Đế Bá

Chương 2232: Mộng Trấn Thiên ra tay




- Mộng Trấn Thiên —

Về phần một ít Hải Yêu, Thụ tộc, nhìn thấy Mộng Trấn Thiên, tất cả biến sắc, đối với vô số tu sĩ Thiên Linh Giới mà nói, Mộng Trấn Thiên đại danh như sấm bên tai, nhưng mà không có bao nhiêu người nhìn thấy chân diện mục của hắn, thật sự nhìn thấy Mộng Trấn Thiên thì không biết bao nhiêu kẻ bị chấn nhiếp sâu trong linh hồn.

Trên thực tế rất nhiều người cũng nhìn qua Mộng Trấn Thiên ngẩn người, bởi vì không có nghĩ Mộng Trấn Thiên sẽ trẻ tuổi như vậy. Nếu như Mộng Trấn Thiên trê người tỏa ra khí tức áp sập thương khung, chỉ sợ rất ít người sẽ liên hệ thiếu niên trẻ tuổi này với Mộng Trấn Thiên vô địch Thiên Linh Giới.

Mà đồ đệ Tào Quốc Kiếm của Mộng Trấn Thiên là lão đầu tóc bạc, mà làm sư phụ Mộng Trấn Thiên vẫn bộ dáng thiếu niên mười tám mười chín, chênh lệch như vậy làm cho người ta khó tưởng tượng nổi.

Nhìn thấy Mộng Trấn Thiên, quản chi là Trầm Hải Thần Vương cao ngạo cỡ nào, thần thái bắt đầu ngưng trọng, Trầm Hải Thần Vương hắn là kẻ nội tâm cao ngạo, nhưng mà hắn lại rất rõ ràng mình cùng Mộng Trấn Thiên chênh lệch ra sao, hắn không phải là đối thủ của Mộng Trấn Thiên.

Nhìn thấy Mộng Trấn Thiên, Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi các nàng thần thái vô cùng ngưng trọng, đối với các nàng mà nói, trăm nghe không bằng một thấy, vừa gặp mặt đã biết rõ Mộng Trấn Thiên tuyệt đối không phải hư danh nói chơi.

Nhìn thấy Mộng Trấn Thiên, Thuần Dương Tử chỉ cười cười, hắn không nói cái gì cả, dù sao Trầm Hải Thần Vương như lâm đại địch, Thuần Dương Tử ngược lại tự tại hơn rất nhiều.

Mộng Trấn Thiên đứng ở nơi đó, không có động tác dư thừa, chính là như vậy, hắn như trở thành vũ trụ, bất cứ kẻ nào cũng phải chú mục, bất cứ kẻ nào cũng không được phản kháng.

Lý Thất Dạ chỉ nhìn qua Mộng Trấn Thiên, có chút hứng thú, lắc đầu nói ra:

- Ta còn tưởng rằng chân thân của ngươi giá lâm, tất cả chỉ là một đạo thân mà thôi. Cho dù là đạo thân, không cần làm gì, ba năm sẽ chấm dứt.

Lý Thất Dạ nói như vậy làm cho rất nhiều người hít thở không thông, lời này không chỉ hung hăng càn quấy, hơn nữa còn bá đạo vô song, cái gì là không đặt Mộng Trấn Thiên ở trong mắt.

Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ nói ra như vậy, không có bất kỳ người dám đi cười nhạo hắn, không có bất kỳ người nào với với hắn cua này, bởi vì bọn họ không có tư cách.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, rất nhiều người đã giật mình, lại ngoài ý muốn, trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt vô số người nhìn qua người Mộng Trấn Thiên, nhìn rất cẩn thận, rất nhiều người trong khoảng thời gian ngắn cũng không có áo bảo vệ đặc trưng

Nghe được Lý Thất Dạ nói thế, mọi người thời điểm này mới biết được chân thân Mộng Trấn Thiên chưa có tới, tất cả chỉ là đạo thân mà thôi..

Nghe được Mộng Trấn Thiên chỉ đạo người tới, chuyện này làm cho không ít người sinh ra tiếc nuối, nhưng cùng lúc đó, cũng có rất nhiều người hưng phấn, đặc biệt là Mị Linh nhất tộc, càngtinh thần phấn chấn, nhịn không được nắm chặt nắm đấm.

Phải biết rằng, đạo thân cường đại kiểu gì cũng kém chân thân, thậm chí có người nói, đạo thân chỉ có một ha phần mười thực lực của bản thể. Hiện tại đạo thân của Mộng Trấn Thiên đều cường đại như thế, khủng bố như thế, thời điểm chân tướng giá lâm, đây chẳng phải là tạo thế Tiên Đế tốt nhất sao?

- Chỉ là một đạo thân cũng có thể trấn áp Lý Thất Dạ.

Có Mị Linh lúc này thấp giọng nói ra, chuyện này làm cho nội tâm của bọn họ hưng phấn, đây chính là phấn chấn của bọn họ.

Đối với Lý Thất Dạ mà nói, Mộng Trấn Thiên cũng không thèm để ý, vừa cười vừa nói:

- Ta lúc này ngộ đạo, ngẫu nhiên có thu hoạch, cho nên chạy về bế quan tìm hiểu. Nhưng đối với Lý đạo hữu ngưỡng mộ thật lâu, cho nên lưu lại đạo thân, muốn đàm đạo thuyết pháp với chúng ta,

Nghe được Mộng Trấn Thiên nói như vậy, mọi người mới hiểu được, Mộng Trấn Thiên còn chưa chính thức xuất quan, nói như vậy Mộng Trấn Thiên ở chỗ này có thu hoạch gì, vậy mà làm cho hắn vội vã trở về nơi ở bế quian tu luyện.

- Vậy sao?

Đối với Mộng Trấn Thiên nói chuyện, Lý Thất Dạ chỉ cười tùy ý, hoàn toàn không để trong lòng, nói ra:

- Đối với ta mà nói, không phải ai cũng có tư cách bàn pháp luận đạo, cũng không phải ai cũng đủ tư tách chỉ điểm cho ta.

Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này đã làm nhiều người há hốc mồm, càng có không ít Mị Linh nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ mới vừa nói Mộng Trấn Thiên không đủ tư cách, như vậy không chỉ nhục nhã Mộng Trấn Thiên, đây còn làm nhục cả Mị Linh nhất tộc, điểm này làm sao tu sĩ Mị Linh không tức giận cho được.

- Tiểu nhi cuồng vọng vô tri! Nhìn ngươi có thể càn rỡ bao lâu.

Có Mị Linh oán hận nói:

- Mộng tiền bối sớm muộn cũng trảm ngươi!

Đối với Lý Thất Dạ nói như vậy, Mộng Trấn Thiên cũng không có cần làm gì, có phong phạm cường giả, vừa cười vừa nói:

- Đã đều thì Lý đạo hữu ta và ngươi không ngại so với nhau mấy chiêu.

- Tốt, luận bàn thì miễn, cứ đánh thật một trận đi.

Lý Thất Dạ thập phần tùy ý cười cười, nói ra:

- Nếu ngươi muốn tranh giành thiên mệnh, vậy ngươi cũng nên chuẩn bị làm xương khô dưới chân của ta đi.

Lý Thất Dạ vừa nói rõ Mộng Trấn Thiên sẽ trở thành một bộ xương khô dưới chân của hắn, chuyện này làm cho rất nhiều Mị Linh tức giận nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trong mắt bắn ra lửa giận.

- Hy vọng có một ngày như vậy đã đến.

Mộng Trấn Thiên cười to nói:

- Lý đạo hữu, thỉnh chỉ giáo.

- Đến!

Lý Thất Dạ cười lên, nhảy tới đánh ra một quyền, một quyền sụp đổ thiên, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, Lý Thất Dạ đánh ra Phi Tiên Quyền, Trấn Ngục Thần Quyền, Phá Khung Phủ Quyền!

Ba quyền lập tức hợp nhất, "Oanh" một tiếng đánh nát hư không, một quyền không chỉ cực tốc, không chỉ vô cùng nặng, còn có một quyền rung chuyển thiên địa, dường như thế gian không có gì mà một quyền này đánh không thủng.

- Tới tốt.

Đối mặt Lý Thất Dạ ba quyền hợp nhất, Mộng Trấn Thiên tiêu sái cười lớn một tiếng, "Phanh, phanh, phanh" lập tức bước ra sau ba bước, thời điểm Mộng Trấn Thiên lui ra sau, hắn giống như hợp thể với cường giả như vậy.

Trong ba bước này, nghe được tiếng bước chân "Đông, đông, đông" vang lên, ba âm thanh này quấn quanh cả cốt hải, ba tiếng chấn động này không phải từừ Mộng Trấn Thiên, mà là Cốt Hải đáp lại Mộng Trấn Thiên.

Nghe được ba tiếng vang, những người khác còn không có có phản ứng gì, nhưng mà Thuần Dương Tử khỏi biến sắc.

Đông —— một tiếng, ngay sau đó ba tiếng có âm thanh thứ tư vang lên, âm thanh thứ tư vang lên, thiên địa như nổ tung, Mộng Trấn Thiên dung làm một thể với thiên địa, kéo dài ra cả Cốt Hải, Mộng Trấn Thiên giờ phút này có thể chưởng khống lực lượng của Cốt Hỉa.

Mộng Trấn Thiên ra tay, hắc sắc quang mang hiện ra, hắc quang ngưng kết lại, thời điểm này đánh xuống ấn ký vô thượng, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, ấn ký vô thượng này giống như Tiên Đế tự tay trấn áp thì cả thiên địa cũng tan thành mây khói!