💎Nguồn: Editor Heavydizzy (Cung Quảng Hằng)💎
💋💋💋
Amh thong thả rút gậy th*t ướt đẫm dính đầy dâm dịch thiếu nữ từ non huyệt đỏ bừng ra. Vừa rồi tập thể hình còn nói phải "thật cố gắng", cô đã bị làm đến cả mặt ửng hồng, trên bầu ngực lớn đều là dấu tay anh vuốt ve lưu lại, núm vú sưng đỏ không chịu nổi, tiểu non huyệt bị làm đến mức thịt non hơi hơi lồi ra ngoài. Tinh dịch anh bắn vào rất sâu, chỗ của cô lại rất chặt, một lúc hỗn hợp d*m thủy dính ngấy trắng đục nồng tinh mới chảy ra từ miệng huyệt ẩm ướt nóng rưc, cái miệng nhỏ khép khép mở mở, lại nuốt về không ít, vừa thấy chính là bộ dáng dâm đãng bị làm đã lâu.
Triệu Thuần thở dốc: "Thiển Thiển cắn thật chặt, làm lâu như vậy vẫn giống như lần đầu tiên."
Tống Thiển Thiển thẹn thùng không thôi, trợn mắt nói: "Đừng nói nữa..."
Tay Triệu Thuần xoa xoa bầu ngực lớn của Tống Thiển Thiển, nhất thời rung thành sóng nhũ, yêu thích lại ấn hai bên ngực vào giữa, tạo thành một cái rãnh nhũ thật sâu, "Nơi này cũng lớn thêm không ít..."
Tống Thiển Thiển cả người vô lực, núm vú sưng đỏ cứng rắn đứng thẳng trước mắt anh, phía trên còn có nước bọt trong suốt. Ái tình dâm loạn hao hết phần lớn thể lực của cô, mỗi một động tác dâm đãng của anh đều kích thích chỗ mẫn cảm của cô đến phản ứng kịch liệt.
"A... thầy... Đừng đùa núm vú em..."
Cả người anh cũng trần trụi, mồ hôi chảy ròng ròng, lưng dấu móng tay nông sâu đều là Tống Thiển Thiển cào ra.
"Anh ôm em đi tắm rửa." Triệu Thuần ôm lấy thiếu nữ trần trụi, trìu mến hôn môi cô. Tống Thiển Thiển kiều nhuyễn vô lực tựa vào trong lòng anh, thỏa mãn ngửa đầu để sủng ái.
Trong phòng tắm sương mù lượn lờ, Triệu Thuần chân dài tay dài, dựa vào bồn tắm lớn màu trắng ôm Tống Thiển Thiển. Thiếu nữ ngồi ở trong ngực giữa hai chân anh, dựa lưng vào lồng ngực anh.
gậy th*t của anh vẫn chưa mềm nhũn, hung hăng phát tiết một vòng rồi, không còn dữ tợn đáng sợ nhưng vẫn nặng trịch như cũ. gậy th*t nửa cứng rắn chen chúc ấn vào khe mông nõn nà rất tròn, trong nước trắng mịn thơm tho, xúc cảm càng trở nên kỳ diệu.
Triệu Thuần đúng lúc huyết khí phương cương, bị khe mông cố ý vô tình đè ép xoa nắn như vậy, chỉ chốc lát lại cứng lên.
Triệu Thuần thở dài nói: "Thật là không có cách nào..."
Tống Thiển Thiển đag thoải mái nằm ở trong lòng anh, dùng tóc dài quấn quanh ngón tay anh chơi đùa, cảm giác được ở chỗ mông, vật xấu xa đó lại trở nên vừa cứng vừa lớn, làm cho người ta không thể bỏ qua, bất mãn xoay người, lấy ngón tay chọc chọc gậy th*t nói: "Không được lớn nữa! Không được cứng nữa! Cộm không thoải mái!" Lại tức giận xoay người tiếp tục nằm.
Anh dở khóc dở cười cúi đầu nhìn gậy th*t bị cô chọc ngã trái ngã phải, buồn cười đến có vài phần đáng yêu, đành nói: "Cái này sao có thể khống chế?" Nói xong theo tư thế này, nhờ nước ấm làm trơn ướt để gậy th*t đưa vào trong non huyệt cô, "Thiển Thiển... Để thầy cẩn thận dạy dỗ em... Nào có càng làm nhiều càng chặt..."
Lại chọc vào độ mạnh yếu cũng không dịu đi, hung hăng chọc cô, hai viên tròn cọ lên cánh mông đùng đùng ra tiếng, lại rút ra toàn bộ. Non huyệt bị chọc co rút, tê dại khó nhịn, mỗi lần gậy th*t chọc vào đều mang theo chút nước ấm cao hơn nhiệt độ cơ thể nóng ấm tràn vào huyệt thịt mềm mại, Tống Thiển Thiển bị nóng được khóc kêu: "Đã bị thầy làm chết rồi ô... Nóng quá... Thiển Thiển bị chọc hỏng rồi..."
Anh nghe cô hồn nhiên dâm kêu, huyết dịch sôi trào xông thẳng lên, ôm cô càng chặt, liếm hấp vành tai mẫn cảm của cô, an ủi: "Sẽ không... Thiển Thiển chịu đựng rất giỏi... Làm tiểu huyệt lớn ra một chút mới tốt..."
Hai chân Tống Thiển Thiển run lên, muốn chạy trốn về phía trước, thoát khỏi khoái cảm đáng sợ này, gậy th*t của anh lại dán sát chọc sâu trong tiểu huyệt, hai chân mềm nhũn ngã quỳ vào trong nước. Phù phù một tiếng bọt nước bắn ra tung tóe, anh nghe tiếng đầu gối cô đập mạnh vào bồn tắm, cũng không nghĩ đến chuyện khác, vội rút ra gậy th*t, đỡ cô hỏi: "Đây là làm sao vậy?"
Tống Thiển Thiển kỳ thực cũng không ngã nặng, chỉ là hai chân như nhũn ra mới quỳ xuống, gậy th*t của anh bị rút ra khỏi tiểu huyệt đỏ bừng mềm yếu, ngược lại cô thấy hư không khó nhịn, vội nức nở đáp: "Không đau... không việc gì... Thầy mau tiến vào làm… Thiển Thiển rất ngứa..."
Mắt Triệu Thuần đã đỏ lên, cô ở trên giường nhiều là nức nở cầu xin tha thứ, lúc dâm kêu cũng là tình mê ý loạn mới có thể thốt ra một hai câu, bộ dáng vừa mới rút ra vội vã kề cận đòi anh còn chưa từng thấy. Lúc này mới biết trước đây cầu xin tha thứ đều là quá mức xấu hổ tự cố an ủi. Tống Thiển Thiển bị anh dạy dỗ từng chút dần dần thành thục, dâm đãng, phong tình, cố tình vẫn còn vẻ e lệ bất lực, câu dẫn người ta không thể nhẫn nại.
Tống Thiển Thiển quỳ gối trong bồn tắm lớn, cái vú lớn ở trước ngực đong đong đưa đưa, thắt lưng cong lên cực kì quyến rũ, mông đẹp mượt mà vểnh lên cao cao.
Triệu Thuần ngược lại cắn răng bắt buộc mình bình tĩnh xuống, định từ từ dạy dỗ, chầm chập đem gậy th*t tiến đến miệng non huyệt, nói: "Thiển Thiển muốn cái gì?"
"Muốn cái kia của thầy..." Tống Thiển Thiển xấu hổ được, thanh âm nhỏ như muỗi kêu.
"Cái kia là cái gì?" gậy th*t của anh cọ cọ miệng huyệt, nhưng không đi vào, còn cố ý dùng quy đầu cực đại chen chúc ấn âm đế đang sưng.
Tống Thiển Thiển cơ hồ muốn khóc ra, tiểu huyệt run rẩy, co rụt lại co rụt, câu dẫn tầm mắt anh, một lần khép mở cố ý ngậm quy đầu đỏ tươi vào, "Thầy đừng giày vò em ô..."
"Thiển Thiển hôm nay nếu không nói ra, thầy sẽ không làm tiểu huyệt non của Thiển Thiển..." Triệu Thuần chậm rãi, giơ tay nắm lấy núm vú cô.
Tống Thiển Thiển cắn cắn môi, vài lần muốn mở miệng, lại nuốt trở về mấy từ quá mức dâm đãng kia. Anh chậm rãi trêu chọc giống như đang đốt lửa toàn thân, tiểu huyệt bất tri bất giác lại lặng lẽ phun ra d*m thủy trong suốt.
"Ô... gậy th*t..." Tống Thiển Thiển nhắm mắt lại, chảy ra nước mắt xấu hổ, cái miệng anh đào nhỏ lần đầu tiên phun ra từ ngữ dâm đãng khó mà chấp nhận nổi: "Muốn... gậy th*t... của thầy."
"Ừ, nhưng Thiển Thiển có rất nhiều thầy a, là muốn của gậy th*t của anh sao?" Dường như muốn thưởng, anh chọc quy đầu vào trong tiểu huyệt mềm mại, nhưng phía sau gân xanh phồng lên phần thân còn chậm chạp không chịu chọc hết vào, không buông tha, tà ác truy vấn tiếp.
"Vâng..." Tống Thiển Thiển lập tức nuốt vào quy đầu của anh, thoải mái đến run rẩy, đầu óc cơ hồ đã không thể tự hỏi.
Anh một tay ôm cô, tay kia thì duỗi vào nơi riêng tư của cô, cầm âm đế vuốt ve, tiếp tục dỗ dành: "Thiển Thiển ngoan, vậy... có phải nên đổi xưng hô hay không? Nên gọi anh là gì?"
Tống Thiển Thiển lập tức mở to mắt, hiểu được ý tứ của anh, vừa rồi gọi ra hai chữ gậy th*t đã hao hết toàn bộ tâm tư xấu hổ, "A... không được... Thiển Thiển nói không nên lời ô... thật thoải mái..." Tống Thiển Thiển khó nhịn tự mình vuốt núm vú, nhẹ nhàng niết từng chút một.
"Tiểu dâm hóa, tự mình sờ thoải mái sao?" Triệu Thuần nhìn động tác của cô, tay nặng nề lôi kéo âm đế đang sưng. Vốn dĩ âm đế to bằng hạt đậu đã bị anh liên tiếp xoa nắn thành lớn hơn, âm thần đáng thương đã dần dần không thể hoàn toàn bọc lấy âm đế.
"Thoải mái... A... Còn chưa đủ..." Thiếu nữ mờ mịt xoa vú mình, vẫn ngại không đủ.
Anh cũng khó có thể chịu nổi, nặng nề ra lệnh: "Thiển Thiển cầu xin anh."
Thiếu nữ khuôn mặt nhỏ thanh thuần đã đỏ ửng, rối loạn phóng đãng nửa duỗi đầu lưỡi, rốt cục vẫn nức nở, "Ô... Chồng... Chồng làm em... Làm Thiển Thiển phun nước được không..."
Triệu Thuần chiếm được đáp án vừa lòng, đem gậy th*t dữ tợn sớm đã sưng to thâm trầm cắm vào trong tiểu huyệt giàn giụa nước, hung hăng nói: "Lại rối loạn lại phóng đãng! Nói, có phải một cây gậy th*t vẫn không đủ hay không? Thiển Thiển có nghĩ tới nam sinh toàn ban đều lộ gậy th*t lớn từng người hung hăng cưỡng dâm em hay không?"
"Không có... A... không từng nghĩ..." Tống Thiển Thiển lập tức rút chặt tiểu huyệt lại, ngoài miệng tuy không nghĩ, trong đầu đã bắt đầu ảo tưởng —— trong phòng học trống trải, mình cả người trần trụi bị thầy ôm vào trong ngực hung hăng làm, làm đến phun nước cũng chưa dừng lại. Dưới đài nam sinh người người đội một cái gậy th*t lớn, mặt đầy dâm dục thị gian tiểu huyệt dâm đãng của mình, như thể hận không thể đều đâm vào. Tiểu huyệt bị gậy th*t lớn của thầy cắm rút, miệng ngậm cái, hậu huyệt không biết lúc nào cũng bị một cái khác cắm vào, còn có hai gậy th*t lớn mỗi bên một cái chọc làm núm vú, còn mình vừa khóc vừa kêu, nước văng khắp nơi.
Triệu Thuần rõ ràng cảm giác được tiểu huyệt đang hút gậy th*t co rút càng nhanh hơn, biết cô từ trong ảo tưởng tính giao khó mà mở miệng đạt được khoái cảm kịch liệt, không chịu buông tha, tiếp tục nhục nhã cô: "Thiển Thiển phía dưới cắn càng nhanh... Xem ra nhất định nghĩ tới... Đã thành dạng này rõ ràng muốn anh làm chết em..."
"A a a —— không được —— muốn phun nước——" Tống Thiển Thiển ngửa đầu, bị kịch liệt làm, làm đến cao trào, tiểu huyệt gắt gao co rút lại, phun ra một cỗ d*m thủy trong suốt, phun ra vô cùng có lực, thậm chí so với lần đầu tiên cao triều còn phun nhiều hơn.
Lúc tiểu huyệt ẩm ướt nóng bỏng đang cao trào thì anh hung hăng rút chọc vài cái, hai cái túi dính sát vào cánh mông cô, cũng thâm trầm bắn nồng tinh nóng rực vào trong.
Tống Thiển Thiển bị nóng đến ngất đi, không chịu nổi ái tình dâm loạn như vậy, vô lực ngã vào trong lòng anh.
Triệu Thuần ôm Tống Thiển Thiển, liên tục thở dốc, cúi đầu cười: "Thật sự là tiểu dâm hóa..."
Mãi đến lúc anh rửa sạch sẽ mình và cô xong, một lần nữa ôm về giường, Tống Thiển Thiển mới mông lung mở to mắt, "Thầy..."
Triệu Thuần ấm áp: "Nhiều sao?"
Kí ức dâm loạn không chịu nổi lại mạnh mẽ bị gọi trở về, cô rên một tiếng, che kín mặt, xấu hổ đến không chịu được, kêu lên: "A a a —— cũng quá dâm loạn a a a —— "
Triệu Thuần bật cười, nói: "Em dâm, anh cùng em loạn, rất tốt." Tự cảm thấy tốt đẹp gật gật đầu.
Tống Thiển Thiển tiếp tục bụm mặt, vội vàng lắc đầu: "Không muốn không muốn! Chúng ta phải quy định rõ! Không thể... không thể mỗi lần đều dâm loạn như vậy..."
Nam nhân chọc chọc cái mũi cô, nói: "Không làm được."
Tống Thiển Thiển từ khe hở nhìn khuôn mặt anh tuấn của Triệu Thuần, nhỏ giọng hỏi: "Vì sao không làm được? Chúng ta có thể một tuần chỉ làm... ừ em tính xem... chỉ làm... bốn lần!"
Triệu Thuần mặt không chút thay đổi nói: "Thứ nhất, Thiển Thiển rất dâm đãng, thứ hai, bốn lần quá ít, không có khả năng. Thứ ba..." Anh bỗng nhiên nhoẻn miệng cười, "Thứ ba, Thiển Thiển đã gọi anh là chồng, sao có thể không gắng sức?"
Tống Thiển Thiển lại ngã vào giường, xấu hổ không thôi, la lớn: "Đã —— quên rồi ——!"
💋💋💋