Đế Bá

Chương 1769: Biệt ly (2)




- Đại gia, đại gia chờ đã...

Thời điểm ly biệt, âm thanh ồn ào vang lên, một thân ảnh lao tới thật nhanh.

Xông tới là tiểu nê thu, lúc này tiểu nê thu toàn thân vàng kim lóng lánh, hắn từ xa xông tới như kim quang xẹt qua.

Lập tức tiểu nê thu vọt tới trước mặt Lý Thất Dạ, tiểu nê thu hết sức bất mãn, kêu la:

- Đại gia, ngươi cũng quá không quan tâm ta, phải đi cũng nên nói với tiểu thu một tiếng, chuyện này thật sự làm tổn thương tâm hồn bé nhỏ của ta.

Tiểu nê thu bộ dáng đùa nghịch làm cho Lý Sương Nhan các nàng cười một tiếng, một khi tiểu nê thu muốn đùa nghịch, các nàng cũng biết không có chuyện gì tốt.

Lý Thất Dạ chỉ nhìn hắn một cái, nói ra:

- Ít quanh co, có chuyện nói mau, có rắm mau thả.

Tiểu nê thu cười khan một tiếng, hắc hắc nói:

- Đại gia, nghe nói lão nhân gia người muốn đi Thiên Linh Giới. Ơ, đây chính là Thiên Linh Giới nha, thế giới nước đại dương mênh mông, tại đó có Thương Khung Cốt Hải, tại đâu đó có nơi thần dừng chân, tại đó có người ôn nhu...

- Được rồi, không nên cảm thán, không có cửa đâu, ngươi ngoan ngoãn ở lại đây, muốn đi Thiên Linh Giới, nghĩ cũng đừng nghĩ.

Lý Thất Dạ chen ngang lời tiểu nê thu, nói ra.

Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, tiểu nê thu lập tức vẻ mặt đau khổ, thập phần ủy khuất nói:

- Đại gia, ngươi không thể đối xử với ta như vậy, kẻ hèn này là chó săn trung thành và tận tâm của ngươi, đại gia ngươi đi tới chỗ nào, tiểu thu cũng đi theo, đi theo làm tùy tùng, cống hiến sức lực cho đại gia...

Lý Thất Dạ là lạnh lùng trừng nó một cái, nói ra:

- Ít nói nhảm với ta, Không Thư ngươi tu luyện thế nào rồi?

- Ách --

Bị Lý Thất Dạ hỏi câu này, tiểu nê thu lập tức nghẹn lời, nó gượng cười vài tiếng, gượng cười nói:

- A, a, a, có chút thu hoạch, có thu hoạch không nhỏ. A, a, a, đương nhiên so với đại gia thì tuyệt đối không bằng, đại gia ngươi chính là kỳ tài ngút trời, cửu thiên thập địa, muôn đời thiên thu, không ai bằng...

Tiểu nê thu có thần thái như thế làm Lý Sương Nhan các nàng cười khẽ. Trên thực tế ở trong không gian tiểu nê thu có ưu thế tuyệt đối, nhưng mà tên này nhiều khi không đáng tin cậy, tu luyện cũng như chơi, nếu hắn khắc khổ tu luyện, nói không chừng sớm đã tiến hóa tấn chức rồi.

- Chút cảnh giới đó của ngươi, về sau còn nghĩ là muốn đi nơi xa xôi?

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn nó một cái.

- Cái này, cái này, muốn.

Tiểu nê thu gượng cười nói.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nhìn nó một cái, nói ra:

- Nên tu hành cho tốt, nếu không chút đạo hạnh của ngươi muốn đi cũng không có tư cách đi. Không Thư là vật gì, một trong cửu đại thiên thư, người khác muốn cầu một câu nữa chữ trong thiên thư cũng không được, ngươi bây giờ có được cả quyển, còn không hảo hảo quý trọng, khổ đạo tu luyện, ngươi đang uổng phí cơ hội tốt trời ban.

Bị Lý Thất Dạ khiển trách như thế, tiểu nê thu cười khan một tiếng, đành phải ngoan ngoãn cúi đầu xuống.

"Ông" một tiếng, lúc này Lý Thất Dạ một tay cắm vào hư không, nghe được âm thanh "Tư, tư, tư" vang lên, trong tay Lý Thất Dạ, hư không dường như đang hòa tan, một mặt kính như hồ nước xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ.

Theo pháp tắc Lý Thất Dạ chuyển động, mặt kính từ từ mở ra, xuất hiện không gian thứ nguyên sâu không thấy đáy.

- Không phải chứ, thứ nguyên tầng sâu --

Vừa nhìn thấy màn này, tiểu nê thu bị dọa lui bước.

Tiểu nê thu tinh thông không gian, đương nhiên nó hiểu thứ nguyên tầng sâu có ý vị như thế nào, đây thuộc về cấp độ lưu đày vĩnh cửu, một khi bị lưu đày vào trong không gian như thế, muốn trở về là quá khó.

Tuy không ít đế thuật có uy lực lưu đày, nhưng mà đây chẳng qua là lưu đày không gian tầng nông cạn, cấp bậc Thần Hoàng rất dễ dàng giết trở về.

Nhưng mà đạt tới thứ nguyên tầng sâu thì khác, một khi bị lưu đày vào thứ nguyên tần sau, rất ít người có thể còn sống trở về, hoặc là ngươi cường đại tới mức không thể tưởng tượng nổi, hoặc là ngươi cực kỳ tinh thông kết cấu không gian, có được tạo nghệ cấp đại tông sư, nếu không thì không tìm thấy đường về.

Lúc này tiểu nê thu biết rõ đại sự không ổn, quay người bỏ chạy, nhưng mà nó chưa kịp chạy đã bị Lý Thất Dạ bắt được.

- Đại gia, ngươi không thể đối xử với ta như vậy, đây chính là thứ nguyên tầng sâu đấy, đây chính là nơi thập phần khủng bố. cấp độ như thế một khi lưu đày chính là đùa với mạng nhỏ nha.

Tiểu nê thu kêu thảm một tiếng, nó không muốn đối mặt với nơi như thế.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn nó một cái, nói ra:

- Nếu không đủ áp lực, có thể nghiền ép tiềm lực của ngươi ra sao? Nếu như ngươi không thể từ thứ nguyên tầng sâu trở về, như vậy vĩnh viễn ở bên trong đi.

Nói xong hắn ném tiểu nê thu vào.

- Đại gia, ngươi quá ác tâm --

Tiểu nê thu kêu thảm một tiếng, trong nháy mắt biến mất trong thứ nguyên tầng sâu.

Keng, keng, keng...

Lúc này âm thanh pháp tắc vang lên, Lý Thất Dạ không chỉ lưu đày tiểu nê thu vào thứ nguyên tầng sâu, đồng thời còn khóa tầng thứ nguyên này lại.

Kể từ đó, tiểu nê thu trở về càng thêm khó khăn, nếu như hắn không thể tìm hiểu huyền diệu Không Thư trong tay, hắn không cách nào từ thứ nguyên tầng sâu trở về.

Nhìn thấy tiểu nê thu có kết cục như thế, Lý Sương Nhan các nàng cười một tiếng, lần này thằng này thảm là chắc chắn, bị nhốt trong thứ nguyên tầng sâu, đây tuyệt đối là chuyện làm người ta phát điên.

Nhưng mà các nàng cũng biết, nếu như không nghiền ép tiểu nê thu, nó căn bản không tiến tới, không cách nào phát huy tiềm lực to lớn của chủng tộc.

- Được rồi, đều trở về đi, ta nên lên đường.

Lý Thất Dạ nhìn Lý Sương Nhan các nàng tạm biệt, sau đó điểm một ngón tay, "Ông" một tiếng, chỉ thấy đồ án hiện ra, tọa độ không gian chuyển động, lúc này một tinh đồ cực lớn hiện ra.

"Keng" một tiếng, ngón tay Lý Thất Dạ tập trung vào một tọa độ tinh không, "Ông" một tiếng, đồ án mở ra, hóa thành một cánh cửa, ánh sao sáng lạn chìm nổi các nơi.

Lý Thất Dạ tiến vào trong cánh cửa, lập tức vượt qua vòm trời.

Đây là một trong các huyền diệu của Không Thư, vượt qua truyền tống, không cần nương tựa vài tinh bích gì đó, cũng có thể vượt qua bất cứ lĩnh vực và vùng không gian nào.

Cũng nói đúng hơn, chỉ cần ngươi đầy đủ cường đại, ngươi muốn đi nơi nào cũng có thể, không cần bất luận cái gì khác, bản thân mình truyền tống mình.

Trời sao vô ngần dưới bầu trời sao này từng ngôi sao chiếu sáng thiên địa như kim cương, mỗi một ngôi sao đều sáng như thế, rung động lòng người như thế, đặc biệt là hào quang lập lòe chói mắt kia, làm cho người ta sinh ra rung động to lớn.

Sâu trong tinh không, một đạo đài to lớn chìm nổi, đạo môn cực lớn đã khô héo, không có bất kỳ hào quang, không có giới bích và tọa độ hiển hiện.

Đây là cánh cửa Nhân Hoàng Giới, có thể đi thông môn hộ trong cửu giới.

Ở chỗ này, đã từng vô cùng phần hoa, tu sĩ cửu giới qua lại vãng lai rất nhiều, vào khi đó liên hệ của cửu giới cực kỳ náo nhiệt.