Đế Bá

Chương 2857: Số Hiệu Vạn Cổ




Vô số con thuyền có lớn có nhỏ, có thuyền từ nơi khác bay đến Vực Ngoại Thiên Thành tạm đậu, có thuyền to đặc biệt tới lui giữa Tham Tác chi địa.

Thuyền đi Tham Tác chi địa rất dễ phân biệt, hễ thấy thuyền siêu khổng lồ là thuyền đi Tham Tác chi địa.

Tiểu nhị trên nhiều thuyền cảng hạm không chào hàng vé tàu:

- Số hiệu Phi Long đi Hào Vọng Giác, hôm nay là ngày cuối cùng, người muốn đi mau chóng mua phiếu. Số hiệu Phi Long đáng giá ngươi đi, dùng hỗn độn thạch tốt nhất vận chuyển, toàn hành trình với tốc độ á thần xuyên toa trong Tham Tác chi địa mênh mông.

- Đi thành Đế Hóa, đi thành Đế Hóa đây, ở lại Hào Vọng Giác năm ngày. Số hiệu Đế Tang đáng để ngươi ngồi, có được tám mươi sáu vị Thượng Thần tế luyện, mười ức đấu Hỗn Độn chi khí thúc đẩy, toàn hành trình bay nhanh cỡ tốc độ Thượng Thần. Đi ngang qua đừng bỏ qua!

Cảng hạm không đậu nhiều thuyền đi Tham Tác chi địa, tiểu nhị trên thuyền cực kỳ nhiệt tình kiếm khách nhân.

Chi phí đi Tham Tác chi địa một chuyến rất mắc, tu sĩ bình thường không trả nổi. Tham Tác chi địa càng xa thì phí dụng càng mắt, đi nơi như Viễn Hoang thì càng khỏi bàn về giá, cường giả bình thường không thanh toán nổi.

Tề Lâm Đế Nữ đưa Lý Thất Dạ đến con thuyền bọn họ đặt, chưa tới nơi thì từ xa đã có tiểu nhị tiếp đãi, cực kỳ nhiệt tình.

Cảng hạm không có tiểu nhị chào hàng vé tàu thuyền này, hét rất lớn tiếng:

- Số Hiệu Vạn Cổ, bá chủ Tham Tác chi địa, có thân tàu trăm vạn dặm, có thể chở trăm vạn tu sĩ đi Tham Tác chi địa. Bản thuyền do Đại Đế Tiên Vương, Cổ Thần vô địch tế luyện, dùng hỗn độn chi thạch chuyên để Đại Đế Tiên Vương dùng vận chuyển, toàn hành trình bay nhanh với vận tốc Tiên Đế.

- Thân tàu có thể chịu được công kích đẳng cấp Đại Đế Tiên Vương, là thuyền lớn duy nhất trong cảng hạm không đi Viễn Hoang, cũng là cự hạm duy nhất đi Tham Tác chi địa trăm vạn năm nay sự cố bằng không. Hưởng thụ cấp đế vương, Số Hiệu Vạn Cổ đáng giá đi một chuyến.

Tiểu nhi hét rất dốc sức, từ xa đã nghe giọng của gã.

Con thuyền Lý Thất Dạ, Tề Lâm Đế Nữ đi có tên Số Hiệu Vạn Cổ, một chiếc thuyền lớn.

Khi đứng trước Số Hiệu Vạn Cổ, hai chữ to lớn không cách nào hình dung nó. Số Hiệu Vạn Cổ đậu ngoài cùng cảng hạm không, khi nó đậu ở đó thì tất cả thuyền đặc biệt nhỏ bé so với Số Hiệu Vạn Cổ.

Nói Số Hiệu Vạn Cổ là thuyền chẳng bằng bảo nó là đại lục biết bay, nó to cực kỳ khó tin. Tiểu nhị nói Số Hiệu Vạn Cổ có thể chở trăm vạn tu sĩ không hè khoa trương, có thể nói cự hạm như nó chở ngàn vạn người cũng không thành vấn đề.

Số Hiệu Vạn Cổ đậu cảng hạm không, thể tích lớn ngang ngửa Vực Ngoại Thiên Thành, hoặc hình dung nó là tiểu thế giới biết di động cũng không qua đáng.

Khi đứng trên Số Hiệu Vạn Cổ sẽ phát hiện thật ra nó được gọt đẽo từ ngôi sao to lớn, mạch khoáng ngôi sao được giữ lại rồi dung hòa thần kim, dùng vô thượng thần thông tế luyện thành.

Số Hiệu Vạn Cổ là vật khổng lồ, cự hạm như thế không đơn giản là con thuyền, nó có sơn mạch trập trùng vô cùng đồ sộ.

Bản thân Số Hiệu Vạn Cổ tế luyện từ một ngôi sao, tuy nó bị tước ành hình dạng thuyền nhưng còn giữ lại nhiều sông núi. Gọi Số Hiệu Vạn Cổ là đại lục biết bay không hề quá đáng.

Khi Tề Lâm Đế Nữ cùng Lý Thất Dạ xuất hiện ở cảng hạm không, nhiều tu sĩ nhận ra lai lịch của nàng:

- Tề Lâm Đế Nữ!

Trong Thanh Châu, tính đạo hạnh hay sắc đẹp Tề Lâm Đế Nữ đều lan xa tiếng thơm. Nhiều tu sĩ nam trẻ tuổi trong Thanh Châu theo đuổi Tề Lâm Đế Nữ.

Thấy Lý Thất Dạ đi bên cạnh Tề Lâm Đế Nữ, nhiều người xì xầm bàn tán:

- Đó là ai mà có thể đi cùng Tề Lâm Đế Nữ? Là song túc song phi sao?

Bề ngoài Lý Thất Dạ bình phàm không có gì lạ, không có điểm gì xuất chúng, hắn đi chung với Tề Lâm Đế Nữ không hề xứng đôi nên nhiều người ghé mắt xem.

Tóm lại có thể đi cùng Tề Lâm Đế Nữ hoặc là thánh tử đại giáo hoặc là Đế Tử đế thống tiên môn. Nam nhân đi chung với Tề Lâm Đế Nữ mặt mũi bình thường nên khiến nhiều người tò mò.

Có nam tu sĩ ngưỡng mộ Tề Lâm Đế Nữ nghe vậy khó chịu nói:

- Hừ! Gì mà song túc song phi, không chừng hắn là đệ tử chạy chân bên cạnh Tề Lâm Đế Nữ.

Một số người nhỏ giọng nói:

- Trông không giống chạy vặt, ngươi xem Tề Lâm Đế Nữ và hắn thân thiết như thế, không chừng là vị hôn phu của Tề Lâm Đế Nữ.

- Bớt nói nhảm đi. Tiểu bối măt mũi tầm thường như thế mà có tư cách trở thành vị hôn phu của Tề Lâm Đế Nữ sao? Đừng nằm mơ!

Với nam tu sĩ ngưỡng mộ Tề Lâm Đế Nữ thì lời này rất chói tai.

Lý Thất Dạ cùng Tề Lâm Đế Nữ leo lên Số Hiệu Vạn Cổ, bởi vì nàng đặt phiếu khách quý nên bọn họ một mình một núi.

Trên Số Hiệu Vạn Cổ có núi trập trùng, sông ngòi uốn lượn. Lý Thất Dạ, Tề Lâm Đế Nữ cư ngụ trên ngọn núi cao, có thể nói là ngọn núi cao nhất.

Cư ngụ trên núi tinh xá như vậy, nhìn khắp núi sông hùng vĩ bao la, thắn cảnh đẹp không sao tả xiết.

Đứng trên ngọn núi này khiến người ảo giác mình đang trong nơi nào đó ở Thanh Châu, không giống trên thuyề.

Ngụ lại ngọn núi tinh xá, Lý Thất Dạ dặn dò Tề Lâm Đế Nữ:

- Hãy nghỉ ngơi đi, dưỡng tinh thần, không chừng sẽ có trận ác chiến.

Tề Lâm Đế Nữ gật đầu đồng ý, nàng tò mò hỏi:

- Công tử, nghe nói Viễn Hoang nguy hiểm không thể đo lường, có một vị Đại Đế mười một Thiên Mệnh đã chết tại đây, có thật không?

Tề Lâm Đế Nữ chưa từng đi Viễn Hoang. Nàng nghe nhiều truyền thuyết về Viễn Hoang. Đặc biệt nghe đồn từng có Đại Đế mười một Thiên Mệnh dã chết tại đây, Tề Lâm Đế Nữ rất rung động. Vì Đại Đế Tiên Vương nghĩa là vô địch, Đại Đế Tiên Vương mười một Thiên Mệnh thì khủng bố biết bao, có thể nói là vô địch đích thực.

Dạ Lâm Tiên Vương của Tề Lâm Đế gia có mười một Thiên Mệnh, khi nàng còn ở có thể uy hiếp Thập Tam Châu.

Thử nghĩ xem một vị Đại Đế mười một Thiên Mệnh chết trong Viễn Hoang thì bên trong nguy hiểm tới mức nào.

- Cái này là thật.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Tuy Đại Đế Tiên Vương vô địch nhưng nơi đây có sinh linh càng vô địch, chết ở Tham Tác chi địa không kỳ lạ gì. Đặc biệt là Viễn Hoang, nếu giết vào thì Đại Đế Tiên Vương bình thường không dám nói mình có thể trăm phần trăm sống ra ngoài.

Tề Lâm Đế Nữ rung động:

- Sinh linh càng vô địch?

Tề Lâm Đế Nữ không thể tưởng tượng loại sinh linh này là thế nào.

- Tỏg n Tham Tác chi địa mọi thứ đều có khả năng.

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

- Nơi mà trời cũng không quản lý được, thiên tru không cách nào giáng xuống, nàng cứ tưởng tượng đi.

- Nó tàn tồn qua từng kỷ nguyên, giữ lại qua mỗi lần đại biến. Vì có nơi như vậy mới khiến Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế tới Tham Tác chi địa tránh né thiên tru.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

- Nếu không thì thiên hạ tuy lớn nhưng chỗ nào trốn được thiên tru?

Tề Lâm Đế Nữ nghe thế im lặng. Đại Đế Tiên Vương đều chọn đi Tham Tác chi địa trốn thiên tru tức là trong Tham Tác chi địa có ảo diệu mà vãn bối bọn họ không thể hiểu.