Đế Bá

Chương 1142: Cổ Thánh tổ (2)




Giết tiểu súc sinh kia!

Mặc dù lúc này trong nội tâm Tiên gia Dược Tổ nhỏ máu, một lời nộ khí, cái gì tẩu hỏa nhập ma, dạng lời nói cẩu thí này hắn căn bản không tin tưởng, nhưng lúc này, đã không cách nào so đo chuyện kia, hắn cần Cổ Thánh tổ nghịch chuyển chiến cuộc dạng này.

Oanh… một tiếng vang thật lớn, Cổ Thánh tổ xuất thủ, hắn vừa ra tay, liền thật giống như là một kích của Thần Vương, vạn pháp băng liệt, dưới một chiêu, liền đem vô số độc trùng hung vật ở trong Tiên gia đánh bay, mà độc trùng hung vật cách hắn gần nhất, ở dưới một kích này càng là trong nháy mắt hôi phi yên diệt!

Giờ phút này, Cổ Thánh tổ cũng mặc kệ độc trùng hung vật bị đánh bay khác sống hay chết, một bước bước ra Tiên gia, lập tức, khí tức vô địch trấn áp chư thiên, bao trùm vạn vực!

- Cổ Thánh tổ, Thần Vương tại thế sao?

Khi Cổ Thánh tổ vừa ra tay, coi như là đại giáo lão tổ, trong nội tâm cũng như nhau phát lạnh, về phần những người khác, đó là run lập cập.

- Lão tổ cường đại nhất Hoàng Phủ thế gia a, lại còn sống, đây chính là một Thần Vương a!

Nhìn thấy Cổ Thánh tổ, đại giáo lão tổ biết hắn, trong lòng không khỏi run rẩy.

Cổ Thánh tổ bước ra một bước, hai mắt như là thiên vũ sáng tắt, lộ ra khí tức đáng sợ, lạnh lẽo âm u nói:

- Tiểu súc sinh, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi!

Vừa dứt lời, một tay che trời, hướng Lý Thất Dạ chộp tới.

Thời điểm một tay này chộp tới, tựa như có thể đem toàn bộ thiên địa chộp vào trong lòng bàn tay, coi như là toàn bộ cường giả bên trong Dược thành trong lòng cũng không khỏi run rẩy, cũng không khỏi vì đó sợ hãi, Thần Vương, quả thật là không tầm thường!

- Giết….

Thời điểm mắt thấy Lý Thất Dạ muốn bị bắt, Tử Yên phu nhân không chút do dự thét dài một tiếng, trong nháy mắt, nàng ôm theo Thôn Tiên Ma Quán oanh sát mà lên, nàng lấy tất cả huyết khí thúc giục Thôn Tiên Ma Quán, trong chớp mắt này, Thôn Tiên Ma Quán phun ra hắc mang vô tận, tựa như một tràng tinh hà bay thẳng thiên khung, tung hoành mười vạn dặm!

Thôn Tiên Ma Quán, lai lịch ngập trời, coi như là hoành kích Tiên Đế chân khí cũng không chút thua kém! Thời điểm Tử Yên phu nhân không tiếc hao tổn rất nhiều tinh lực thôi động Thôn Tiên Ma Quán, coi như nàng không cách nào phát huy uy lực tối chung cực của Thôn Tiên Ma Quán, nhưng một kích này cũng y nguyên cường đại đến đáng sợ.

Thời điểm Thôn Tiên Ma Quán phun ra vô tận hắc mang, xông ngang thiên vũ, toàn bộ sinh linh trong Dược thành cũng vì đó run rẩy, tại thời khắc này, tất cả mọi người cảm giác linh hồn mình xuất khiếu, tựa hồ Thôn Tiên Ma Quán đem toàn bộ Dược thành đều hút vào trong đó luyện hóa.

- Thôn Tiên Ma Quán…

Có đại giáo lão tổ nhận ra món bảo vật này, không khỏi hét lên một tiếng.

Coi như là Cổ Thánh tổ cũng biến sắc, lập tức thu tay lại, thét dài một tiếng, há mồm phun ra bản mệnh chân khí của mình, quản chi là hắn được người xưng Thần Vương, cũng không dám tay không đi đón Thôn Tiên Ma Quán!

"Oanh" một tiếng, dưới một kích bản mệnh chân khí của Cổ Thánh tổ, coi như là Tử Yên phu nhân nắm giữ Thôn Tiên Ma Quán cũng không chịu nổi, một kích này có thể xưng hủy thiên diệt địa.

Đông, đông, đông…

Tử Yên phu nhân liên tiếp lui về phía sau, đạp vỡ đại địa, nếu không phải ở một khắc cuối cùng Ma Quán che chở lấy nàng, chỉ sợ, nàng không chết thì cũng trọng thương.

Dù sao, đạo hạnh hai người cách biệt quá xa, nếu không có Thôn Tiên Ma Quán, một ngón tay của Cổ Thánh tổ liền có thể chém giết Tử Yên phu nhân.

- Thôn Tiên Ma Quán!

Lúc này, nhìn lấy Thôn Tiên Ma Quán chìm nổi trên đỉnh đầu Tử Yên phu nhân, coi như là đại nhân vật như Cổ Thánh tổ, cũng không khỏi hai mắt sáng rực, lộ ra ánh mắt tham lam.

Cái này cũng không trách Cổ Thánh tổ, vật như Thôn Tiên Ma Quán, bất luận là ai nhìn đều sẽ thèm chảy nước miếng, vật như vậy tuyệt đối không thua gì Tiên Đế chân khí, vật như vậy không phải Hoàng Phủ thế gia bọn hắn có khả năng có.

- Thôn Tiên Ma Quán, vật như vậy ở Cự Trúc quốc của ngươi thật đúng là mai một.

Cổ Thánh tổ lành lạnh cười một tiếng, nói ra:

- Từ hôm nay trở đi, Thôn Tiên Ma Quán nên đổi chủ!

- Lại đến…

Vừa rồi dưới một kích, mặc dù Tử Yên phu nhân gặp khó, nhưng mà, nàng vẫn chiến ý dâng cao, biết rõ không phải đối thủ của Cổ Thánh tổ, nàng y nguyên muốn mượn Thôn Tiên Ma Quán chiến một trận!

- Tiểu nữ oa, vừa rồi chẳng qua là bản tọa tiện tay một kích mà đến, nếu bản tọa chân chính xuất thủ, coi như Thôn Tiên Ma Quán cũng cứu không được ngươi!

Cổ Thánh tổ cười lạnh nói ra:

- Hiện tại ngươi giao ra Thôn Tiên Ma Quán còn kịp, bản tọa tha cho ngươi một mạng, nếu không, bản tọa xuất thủ lần nữa, không chỉ là muốn chém ngươi, ngày khác còn muốn diệt Cự Trúc quốc của ngươi.

Tử Yên phu nhân vốn muốn xông đi lên, muốn lại ra tay, nhưng lại bị Lý Thất Dạ ngăn cản.

- Một tôn Ngụy Thần mà thôi, cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn, coi như là Thần Vương chân chính cũng không dám nói diệt Cự Trúc quốc ta, ngươi tính là cái gì!

Nhìn lấy Cổ Thánh tổ, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười.

Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, liền để sắc mặt Cổ Thánh tổ khó coi, hắn một mực được người xưng là Thần Vương, hắn không khỏi cũng có chút đắc ý, đối với một Đại Hiền mà nói, có thể được người tôn xưng là Thần Vương, đây tuyệt đối là một loại vinh hạnh lớn lao.

Trên thực tế, lấy tiêu chuẩn nghiêm khắc mà nói, Cổ Thánh tổ đích thật là không có tư cách xưng Thần Vương! Lấy thực lực của Cổ Thánh tổ, khai bảng phong thần, đó tuyệt đối là đủ tư cách.

Nhưng mà, muốn xưng Thần Vương, kia còn kém xa. Giống như Thiên Lý Hà Thánh tổ, hắn tuyệt đối có tư cách được xưng là Thần Vương, hắn tuyệt đối là Thần Vương thuộc về hàng thật giả thật, thậm chí là Thần Vương có thể làm cho toàn bộ U Thánh giới tin phục!

Nhưng mà, Thiên Lý Hà Thánh tổ từng diện thánh qua Thiên Lý Tiên Đế, đã từng thấy qua cái gì mới thật sự là vô địch, ở thời đại chư chiến tướng tọa hạ của Tiên Đế y nguyên còn tại thế, cho dù Thiên Lý Hà Thánh tổ có tư cách được phong làm Thần Vương, hắn cũng y nguyên mười phần khiêm tốn, không dám xưng Thần Vương.

Hoàng Phủ thế gia Cổ Thánh tổ không đồng dạng, luận đạo hạnh, luận tư cách, hắn đều khó có khả năng được phong làm Thần Vương! Nhưng mà, làm tồn tại cường đại nhất Hoàng Phủ thế gia, hắn thật vất vả đạt tới dạng cảnh giới này, ở một vực vô địch, không khỏi là đắc chí.

Lúc ấy cũng không ít cường giả là nịnh nọt hắn, đều nhao nhao gọi hắn là Thần Vương, cho nên, cho tới nay, hắn tự cho mình là Thần Vương.

Cổ Thánh tổ, tối kỵ người khác nói chuyện như vậy, Lý Thất Dạ một ngụm gọi hắn là Ngụy Thần, cái này lập tức bóc sự tình khó chịu nhất trong lòng của hắn.

Cho nên, trong lúc nhất thời, sắc mặt Cổ Thánh tổ khó coi tới cực điểm, hắn lành lạnh nói ra:

- Thứ không biết chết sống, hôm nay, bản tọa không chỉ là muốn cầm Thôn Thiên Ma Quán, hơn nữa còn phải từ từ tra tấn ngươi, để ngươi sống không bằng chết!