chủ phân tích, Tư Tông Thần Tử, Lục Kiếm Thiểu Hoàng cảm thấy có lý.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng vô cùng khâm phục nói với Cổ Khải Hàng:

- Lão sư học thức uyên bác, khiến chúng ta phục sát đất. Chúng ta chưa từng nghe điều bí ẩn này, vậy mà lão sư thuộc như lòng bàn tay.

Cổ Khải Hàng cười cười, gã không thể nói đó là người khác cho gã biết, không thì gã tội gì ở trong Thiên Thần thư viện lâu vậy.

Nên biết Cổ Khải Hàng là một thanh niên có tương lai tươi sáng, gã có thiên phú tuyệt thế vô song, gia thế hiển hách. Quan trọng là bản thân Cổ Khải Hàng có thực lực cường đại không gì sánh bằng, tương lai có cơ hội vấn đỉnh Cổ Thần.

Với thiên tài tuyệt thế tuổi trẻ có tài như Cổ Khải Hàng thì thế giới bên ngoài trời cao biển rộng, gã không cần ở lại Thiên Thần thư viện. Chút xíu đãi ngộ của Thiên Thần thư viện không hấp dẫn Cổ Khải Hàng được, có thứ khác làm gã động lòng hơn.

Lý do thật sự không phải vì Cổ Khải Hàng là học sinh Thiên Thần học viện muốn báo đáp học viện nên quay về.

Cổ Khải Hàng chậm rãi hỏi:

- Bão tố sắp đến, các ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?

Lòng rung động, sốt ruột hỏi:

- Là bão tố thế nào?

Cổ Khải Hàng bình tĩnh nói:

- Thiên Thần thư viện đã trở về cổ thế giới, nên biết nơi này ác điểu quái thú hoành hành, đây là thế giới hoang mãng, vùng trời của mãnh thú ác điểu. Thiên Thần thư viện trở về, đám mãnh thú ác điểu sẽ chà đạp thư viện. Sẽ có lực lượng cường đại hơn kéo mảnh đất Thiên Thần thư viện, khi đó thư viện không chỉ máu chảy đầy đất, e rằng sẽ tan vỡ. Huống chi còn nhiều dị tộc, ví dụ ba tộc Thần, Ma, Thiên dòm ngó Thiên Thần thư viện từ lâu, có lẽ bọn họ đang rất háo hức.

Ba người Túng Thiên thiếu chủ nhìn hau. Nếu Thiên Thần thư viện tan vỡ, ý nghĩ đầu tiên của bọn họ không phải bảo vệ Thiên Thần thư viện, đương nhiên rồi.

Bởi vì bọn họ xuất thân từ thế gia, xuất thân từ đế thống tiên môn, bọn họ đã mạnh sẵn trước khi vào Thiên Thần thư viện, đã nổi tiếng gần xa, đến Thiên Thần thư viện chỉ để mạ vàng.

Học sinh như bọn họ không giống học sinh xuất thân thấp kém như Bách Đường có cảm giác trung thành với Thiên Thần thư viện. Bọn họ xuất thân thế gia, chỉ trung thành với gia tộc, môn phái của mình.

Học sinh xuất thân thấp thì khác, Thiên Thần học viện thay đổi vận mệnh của họ, nên họ biết ơn thư viện, có cảm giác trung thành, Thiên Thần thư viện thậm chí là ngôi nhà thứ hai của họ.