Một tuần sau, Yunho được bác sĩ cho về nhà, anh luôn muốn Jaejoong đỡ lấy anh và không cho bất cứ chạm vào vết thương của anh ngoài Jaejoong. Tất nhiên là anh có nguyên do chứ, vì mỗi lần như thế anh đều đòi Jaejoong một cái hôn và tất nhiên là cậu không từ chối, tất cả đều chỉ xuất phát từ sự lo lắng mà Jaejoong dành cho Yunho
Cũng đã 1 tuần nay bố mẹ của Yunho không xuất hiện, có đôi lần cậu hỏi Yunho nhưng anh chỉ nói mập mờ rồi chuyển đề tài nên cậu cũng không hỏi nhiều
_Joonggie ah! Anh hỏi anh một chuyện nhé?- Yunho nhìn cậu trong khi cậu thổi cháo cho anh
_huh?
_nếu một ngày nào đó, anh……khiến cho ba em…..à….khiến cho ba em……- anh ấp úng
_em không có ba- Jaejoong cau mày
_ok! Ok! Anh chỉ muốn hỏi là nếu anh làm bất cứ việc gì, em cũng sẽ tha thứ cho anh chứ?- anh nhìn thẳng vào cậu
_còn tùy đó là nặng hay nhẹ nữa
_tất cả là lo cho em, là cho em thôi- anh nhìn cậu hốt hoảng
_em đùa thôi mà- cậu cười
_anh yêu lắm Joonggie! Anh thật sự rất yêu em- anh kéo cậu vào long và ôm cậu bằng cánh tay lành lặn của mình
_em biết mà, ăn cháo đi nào
Joonggie ah! Thực ra bố mẹ anh đang đối phó với ba em, dẫu biết em không ưa ông ta nhưng nếu em biết ba em bị bố mẹ anh hại, em có còn bên anh như thế này nữa không? Anh cũng muốn ngăn cản họ lắm nhưng họ là những người cứng đầu, không chịu nghe ai đâu, cho nên….Joonggie ah! Làm ơn đừng xa anh, anh yêu em nhiều lắm, anh yêu em nhiều lắm Joonggie ah
Cùng thời gian đó
_ha ha ha, Kim Jaejung! Không ngờ chứ gì? Mày không ngờ tào cũng có nội gián chứ gì?- ông Jung ngồi chiễm chệ trên chiếc ghế lớn nhìn gương mặt thất thần của Jaejung
_mày….làm sao mày….- ông chỉ tay vào người thanh niên tuấn tú trước mặt mình- tao đã tin tưởng mày, mày…..
_xin lỗi, nhưng ông không phải chủ của tôi, chủ tôi đang ngồi đằng kia- người thanh niên chỉ tay về phía ông bà Jung
_Kangta! Con giỏi lắm, lại đây nào- bà Jung gọi anh lại
_cám ơn phu nhân!- anh mỉm cười rồi đi lại
_Kim Jaejung ơi là Kim Jaejung! Mày …..có nghĩ đến cái ngày này không hả? ha ha ha, mày dám làm con trai tao bị thương, dám làm con dâu tao đau khổ, mày có chết mấy lần cũng không thể nào rửa hết tội được
_ha ha ha, đừng nói nhiều, Kim Jaejung này không sợ gì cả, mấy mươi năm lăn lộn ở cái đất này tao còn lạ gì, thắng làm vua, thua làm giặt, tao chẳng còn gì để nói nữa
_sao Jaejoong hiền lành và chất phát là thế lại mang trong người dòng máu của thứ cặn bã này chứ?- bà Jung lắc đầu- ông xã, để hắn cho em
_bà xã ah! Làm cho gọn nhé, anh không muốn con dâu của chúng ta buồn đâu- ông Jung nhìn bà mỉm cười
_chuyện này nó mãi mãi không bao giờ biết được, anh yên tâm. Kim Jaejung, ông nên biết ơn thượng đế vì Jaejoong là con trai ông đấy- bà Jung nhếch mép
……………
Sáng hôm sau
“xin chào quý vị khán giả đang xem chương trinh thời sự, được phát sóng lúc 19h mỗi ngày trên đài SBS, hôm nay chúng tôi vừa mới nhận được tin ông Kim Jaejung- chủ tịch tập đoàn sản xuất giày dép Kim Thị đã treo cổ tự sát trong phòng tắm. Cảnh sát đã đến điều tra nguyên nhân cái chết của ông. Trong vài năm gần đây, tình hình của Kim Thị
càng ngày càng xuống dốc khiến ông bị lâm vào chứng trầm cảm, bác sĩ riêng của ông đã nói với cảnh sát rằng ông thường đến tìm bác sĩ để chữa bệnh và luôn nhắc đến việc tự tử. cảnh sát đã tìm được bức thư di chúc của ông để lại cho con trai và con gái của mình trong ngăn kéo, nội dung của nó là lời xin lỗi đến hai con của mình và hy vọng họ có thể
tha thứ lỗi lầm của ông. Toàn bộ tài sản của ông sẽ được gởi tới cô nhi viện sau khi đã trả xong các khoản nợ cho khách hàng….”
Jaejoong và Taehee im lặng coi tivi, không khí phòng khách hôm nay u ám một cách khó chịu và người duy nhất biết được toàn bộ chân tướng sự việc đang ôm lấy Joonggie bé bỏng của mình
_đừng buồn Joonggie! Đó cũng là một sự giải thoát em à- anh nói nhỏ vào tai cậu
Sao lại như vậy chứ? Tôi vẫn chưa kịp gọi ông mà! Dù sao đi nữa, tôi vẫn chưa kịp gọi ông mà….ba….ba ơi
Yunho cẩn thẩn lau những giọt pha lê trong suốt trên đôi mắt cậu, anh đau lắm khi nhìn thấy cậu như vậy nhưng thà để cậu như thế, rồi cậu sẽ vui vẻ mà sống hết quãng đời còn lại với anh, chuyện của ông Kim, cậu mãi mãi không được biết đến, cho đến lúc chết
Jaejoong nắm chặt lấy tay Taehee- người nãy giờ vẫn không tin vào nhwuxng gì xảy ra trước mắt mình
_không phải mà, không phải mà- cô lắc đầu nhưng mắt không hề rời khỏi
tivi
Không phải đâu, appa, appa không thể chết được, sao appa lại như thế? Appa vẫn còn nợ con và anh Jaejoong một lời xin lỗi mà, sao appa lại ích kỷ như vậy chứ? Sao vậy?
Nước mắt chực trào, Jaejoong vội ôm Taehee vào long và vuốt nhẹ sống lưng cô
_đừng buồn Taehee ah, chúng ta phải mạnh mẽ lên, chúng ta phải mạnh mẽ lên em ah
Taehee không nói gì chỉ lặng lặng ôm lại Jaejoong mà khóc, tối hôm đó, hai người ôm nhau ngủ nhưng cả hai đều không thể ngủ được, mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ
Những ngày sau khi đám tang của ông Kim kết thúc, Taehee dọn về nhà cũ sống và cô sẽ tiếp tục làm việc tại J.Co, còn Jaejoong, cậu được bố mẹ Yunho giữ lại nhà và đối xử rất tốt nên Taehee cũng yên tâm được phần nào
………….
Tại nhà Yunho
_Jaejoong ah! ta có chuyện muốn nói với con- ông Jung nhìn Jaejoong một cách triều mến
_vâng ạ! – cậu lễ phép
Ông Jung ra hiệu cho Jaejoong vào phòng làm việc của ông, sau khi hai người đã yên vị, ông mới mở lời
_ta biết lúc này thật không thích hợp để nói chuyện này nhưng….ta là bậc cha mẹ, và ta luôn lo lắng cho đứa con trai bướng bỉnh của mình….- ông nhìn cậu
_bác cứ nói ạ
_con….có thể kết hôn với Yunho không?- ông nhìn thẳng vào cậu
Câu nói của ông Jung quả thật rất bất ngờ với cậu, cậu và Yunho là người yêu của nhau chưa được 1 tháng mà ông Jung đã tỏ ý muốn cậu về làm dâu nhà họ Jung
Kết…kết hôn? Mình…mình chưa hề nghĩ đến việc này, mình…..phải trả lời như thế nào đây?
¬_con…con…- cậu ấp úng
_ta biết con rất bất ngờ vì đề nghị của ta nhưng ta biết Yunho rất yêu con và con cũng yêu nó, hai đứa cũng đã không còn nhỏ nhích gì nữa rồi, nên lập gia đình đi là vừa, có người thay ta chăm sóc cho Yunho, ta cũng yên tâm mà hưởng tuổi già Jaejoong ah
_con…con….con không biết nữa, con cần thời gian để suy nghĩ việc này thưa bác, xin phép bác, con ra ngoài một chút
Jaejoong cúi đầu chào rồi vội vàng đứng lên bước nhanh ra cửa, đợi Jaejoong đi khỏi, ông mới ngã người ra sau và nói to
_đi rồi, ra đi
Bà Jung và Yunho nãy giờ cứ lấp ló trong phòng ngủ của ông mà nhìn ra
_bố ah! Liệu em ấy có chịu không? Chúng con chỉ mới là tình nhân chưa đầy 1 tháng- anh nhăn mặt
_đồ khỉ- ông xỉ vào trán anh- sao cái gì mày cũng giống bố mà riêng cái việc này thì không vậy con? Người ta nói “ cưới vợ phải cưới liền tay, kẻo để lâu ngày thằng khác nó rin” không hả? sao không áp dụng chiến thuật “đánh nhanh rút gọn” hả? cứ lề mề như mày thì bao giờ bố mới có cháu đây?- ông lườm anh
_nhưng mà…..
_không nhưng nhị gì hết, tay chân con cũng đã lành lại được 8- 9 phần rồi, bây giờ làm cái gì đó để hỏi cưới nó luôn, mẹ đay cũng muốn hưởng tuổi già rồi, làm gì thì làm, đánh nhanh thắng nhanh- bà Jung thêm vào
_nhưng đây là chuyện tình cảm mà, con yêu Joonggie và con tôn trọng quyết định của em ấy, con sẽ chờ em ấy
_bao lâu đây? Mày chờ 5 năm rồi chưa đủ sao? Muốn bao nhiêu nữa đây? Không nói nhiều, làm cách gì cũng được, đe dọa hay năn nỉ gì cũng được, bố mày sẽ đặt tiệc cưới trong tháng này cho mày luôn, liệu mà lo đi
_HẢ? NHƯNG BÂY GIỜ ĐÃ LÀ 20, CHỈ CÓ 10 NGÀY THÔI SAO?- anh há hốc mồm
_ừ, nhanh lên, nếu không bố đánh gãy cái chân còn lại của mày luôn- ông thản nhiên- bà xã ah, mình đi tắm hơi đi, lâu rồi không thư giãn
_được đó ông xã, dạo này da em hơi nhăn, đi tắm cho nó săn lại
Hai ông bà nắm tay nhau một cách tình tứ, để lại thằng con ngơ ngác sau lưng