Day Game Ends

Chương 8: Đợi giữa trời đông




Hana lưỡng lự.......Liệu?có phải là Mamoru đã hẹn cô ra đố không?nhưng để làm gì?....và cứ thế mà những câu hỏi lạy bay vòng vòng trong đầu Hana


...


.....::::: Phòng làm việc ở nhà của Mamoru:::

Mamoru ngồi chăm chú đánh giá và phê duyệt những bản hợp đồng trên bàn.Đến lúc cậu cầm tờ hợp đồng thứ 15 thì cậu nhíu mày rồi thẳng tay ném bảng hợp đồng lên bàn rồi dựa mình vào ghế,tay cậu xoa bóp hai bên thái dương

-Uầy...mệt quá!

Cộc....cộc....cộc.....

-Vào đi cửa không khóa!-cậu mệt mỏi nói

-Chào!-người con trai tóc bạc đẩy cửa bước vào,trên miệng nở một nụ cười!

-Xem mắt sao rồi?mình nhớ lúc đầu cậu không thích khi nghe ba mẹ bảo cậu đi xem mắt à?

-Lúc đó là hồi chiều!giờ là lúc tối-Ayato thảnh thơi đẩy ghế ra ngồi bắt chéo chân nói

-Hừm....==

-Ủa mà sao cậu không đi đi?

-Đi đâu-Mamoru lật lật vài tờ tư liệu hỏi

-Gặp Kinomoto-chan!?

-Mình có hẹn với cậu ấy đâu mà đi?

Ayato sau khi nghe cậu bạn từ lúc " cởi truồng tắm mưa " nói mà cơ mắt và khóe môi liền giực giực....trời!thằng bạn cậu không đùa đấy chứ?Ayato đập bàn cái rầm.Mamoru ngước mắt nói

-Lúc sách cậu đã uống thuốc chưa?Sao giờ nổi khùng vậy?

-Thuốc cái con khỉ!Mình đã bảo Kinomoto-chan đến lễ hội giáng sinh để cùng cậu mừng lễ hội!mình nhớ mình đã bảo cậu rồi mờ!

-Khùng vừa thôi!cho dù có vậy thì Kinomoto-chan cũng có đến đâu mà đi-cậu chăm chú xem tư liệu trên tay rồi nói

-Cậu chưa đến thì sao mà biết?

-Đoán

-Thằng khùng

==

-Cậu mau đến đó đi thằng điên kia!Giáng sinh người ta cùng đi chơi,chỉ có cậu là ngồi xem mấy cái bảng hợp đồng rườm rà này!mình đã cố ý bảo cậu đi chơi cùng Kinomoto-chan vì nghĩ cậu có thể sẽ có một ngày thư giảng!ối dồi ôi thằng bạn tôi!

-Cho dù thế thì Kinomoto-chan cũng sẽ đến chăng?-Mamoru nghi hoặc

-Tùy cậu!không thì thôi tui đi về chơi với ba mẹ tui....hừ...

Ayato Masaki nói xong liền nâng gót ra về.Phòng làm việc của Mamoru giờ chỉ còn một mình Mamoru.Cậu suy ngẫm một chút rồi cuối đầu làm việc tiếp.....


.......


-Ba ơi con về rồi!-Hana bước vào nhà nói lớn

Trong căn nhà gỗ xộc xệch này thật cô đơn,người ba của Hana đến giờ vẫn chưa về nhà!

Hana xách hai bịch đồ ăn mà mình đã mua rồi xuống bếp,cô bắt đầu cắt rau,quả rồi bắt nước sôi rồi cho những rau củ quả vào trong rồi nấu canh.Cô bắt đầu nấu thêm một vài món,khi tất cả đã chín,Hana liền dọn lên bàn ăn và bắt đầu ăn!

Ăn xong thì cô dọn dẹp rồi múc riêng cho ba một phần ăn rồi để riêng.

Hana lại ngồi vào bàn học rồi lật sách ra mà đọc...


Tích tắc.....tích tắc....


Thời gian dần trôi qua,Hana vương vai rồi nhìn lại đồng hồ...đã hơn 9h rồi!Có nghĩa là....ba cô đêm nay lại rựu chè rồi đánh bạc xuyên đêm rồi!Nhưng ba cô không về thì cô có vẽ nhẹ nhõm hơn....

Cô nhìn lại đồng hồ thêm lần nữa...đã 9h tối rồi...có nghĩa trời sẽ càng lạnh hơn,tuyết sẽ rơi nhiều hơn

"Mamoru có thể đợi cậu nếu như cậu không đến đó Kinomoto-chan!"

Lời nói của Ayato Masaki lại vang lên....

-Mình tự hỏi!cậu ấy có đến không nhỉ?-Hana tự nghĩ trong đầu rồi lại lắc đầu vì những suy nghĩ vớ vẫn của mình rồi lại lấy bút viết ra chăm chú giải bài tập

Thế nhưng sao cô chẳng học được chữ nào,giờ trong đầu cô như một tờ giấy trắng.Cô không tài nào nghĩ được vì trong đầu cứ xuất hiện hình ảnh của Mamoru đứng đợi mình giữa trời đông thế này!cậu ta bị cảm mất

Thế rồi,như ai thúc đẩy.Hana lấy áo ấm khoác lên rồi nhanh chóng chạy đến nơi tổ chức lễ hội

><><><><>><>><><>><><>>>><<><>><><>

Hana chạy đến chỗ lễ hội!

Mọi người đã dọn dẹp buổi lễ đồng nghĩa với việc lễ hội đã kết thúc,vì thế mà dòng người đã thưa dần nên Hana nhanh chóng tìm thấy Mamoru.Hana chạy đến chỗ của Mamoru

Mamoru xoay người nhìn Hana!cô đến sao?rốt cuộc cô cũng đến.Mamoru mỉm cười nhìn Hana!

-Rốt cuộc cậu cũng đến!Kinomoto-chan!-giọng Mamoru yếu ớt nói

-Cậu đứng đợi tôi?

-Ừ!

-Lý do gì mà?-Hana nhíu mày nói

-Đơn giản!vì tôi không muốn giáng sinh năm nay mình lại cô đơn!-vừa dứt câu,Mamoru ngã về phía sau.Mặt đỏ hết cả lên,nhịp thở không đồng đều

Hana tròn mắt lo lắng chạy tới...

-Cậu không sao chứ?này!này!


Trở lại lúc Mamoru còn trong phòng làm việc....

Mamoru nhìn đồng hồ...

Nó đã điểm 7h tối

Cậu nhìn đống tài liệu trên bàn mà chán nản liền nghĩ đến buổi hẹn

Cậu mệt mỏi lắm rồi!ngày giáng sinh,người ta vui cùng gia đình chỉ có riêng cậu...Cô đơn.~~~~~

Thế là cậu liền choàng áo ấm đến lễ hội giáng sinh.Vì chưa thấy Hana Kinomoto đã đến nên cậu tự nhủ chắc Hana có việc gì rồi đợi cô dưới tiết trời giá rét của mùa đông rồi một tiếng,hai tiếng trôi qua....

Hana vẫn chưa đến nhưng cậu lại cảm thấy cơ thể đã nóng ran.Tự cười bản thân mình ngu ngốc khi tin Hana sẽ đến.Cậu tuyệt vọng định bước đi thì dáng người thân quen chạy đến....

Cậu trông thấy Hana!cô đã đến....Đây là sự thật?Nếu là mơ thì cậu cũng chẳng muốn thoát khỏi giấc mơ đẹp này đâu!


(Kết thúc hoài niệm)


Hana lay mạnh người cậu.Cậu nóng quá,cậu ta cảm lạnh mất rồi!Cậu ta thật ngu ngốc!

-Cậu không sao chứ?Này!-Hana lo lắng

Mắt cậu khẽ mở,nước mắt sao?Hana đang khóc sao?Vì mình ư?Nhưng mình chẳng còn sức để gượng dậy dỗ cho Hana khóc.Cậu dần nhắm mắt rồi chìm vào giấc mộng đẹp

"Những ngày giáng sinh đối với tôi chẳng là ngày đặc biệt gì đối với tôi bởi những ngày đó tôi rất cô đơn.Đến khi tôi gập được em thì nó trở nên thật ý nghĩa,Em khóc vì tôi....thật hạnh phúc biết bao....Nhưng cớ sao định mệnh lại nở chia cắt tôi và em?..."

~~~~~~~~~~~Kazuko Huyền Cơ~~~~~~~~~~

Chap tiếp theo:Chăm sóc Mamoru

❤❤❤❤❤