Tôi thức dậy vì tiếng mưa đêm, ngoài hiên có tiếng mèo kêu kì lạ, như tiếng nấc của trẻ con mới sinh lạc lõng đầy bi thương. Tiếng kêu cứ nhỏ dần rồi mất hút trong tiếng mưa rền rĩ, những cơn mưa trái mùa bất thường cứ kéo dài mãi ra, nhấn chìm thành phố Seoul trong cơn mưa trắng xóa.
Tôi là một kẻ hay mất ngủ, thỉnh thoảng lại mộng du đi lang thang trong nhà mà không mặc quần áo, Yun Tung hay nói với tôi rằng may là tôi không thể mở cửa ra ngoài được, nếu không sẽ thành trò cười cho hàng xóm. Cố nhắm mắt lại cũng không được, tôi nhẹ nhàng bước xuống giường, bên cạnh tôi Yun Tung vẫn đang say ngủ, tôi lấy chiếc chăn đã bị anh đạp rơi xuống đất đắp lại cho anh. Khẽ chạm vào làn da ấm áp của anh tôi nhận ra tay mình lạnh cóng.
Sau một lúc mò mẫm, tôi cũng thấy công tắc đèn nhà bếp, cũng may là còn một ít café trong tủ. Tự làm cho mình một tách café đen, có lẽ tôi định thức cho đến sáng cũng nên. Nhìn xuống thành phố từ cửa sổ căn hộ của mình cảm thấy như một vũ trụ lấp lánh ánh sáng, thoáng chốc tôi cảm thấy một cảm giác lạnh lẽo len vào trong trái tim mình, tôi chợt nhớ về những kí ức đó, năm ấy Seoul cũng có những cơn mưa trái mùa như lúc này.
Ngồi trong chốc lát thì tôi thấy mí mắt mình sụp xuống, tôi quay lại căn phòng ngủ của mình, lúc nằm xuống giường thì tôi nghe thấy tiếng Yun Tung
[Em lại thức dậy àh?]
Trong bóng tối, tôi không thể nhìn rõ ánh mắt ấm áp của anh, nhưng tôi có thể nhận ra sự quan tâm trong giọng nói của anh.
[Em pha một chút café]
[Bé yêu của anh ngủ sớm đi nhé!]
Yun Tung đặt một nụ hôn xuống môi tôi, trái tim tôi cảm thấy dường như khoảng cách giữa tôi và anh là ngàn dặm vậy. Tôi không thể hiểu rõ trái tim mình, liệu có phải tôi yêu Yun Tung chỉ để khỏa lấp hình ảnh của YoonHo trong trái tim mình.
Một nỗi bi ai chợt trào lên cay đắng trên bờ môi, một ý nghĩ thoáng qua trong đầu tôi, tôi thật sự muốn yêu anh điên cuồng, ngay vào lúc này, không vì một điều gì cả. Để thân thể chỉ còn cảm nhận hơi ấm của anh, trái ngược với trái tim lạnh lẽo của tôi.
[Yêu em đi, đừng nói gì cả, yêu em đi!]
Tôi chồm lên ôm lấy anh rồi bất ngờ cắn vào cổ. Trong tích tắc chiếc lưỡi nóng ấm của tôi trượt dài trên cổ của anh, cảm nhận những mạch máu nóng đang phập phồng dưới làn da. Thật sự chỉ muốn uống cạn máu anh, cho đến chết.
Tôi như con bướm đêm vừa ma mị vừa cuồng say, chẳng mấy chốc Yun Tung đã cuồng nhiệt hưởng ứng, anh đè mạnh tôi xuống giường, cắn vào vai tôi. Tôi bắt đầu rên lên, giống như tiếng con mèo đã làm tôi thức dậy, chẳng mấy chốc âm thanh đó đã trở thành tiếng kêu của tôi thật, vừa khiêu khích vừa buông thả. Yun Tung dường như không nhận ra tôi không còn là tôi nữa, chỉ còn biết buông thả bản thân, trôi dạt trong nỗi cô đơn lạnh lẽo.
Tôi tìm niềm vui trong đau thương, cảm thấy thân xác bị dày vó, trái tim sẽ được gột rửa, Yun Tung không ngừng hôn lên đầu nhũ đã cương cứng của tôi, từng hơi thở như thắt chặt trong ***g ngực, cái đó của anh không ngừng ra vào trong thân thể tôi, nỗi đau xót làm nước mắt đột nhiên ứa ra không thể kiềm lại. Yun Tung không hề nhận ra tôi đang khóc, vẫn không ngừng kích thích thân thể nhàu nát của tôi bằng răng và lưỡi.
Đầu óc tôi dần mất đi tri giác, không thể phân biệt đau thương và khoái lạc. Yun Tung thật sự yêu tôi phải không, có thể làm tình với tôi, một kẻ thân thể mục ruỗng, trái tim tan nát, lạnh cóng như một xác chết.
Tôi vẫn không ngừng lẩm bẩm bên tai Yun Tung
[Yêu em không? Yêu em không? Yêu em không….]
[Anh yêu em, yêu em, yêu em…]
Bấy nhiêu lời nói có thể hàn gắn trái tim tôi không, là không thể chỉ như gai nhọn làm cho tâm hồn tôi rỉ máu. Khi thứ chất lỏng nóng hỏi của anh chảy tràn vào trong tôi, anh mệt mỏi đổ ập xuống giường, ôm chặt lấy tôi chẳng mấy chốc đã ngủ thiếp đi. Chỉ còn lại tôi cô độc, nước mắt nghẹn ứ. Dù anh có âu yếm tôi bao nhiêu đi chăng nữa, tôi cũng không thể làm ngược lại cho anh. Tôi không thể lấp đầy khoảng trống trong trái tim mình bằng tình yêu của anh
Làm sao tôi có thể nói, tôi chỉ có thể làm tình với anh trong bóng tối, để có thể tạo cho
mình ảo giác đang mình đang yêu YoonHo, làm sao có thể nói ra được khi *** là thuốc an thần cho lí trí còn tình yêu là độc dược thiêu đốt trái tim.