Đặt Jaejoong lên giường, anh cũng lên theo cậu, hôm nay anh không làm việc nữa, ôm cậu thôi, chỉ ôm
cậu thôi nhé, ôm cậu và cả con nữa
-bé ngoan ah! Con nhất định phải ngoan đấy, không được bó bố mẹ mà đi, không được ăn hiếp mẹ con
nhé, mẹ con yếu lắm đấy, bé là bé ngoan nhé- anh thì thầm khi hôn bụng cậu- ngủ ngon cưng ah!
………….
4h sáng
-TRỜI ƠI! CHÁU NỘI CỦA TÔI! CHÁU NỘI TÔI ĐÂU?- ông bà Jung bấm chuông cửa- SAO MÀ KHÔNG
RA MỞ VẬY TRỜI
-ÔI, CHÁU CƯNG! CHÁU CƯNG, JINSENG AH! CHÚNG TA LÊN CHỨC ÔNG RỒI ĐẤY, HA HA HA, CHÚNG
TA LÊN CHỨC ÔNG RỒI ĐẤY!- Michael reo lên
-TRỜI ƠI! YUNHO AH, MÀY HAY QUÁ, CHỪNG NÀO TAO MỚI ĐƯỢC NHƯ MÀY ĐÂY? TRỜI ƠI! NGƯỠNG
MỘ MÀY QUÁ- Yoochun nhón chân
-CẢ NHÀ TRÁNH RA NÀO!
Junsu rút trong người ra một khẩu sung lục và nhắm thẳng vào ổ khóa
“BANG!”
Tiếng động khiến Yunho giật mình tỉnh giấc, anh quay lại thì thấy Jaejoong vẫn còn đang ngủ, thở phào
một cách nhẹ nhõm, anh hậm hực xuống lầu và mở cửa, định bujsnjng sẽ mắng tên nào làm ông vào
lúc sáng sớm như thế này
-YA! Ơ, bố mẹ? cậu chú? Yoochun, Junsu? Mấy người tới đây làm gì?
Mọi người lơ đẹp anh mằ chạy thẳng lên phòng, sau vài giây không hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh
mới nhớ ra là Jaejoong vẫn còn ngủ
-này mọ…..
“suỵt”
Yunho suýt xỉu sau khi thấy mọi người đứng quanh Jaejoong, ngắm cậu ngủ mà cười tươi
-ôi! Cháu chúng ta sẽ dễ thương lắm lắm ông xã nhỉ?- Bà Jung mơ màng
-nó sẽ đẹp trai y như ông nội nó vậy
-không thể tin được, con trai mà có thai, không thể tin được- Jinseng lắc đầu
-ôi! Tôi sắp già nữa rồi, lên thêm một chức nữa rồi, ôi!…..
-ngưỡng mộ quá, Susu ah, anh cũng muốn có con nữa
-anh tự đi mà sinh- Junsu lườm hắn
Nghe tiếng động trong phòng, Jaejoong mệt mỏi mở mắt
-AAAAAA!!!!!!!!!!!!!- cậu giật mình ngồi dậy và hét lên khiến ai nấy cũng giật nảy người
-A! đừng sợ, là cả nhà mà, cả nhà mình đấy, không phải người lạ, đừng sợ cưng ah!- Yunho vội nhảy
lên giường vuốt lưng Jaejoong
-sao….sao…mọi người lại ở đây?- cậu lắp bắp
-Joonggie!- Bà Jung ngồi xuống ôm chầm lấy cậu- cám ơn con nhiều lắm, huh u huh u, cuối cùng ta
cũng có cháu bồng rồi
-huh? Cháu? Cả nhà lầm rồi, con bị rối loạn tiêu hóa thôi, không có thai- cậu cười buồn
-không! Em có thai cưng ah! Em có thai 3 tuần rồi- Yunho vui mừng nói- hôm qua em ngất, anh đưa
em đến bệnh viện và bác sĩ đã nói em mang thai 3 tuần rồi
-huh?- Jaejoong tron mắt nhìn anh- em có thai?
-đúng rồi, nhưng thai yếu lắm, vì em tưởng lầm là bị bệnh lại nên uống thuốc, thuốc đó khiến thai trở
nên yếu nên em phải cố gắn ăn uống đàng hoàng nha
-em có thai?
-đúng đó, con có thai rồi cháu cưng ah!- Michael sụt sùi
-nhưng sao mọi người biết, con đã thông báo đâu?- Yunho ngạc nhiên
-ah! Hôm qua thằng Donghae bị cảm, nó vô bệnh viện khám nên thấy con, nó đi theo nên mới biết đấy,
ha ha ha và ta đã điện hết cho mọi người luôn, ha ha ha- Michael tự hào nói
-con ngoan ah, từ giờ con không được làm gì cả, chỉ ăn và ngủ thôi, cho cháu mẹ khỏe lên nhá- bà
Jung niềm nở
-đúng đó, cậu vốn đã yếu, giờ lại mang thai nữa nên phải cố gắn giữ gìn sức khỏe, tránh bệnh vặt
nghe chưa- Junsu đi lại nắm tay cậu
Jaejoong nãy giờ vẫn chưa hết sock khi nghe Yunho thôi báo, thật sự thì cậu vui lắm, vui đến không nói
nên lời, cậu có thai rồi, con của cậu và Yunho
Mình có con! Mình có con rồi, mình có con rồi!
Một lúc sau thì mọi người cũng về hết, bố mẹ phải bay qua Singapore để bàn chuyện làm ăn, Yoochun
và Junsu cũng về lo cho xưởng rượu, cậu và chú anh cũng về lo cho công việc của mình, Yunho cũng
chuẩn bị đi làm rồi
-anh đi là nhé cưng, ở nhà nhớ ăn uống nhiều vào, muốn ăn gì cũng được, thèm cái gì thì điện thoại
cho anh, anh mua về cho, đừng có nhịn nha
-uh!- cậu miem cười nhìn anh
-em cũng đừng có bước vội nhé, bước từ từ thôi, nhất là xuống cầu thang, nếu thấy khó khăn thì vợ
chồng mình xuống lầu mà ở
-em biết rồi, anh đi làm đi, nói mãi thôi, nhớ ăn sáng nha
-được mà, anh đi đây, yêu em nhiều- anh hôn phớt lên môi cậu rồi mỉm cười bước ra
Jaejoong nằm trên giường một lúc cũng thấy chán, hôm nay Dana xin nghỉ để về quê thăm gia đình nên
cậu chẳng có người nói chuyện, Jaejoong bèn thay đồ và đi ra ngoài
Công viên
“phụt”
Mike phun toàn bộ café trong miệng ra ngoài khi nghe cậu nói cậu đang mang thai
-sao lại như thế được?- anh nói như không tin vào tai mình
-thật mà, hôm qua bác sĩ nói em mang thai được 3 tuần rồi nhưng thai còn yếu nên không được vận
động nhiều
-thế….em có bị nôn không? Có thấy khó chịu không?- Mike sốt sắn
-có, em ăn không được, uống không được, cũng mệt lắm, nhưng mà em vui ghê, em vui lắm Mike ah
Jae có con? Cùng Yunho? Thật sự thì….mình không còn cơ hội gì nữa ư? Mình…..
-Mike ah! Anh sao vậy?- Jaejoong đưa tay qua lại trước mặt anh
-ah!- Mike giật mình- anh không sao đâu, em đừng lo, học xong rồi, em định làm gì?
-em không biết nữa, chắc là về nhà
-để anh đưa em về
-thôi, anh đi làm đi, ngày nào anh cũng dạy học cho em từ sớm, tới giờ thì phải đi làm, em đã đủ ái nái
lắm rồi
-có sao đâu, là anh tự nguyện mà, lúc này em mang thai nữa, nên đi đứng cẩn thận chút chứ
-được rồi mà, em tự về được rồi, anh đi làm đi
-vậy anh đi trước nha, có muốn ăn gì thì điện cho anh ok?- Mike xoa tóc cậu
-được mà, làm việc tốt nhé
-uh
Cách đó một khoảng không xa
Có thai? Jaejoong có thai, anh biết cậu ấy có thai mà vẫn lo lắng như thế ah? Còn chuyện của chúng ta thì sao? Thì sao chứ
Selina vò nát bông hoa trong tay mình
………
“alo! Selina? Hôm nay cậu không làm sao?”
-ah! Hôm nay tớ được nghỉ, chúng ta đi chơi đi, cậu đang ở đâu vậy?
“tớ đang ở công viên. Đang định về là cậu gọi đó
-vậy ah! Vậy thì chờ tớ một chút, tớ tới đón cậu, tớ cũng muốn nói chuyện với cậu nữa
“uh! Tớ chờ cậu”
Selina cúp máy và nhìn về phía Jaejoong
Xin lỗi Jaejoong
15p sau
-Jae!- Selina vui mừng chạy lại chỗ cậu- Mike nói cho tớ biết rằng cậu mang thai, chúc mừng cậu!- cô
nắm lấy tay Jaejoong
-cám ơn, tớ cũng hồi hộp lắm lắm, vì thai tớ rất yếu nên khó giữ lắm
-không sao đâu, ăn uống nhiều vào, ngủ nghĩ nhiều vào là được ngay, ngưỡng mộ cậu quá, vậy là con
cái đề huề rồi nhé
-cám ơn, hôm nay tớ vui lắm lắm- cậu cười thật tươi
-ah! Hôm qua cậu có làm theo lời dặn của tớ không? Việc hỏi thăm Yunho đó
-ah!- Jaejoong gật đầu- đúng như cậu nói, Yun rất vui, cám ơn cậu, nhơ cậu cả đấy
-bạn bè mà, vậy chừng nào công ty cậu tung ra đợt hàng mới?
-ah! 2 tháng 4
-trời, mới vô đầu tháng là tung ra rồi ah? Chơi chiêu ha!- Selina nháy mắc
-tớ không biết nữa, anh ấy nói chẳng ai ngờ ra đâu- Jaejoong cười tươi- mấy chuyện kinh doanh tớ
không rành vì tớ không học nhiều mà, mong tới ngày đó cậu ủng hộ công ty, mua quần áo về mặc thôi
-tất nhiên rồi- Selina cười tươi
Jung Yunho! Anh quả thật là con cáo già mà, chẳng ai có thể nghĩ ra là anh lại chọn ngày đầu tháng mà tung sản phẩm mới ra cả, những tưởng Mike ra sớm, rốt cục cũng sau anh 5 ngày, như thế thì công ty sẽ thua lỗ một khoảng khá lớn, cũng may, tôi nắm được con cờ này, Jaejoong, cám ơn cậu đã cho tôi
một thông tin quý giá như thế, đợt này coi như trả thù vụ hôm trước, anh đã khiến người tôi yêu bị
stress
-Selina! Cậu nghĩ gì mà thừ người ra thế?- Jaejoong lắc lắc tay cô
-ah!- Selina giật mình- ah! Không có gì, tớ chỉ nghĩ là không biết đến bao giờ tớ mói được như cậu đây-
Selina cười buồn
-thôi mà, sẽ sớm thôi, tớ thấy tình cảm hai người tốt lắm mà
-nhưng….tớ đã đề nghị hai đứa sớm tiến tới, nhưng mà…..anh ấy vẫn lưỡng lự, tớ đã nói hai lần, cậu
biết đấy, tớ là con gái mà nói lên lời đó thì ….mất mặt lắm, nhưng mà…..
-hay là….để tớ giúp cho, tớ sẽ tác động chuyện 2 người chút xíu coi có tiến triển gì không
-có thể không Jaejoong- Selina nhìn cậu bằng đôi mắt biết ơn
-tất nhiên là được rồi, bạn bè mà
Cám ơn cậu Jaejoong, cậu tốt với tôi quá, đúng rồi, nếu cậu nói thêm vào thì chuyện chúng tôi có lẽ sẽ tiến triển tốt hơn
Tớ sẽ cố gắn, tớ hiểu tâm trạng của cậu mà, mong rằng hai người sẽ được hạnh phúc
Trong khi đó, ở tập đoàn J.Co
-woa! Nhiều thức ăn quá, hôm nay tổng giám đốc sao thế nhỉ? Thường thi cấm nhân viên làm việc
riêng trong giờ hành chính mà?
Các nhân viên vậy quanh một thùng lớn bánh kẹp, chúng đều là những loại bánh mắc tiền và trông rất
ngon mắt
-tôi đãi mọi người! ha ha ha, mọi người ăn uống thoải mái đi- anh cười sản khoái
-nhân dịp gì thế tổng giám đốc?
-tôi sắp làm cha rồi!- anh tự hào nói
-thật không? Chúc mừng tổng giám đốc, chức mừng
-cám ơn cám ơn
Yunho bước vào phòng đã lâu mà nụ cười vẫn chưa tắt trên môi anh, hôm nay anh cứ cười suốt thôi,
tay thì hí hoáy viết tên Jung Hojoong, Jung Jaeyoon, vẽ đủ thứ, nào là nôi, nào là áo, nào là bình sữa
“cốc cốc cốc”
-vào đi
-tổng giám đốc- Taehee cười nhìn anh
-trong phòng có hai anh em, em cứ gọi anh là anh rể là được- Yunho cười nhìn cô
-dạ, trông anh vui quá, liệu có ký được cái này không đây?- Taehee mỉm cười đưa bản hợp đồng cho
anh
-hả? cái này anh không chắc nha, lúc này anh chỉ muốn bay về nhà mà ôm vợ ôm con thôi
-được rồi, trông anh thế kia, ai nghĩ anh là tổng giám đốc nhỉ?- cô chọc
-anh muốn làm chồng làm cha hơn- Yunho cười lém lỉnh với cô
Nhớ quá, mới đi một chút mà đã nhớ đến thế rồi
Biệt thự trắng 17h30
-Yun ah! Anh làm gì ngoài sân vậy?
Jaejoong bước tới chổ anh khi thấy anh ở ngoài này đã 30p rồi
-gỗ ở đâu mà nhiều vậy anh?- Jaejoong chỉ vào đống gỗ trước mặt
-anh mua đấy, anh sẽ đóng cho con chúng ta một cái nôi nhỏ, mai mốt ra đời rồi, con mình sẽ đung
đưa trong này nhá, mua ngoài tiệm không tốt đâu, để bố nó làm nhé ha ha ha- anh vừa cười vừa cưa
cây
-nhưng anh biết đóng không?- Jaejoong khoanh tay trước ngực
-ơ….anh….- Yunho gãi đầu- thì anh học
-trời đất! vậy mà đòi làm, biết bao giờ anh mới làm xong? Coi kìa, gỗ mà anh cưa ra từng khúc như củi
thì làm sao mà đóng chứ? Aish! Thật là, không có em anh phải làm sao đây? Này, anh phải cắt cái này
dài ra này…..
Đúng rồi, không có em, anh chẳng thể làm được gì cả Joonggie ah!
Buổi chiều hôm đó, Yunho hì hụt cưa gỗ theo chỉ dẫn của Yunho, đến khi cưa xong thì trời cũng nhá
nhem tối
-vào thôi vào thôi, ami làm tiếp, con anh mệt rồi
Yunho phủi tay đứng lên và bế Jaejoong vào nhà
-thả em xuống nào, sao lại bế như vậy chứ?- Jaejoong đánh nhẹ vào lưng anh
-em đừng có tưởng bở, anh là anh bế con đấy, có con rồi, anh không cưng em nữa, anh cưng con hơn,
phải không con cưng của bố!- anh cúi xuống hôn lên bụng Jaejoong
-a! nhột quá, mới có 3 tuần thì làm sao mà nghe anh nói chứ, thiệt là, được rồi, không cưng em nữa
thì để em xuống- cậu giả vờ làm mặt giận
-anh chỉ bế con thôi, chẳng bế em đâu- Yunho hôn lên trán cậu- ăn cơm thôi, hôm nay anh mua cho
con cưng chúng ta đùi gà và beefsteak nè, con thích không?- YUnho vừa cười vừa đi vào bếp
Jaejoong trố mắt nhìn khi trên bàn toàn là những món ăn bổ dưỡng, nào là tôm, cua, cá, thịt, món nào
cũng có
-trời! sao anh mua nhiều quá vậy? sao em ăn hết?
-anh đau có mua cho em, anh mua cho con ăn mà, con ah! Con nhất định phải ăn hết đấy- Yunho phớt
lờ Jaejoong
-anh…..
-ah!- Yunho vừa nói vừa gắp miếng gà đưa đến miệng Jaejoong
Miếng thịt vừa đưa lại mũi thì Jaejoong vội bụm miệng và chạy vào toilet khiến Yunho hoảng hốt chạy
theo
-cưng ah! Em không sao chứ?- anh lo lắng đập cửa
“ọe…ọe….”
-tanh lắm Yun ah! Em không ăn được, tanh lắm- Jaejoong nói vọng ra từ nhà vệ sinh
-tanh?- Yunho ngạc nhiên, chợt anh nhớ lại những gì được ghi trong cuốn sách mà bác sĩ đưa cho anh
“trong 3 tháng đầu, người mẹ thường bị thai hành, không ăn uống được, có người lại đổi tính, rất khó
chịu trong người, trong thời kỳ này, người chồng cần phải mềm mỏng và khuyng bà mẹ nên ăn những
thứ bổ dưỡng đễ dưỡng thai”
“cạch”
Jaejoong mệt mỏi mở cửa, cơn buồn nôn lúc nãy đã khiến cậu mệt lã
-em không sao chứ?- Yunho lo lắng đỡ lấy cậu
-em không sao, em không sao, nhưng em không muốn ăn, nó…tanh quá Yun ah, em không chịu được
mùi của nó- cậu nhìn anh- em không muốn ăn
-không được cưng ah! Em phải ăn một ít, như thế em và con mới khỏe được, nghe lời anh, ăn một chút
thôi- Yunho vuốt nhẹ sống lưng cậu
-nhưng mà….- cậu nhăn mặt
-anh biết là em khó chịu trong người nhưng em không ăn thì hai mẹ con làm sao khỏe được, anh năn
nỉ mà, ăn một chút thôi, ha, em mà không ăn là anh cũng không ăn luôn- Yunho phụng phịu
-thôi được rồi, nhưng chỉ chút xíu thôi nha- Jaejoong đưa một ngón tay lên
-được rồi, được rồi, chút xíu thôi- Yunho vui mừng và gắp thức ăn vào chén cậu
Yunho cẩn thận lột vỏ tôm cho cậu ăn, thịt thì xé nhỏ ra để cậu không bị nhợn, nói trắng ra, trong suốt
bữa cơm đó anh chẳng ăn muỗng cơm nào cả
-anh không ăn?- Jaejoong nhìn anh- anh chỉ lo bóc vỏ tôm và xé thịt cho em thôi, anh lừa em- cậu giận
dỗi
-anh ăn mà! anh ăn- Yunho vội vã ăn cơm khi nhìn thấy Joonggie của anh đang sắp khóc tới nơi- anh a
ây, em ừng óc é (anh ăn đây, em đừng khóc nhé)
Yunho ngồn hết chén cơm vô miệng một cách nhanh nhất khiến cái miệng anh to đùng, Jaejoong thấy
vậy cũng không buồn nữa mà phì cười với dáng vẻ bây giờ của anh
-ăn từ từ thôi- Jaejoong với tay lau đi hột cơm đang trên mép anh
Yunho gật đầu và tiếp tục bóc vỏ tôm cua và xé thịt bỏ vào chén cậu
Joonggie kén ăn quá, ngày mai phải mua thuốc bổ, chất sắt nữa, ah, mua thêm trái cây cho Joonggie luôn, mai chắc là dọn việc về nhà làm luôn, ở văn phòng hoài rủi em ấy bỏ bữa là chết
…………
Trong khi đó
-Mike! Em nghĩ anh nên chuyển ngày tung sản phẩm xuân hè vào ngày 30 hoặc 1 tháng 4- Selina nói khi hai người ăn tối
-tại sao?- Mike ngạc nhiên
-vì theo thông tin em biết thì J.Co sẽ cho ra mắt sản phẩm vào ngày 2 tháng 4, như thế sẽ bất lợi cho
công ty chúng ta lắm
-sao em biết? Mike hỏi một cách nghi ngờ
-em cho người điều tra, cái này thì anh yên tâm, người này cho thông tin cực kỳ chính xác, do đó, anh
ên nghe theo đề nghị của em, J.Co là một tập đoàn mạnh và chúng ta sẽ mất cơ hội nếu họ ra trước
một ngày
-anh sẽ suy nghĩ lại- Mike hớp ngụm nước và nhìn ra ngoài
Tại sao anh lại nhìn ra ngoài? Sao anh lại không nhìn em?
Không biết giờ này Jae đang làm gì? Muốn gọi điện thoại nhưng…..
21h, biệt thự trắng
-cưng ah! Uống sữa nào!- Yunho cầm ly sữa nóng bốc khói vào phòng và đặt trước mặt Jaejoong
-huh? Cho em?- cậu chỉ vào mình
-tất nhiên là cho em rồi, không lẽ cho anh? Anh mới mua hộp sữa dành cho bà mẹ mang thai đấy, cái
này là anh pha luôn đó, sau này mỗi tối em phải uống hết ly sữa, sáng em cũng phải uống sữa, trưa
em cũng phải uống
-nhưng mà…..- Jaejoong nhăn mặt
-ngoan nào, không uống hết một lần thì uống từ từ, nào, hớp một ngụm xem, ngon lắm lắm
Nghe lời Yunho, Jaejoong cầm lấy và hớp một ngụm nhỏ, thật sự cậu chỉ muốn ói ra thôi vì sữa danh
cho người mang thai thật sự khó uống, nó cứ lờ lợ và có mùi thật khó chịu
-khó uống quá Yun ah!- cậu đẩy ly sữa ra
-ngoan nào, anh thương, thêm một chút thôi, ha- Yunho nhìn cậu tha thiết
Jaejoong thấy vậy cũng không muốn làm anh buồn nên cũng cố gắn uống hết
-em muốn…..ói quá- Jaejoong bụm miệng muốn nhợ
-em nằm xuống đi, nào, nằm xuống nào- Yunho vội đỡ cậu xuống giường- anh sẽ mát- xa cho con để
con ngủ nhé, con ngủ là em không nhợn nữa- anh xoa xoa bụng cậu
“con cưng ah! Ngủ ngoan nhé, đừng làm umma con đau nhé, nghe lời appa thì appa cưng hơn cả
umma luôn”- anh thì thầm rồi hôn lên bụng cậu
………..
3h sáng
-Yun ah!- cậu lay lay tay anh
-huh?- Yunho cố gắn mở đôi mắt nặng trĩu của mình ra nhìn cậu- gì vậy em?- anh vuốt nhẹ má cậu
-em muốn ăn…..khoai lang nướng- Jaejoong nhìn anh
-uh! Mai anh sẽ mua cho em nhé, còn bây giờ, ngủ đi cưng, còn sớm lắm- Yunho ôm cậu vào lòng
-nhưng em muốn ăn ngay bây giờ- Jaejoong ngồi dậy
-HUH? Ngay bây giờ?- anh bật dậy nhìn cậu
-dạ, em muốn ăn, ngay bây giờ- Jaejoong gật đầu
-được rồi, chờ anh chút, anh đi mua ngay
Yunho vội vàng ngồi dậy, anh mặc quần áo thật nhanh rồi chạy ra ngoài
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-