Đế Bá

Chương 1296: Chỉ có chữ tình đả thương người nhất (2)




Nhưng, tiểu tử Kim Ô căn bản không phải là cái kết cục tốt gì! Hắn căn bản là không xứng với ngươi! Hừ, tiểu tử này đã bị che mắt, sớm muộn sẽ khó thoát khỏi cái chết, chờ xem, hắn cả ngày cùng Diệp Khuynh Thành đi gần như vậy, sớm muộn có một ngày sẽ bị Diệp Khuynh Thành hố chết!

Đề Thiên Cốc chủ căm giận bất bình nói:

- Nếu như nữ nhi bảo bối ngươi có thể tìm kết cục tốt, cha có thể cho ngươi xem xét những nam nhân khác, chỉ cần cha thả ra phong thanh, người muốn cưới nữ nhi của ta nhiều đến đếm không hết!

Đối với Đề Thiên Cốc chủ mà nói, hắn đương nhiên là yêu thương nữ nhi của mình, năm đó nữ nhi của mình nhượng bộ, hắn cũng không tán thành, nhưng mà, lúc ấy Diệu Thiền ý đã quyết, huống chi, vào lúc đó, Kim Ô tộc cũng đại lực muốn đỡ Kim Ô Thái tử thượng vị, cuối cùng, hắn cũng chỉ đành coi như thôi, nếu không, Kim Ô Thái tử trên căn bản ngồi không lên vị trí này!

Ở Đề Thiên Cốc chủ xem ra, nếu như nói, sau khi Kim Ô Thái tử ngồi lên vị trí truyền nhân này, có thể đối với nữ nhi của mình tốt, có thể lấy nữ nhi của hắn, hắn cũng cam tâm tình nguyện. Vì hai nhà cũng là môn đăng hộ đối, hơn nữa từ nhỏ là thanh mai trúc mã, con rể của mình cũng không tính ngoại nhân!

Nhưng mà, Kim Ô Thái tử đối với Diệu Thiền căn bản là không có ý tứ, căn bản không muốn cưới Diệu Thiền, này làm sao không cho Đề Thiên Cốc chủ khó chịu đây!

- Cha, ta cũng không phải thương phẩm.

Đối với lời nói của phụ thân mình, Diệu Thiền không khỏi nói ra.

- Nữ nhi, ta biết.

Đề Thiên Cốc chủ nói:

- Nhưng mà, ngươi làm như vậy căn bản không đáng giá! Ngươi còn không bằng quên Kim Ô tiểu tử, an tâm tu luyện! Nhà chúng ta cũng không phải không có thực lực! Nữ nhi ngươi muốn cái gì cha cho ngươi cái đó, ngươi muốn đổi một nam nhân, cha đó là tuyệt đối nhấc tay nâng chân đồng ý!

- Có lẽ, đây chính là ma chướng của ta đi.

Diệu Thiền đắng chát cười một tiếng, nói ra:

- Ma chướng chưa trừ diệt, nói tu luyện thế nào đây?

Đề Thiên Cốc chủ trong lúc nhất thời cũng không khỏi than thở, hắn chỉ có một nữ nhi bảo bối, vốn là có thể đại phóng dị thải, vốn là có thể tuyệt thế thiên hạ, lại bị tiểu tử Kim Ô Thái tử này hại thảm!

- Nữ nhi a, kỳ thật ngươi có thể quăng Kim Ô tiểu tử, chúng ta đổi chỗ khác, đừng ở lại nơi này, chỉ cần không gặp tiểu tử Kim Ô, về sau liền sẽ quên hắn! Chỉ cần nữ nhi bảo bối của ta có thể quên mất tiểu tử này, cha ngay cả cốc chủ cũng không làm, cùng ngươi đi các giới giải sầu.

Đề Thiên Cốc chủ tâm thương nữ nhi nói!

- Cha, Đề Thiên Cốc không thể không có ngươi.

Diệu Thiền nhẹ nhàng lắc đầu nói.

- Đề Thiên Cốc không có ta, cũng vẫn còn ở đó. Lại nói, cha chỉ có một nữ nhi bảo bối, cha cũng không muốn nhìn thấy ngươi không vui!

Đề Thiên Cốc chủ nghiêm túc nói ra:

- Chỉ cần nữ nhi của ta có thể hài lòng vui sống, hết thảy đều đáng giá!

Diệu Thiền không khỏi bắt đầu trầm mặc, nhìn lên bầu trời, trong lúc nhất thời, nàng không khỏi vì đó mê mang.

Ở trên một tòa cô phong, Diệp Khuynh Thành ổn thỏa ở nơi đó, hắn tùy ý ngồi ở chỗ này, cũng là bát phương vì động, ở dưới thần quang của hắn bao phủ, tựa như có chư hiền phục bái, Chúng Thánh triều bái, bất luận là lúc nào, Diệp Khuynh Thành đều là lấy tư thái quân lâm thiên hạ xuất hiện.

Kim Ô Thái tử cũng ngồi ở đối diện Diệp Khuynh Thành, bất quá, Kim Ô Thái tử đã không có thần uy cùng ngạo khí như bình thời, giờ này khắc này, hắn là từng vò từng vò rượu rót trong miệng, tựa như là uống nước sôi để nguội.

Lúc này bộ dáng của Kim Ô Thái tử có chật vật cùng thất ý, rất khó để cho người ta tưởng tượng hắn là Đề Thiên Cốc truyền nhân khinh thường quần hùng, thiên tài không ai bì nổi kia.

- Kim Ô huynh, tội gì khổ như thế chứ, thiên hạ nữ nhân nhiều lắm, làm gì chỉ treo trên một thân cây.

Gặp Kim Ô Thái tử điên cuồng uống rượu, Diệp Khuynh Thành chậm rãi nói:

- Lấy tuyệt thế chi tư của Kim Ô huynh, chỉ cần Kim Ô huynh ngươi nguyện ý, thiên hạ bao nhiêu công chúa Thánh nữ vì Kim Ô huynh ôm ấp yêu thương, Kim Ô huynh tội gì đơn phương yêu mến Tiễn gia thiên kim đây.

Kim Ô Thái tử y nguyên không nói lời nào, vẫn một mực uống rượu, hắn là uống cho say mới nghỉ, bất quá, lấy đạo hạnh của hắn, coi như là uống một sông rượu chỉ sợ cũng sẽ không say.

- Kim Ô huynh, làm huynh đệ, lời nói không xuôi tai ngươi cũng đừng chấp.

Diệp Khuynh Thành chậm rãi nói ra:

- Thẳng thắn mà nói, Tiễn gia thiên kim không có gì đáng giá đi lưu luyến, nàng là một nữ tử cao ngạo không sợ, muốn phục tùng nàng, đó căn bản là chuyện không thể nào.

- Ta biết!

Kim Ô Thái tử chỉ nói hai chữ như thế, sau đó lại liều mạng đem rượu ngon hướng trong bụng rót.

- Đã như thế, Kim Ô huynh tội gì khổ như thế chứ.

Diệp Khuynh Thành cười nói:

- Về phần thắng bại, ta nghĩ, Kim Ô huynh ngươi càng không cần phải để ở trong lòng, huynh đệ ta, tương lai cũng khó nói gặp được thiên tài cường đại hơn, nói không chừng cũng sẽ có một lần bại.

Đối với Diệp Khuynh Thành nói, Kim Ô Thái tử là mắt điếc tai ngơ, vẫn là hướng trong miệng cuồng rót rượu, tựa hồ muốn nhất túy giải thiên sầu, trong lòng của hắn kìm nén đến cực kỳ khó chịu.

Diệp Khuynh Thành nhìn lấy Kim Ô Thái tử muốn mua say, không khỏi nở nụ cười, nói ra:

- Kim Ô huynh, lấy tình cảnh của Kim Ô huynh mà nói, lấy cách nhìn của cá nhân ta mà nói, kỳ thật, Kim Ô huynh đã đầy đủ để người trong thiên hạ hâm mộ. Cá nhân ta cảm thấy, Diệu Thiền cô nương bất luận là mỹ mạo hay là thiên phú, trí tuệ, tuyệt đối sẽ không kém Tiễn gia thiên kim, chỉ mạnh không yếu! Mà Diệu Thiền cô nương đối với Kim Ô huynh lại là mối tình thắm thiết. . .

- Đừng nhắc tới nàng!

Lúc này Kim Ô Thái tử giống như là mèo bị đạp cái đuôi, lập tức đứng lên, rống lớn một tiếng, nói ra:

- Không đề cập tới nàng, chúng ta còn có thể ngồi cùng một chỗ uống rượu!

- Tốt, tốt, tốt, Kim Ô huynh chớ kích động, không nói, không nói, ta không nói là được.

Diệp Khuynh Thành đè ép bàn tay, vừa cười vừa nói.

Kim Ô Thái tử hừ một tiếng, đặt mông ngồi xuống, tiếp tục uống rượu, từng ngụm từng ngụm hướng trong bụng rót.

Diệp Khuynh Thành nhìn lấy Kim Ô Thái tử, lộ ra tiếu dung nói:

- Kim Ô huynh đối với Tiễn gia thiên kim mối tình thắm thiết, kỳ thật nha, Kim Ô huynh vẫn là có cơ hội ôm mỹ nhân về.

- Cơ hội gì?

Nghe nói như thế, Kim Ô Thái tử lập tức thả vò rượu trong tay ra, lập tức nhìn chằm chằm Diệp Khuynh Thành.

Diệp Khuynh Thành trầm ngâm một chút, nói ra:

- Cái này sao, không phải ta không nguyện ý cùng Kim Ô huynh nói, ta nói nhiều, vạn nhất bị Diệu Thiền cô nương biết, ta chẳng phải là xong sao?

- Chuyện của ta không cần nàng để ý tới!

Kim Ô Thái tử không khỏi gầm thét một tiếng, ở thời điểm này, hắn đã tận lực đè nén lửa giận của mình. Nếu không, hắn đã bão táp cuồng giận.