Mộ Thiển Thiển cũng không đáp lại lời nói ngả ngớn của Đông Lăng Mặc.
Hắn có chút mất hứng, đem thân thể nho nhỏ của Mộ Thiển Thiển xoay lại đây, để cho nàng nằm ngửa trên giường, mới phát hiện hai mắt nàng nhắm nghiền, xem ra đã trong lần cao trào cuối cùng kích động đến ngất xỉu luôn.
Lông mi thật dài nằm ở dưới mi mắt, phía trên còn sót lại nước mắt mà vừa rồi nàng khóc thút thít, bộ dáng đó trông thật điềm đạm đáng yêu, làm lòng người mềm mại rất nhiều, rồi lại gợi lên ý muốn một lần nữa dùng thứ cực đại của chính mình thật căng ra cánh hoa nàng, một lần nữa đem nàng thao đến khóc.
Bộ dáng của nàng khi khóc thút thít, thật đẹp……
Khóe mắt liếc thấy vết máu trên khăn trải giường, đáy lòng một lần nữa bị kích động, bất quá nghĩ đến đây vẫn là lần đầu tiên của nàng, bỗng nhiên, Đông Lăng Mặc sinh ra một loại cảm giác thương tiếc trước giờ chưa từng có.
Nằm xuống ở bên cạnh nàng, Đông Lăng Mặc ôm nàng vào lòng, nhắm mắt lại cùng nàng chợp mắt.
côn th*t dưới thân còn cứng rắn, để ở giữa hai chân giữa, hắn lại quan tâm thân thể yếu ớt của nàng, cố nén xúc động lần nữa đem nàng đè xuống, chỉ ôm nàng ngủ, lẳng lặng nhắm mắt lại.
Tinh lực cả người còn chưa hoàn toàn dùng hết, nhưng sau khi ôm lấy thân thể nho nhỏ mềm mại của nàng, bỗng nhiên nảy sinh cảm giác an tĩnh cả đời khó có được.
Nhiều năm qua vẫn luôn ở bên ngoài hành quân đánh giặc, sống trong ngày tháng tinh phong huyết vũ, đây là lần đầu tiên, hắn ôm một tiểu nữ nhân cùng ngủ.
Cảm giác…… Có chút tốt đẹp, khó nói nên lời yên bình……
……
Đêm đó, không biết nên nói là ngọt ngào hay thống khổ, Mộ Thiển Thiển mơ thấy tình cảnh trước khi mình xuyên qua, Tiêu Tiêu, bạn tốt của nàng, còn có tên kia nên tính là bạn bè hay là kim chủ đại ca* Quân Tứ Hải.
*Kim chủ: ý nói người bao nuôi có nhiều tiền. Ở đây có thể hiểu là anh QTH bị chị phân vân ko viết nên cho vào friendzone hay bro-zone =]]]
Mộ Thiển Thiển mơ thấy chính mình đem tiền nhuận bút tháng này tiêu hết, sau khi ăn mì gói vài ngày, quyết định cùng Tiêu Tiêu đi chiếm tiện nghi của Quân Tứ Hải.
Mà Quân đại soái ca bởi vì có rất nhiều tiền, mỗi lần bị lừa bao hai người ăn, vẫn không hề tức giận, ngược lại khóe môi vẫn luôn gợi lên một nụ cười nhẹ, cười tươi lên thì còn đẹp trai hơn cả siêu sao quốc tế……
“Ân……” Nàng tỉnh lại vì bụng đói kêu vang, lúc thức giấc không cẩn thận di chuyển hai cái đùi, tức khắc đau đến há mồm rên rỉ: “A, đau……”
hoa huy*t giữa hai chân như bị người khác xé rách, tới bây giờ còn có cảm giác bị căng rách, đặc biệt sau khi nàng mở miệng rên rỉ, đồ vật đang ở bên trong nàng tựa hồ lại phình to hơn nữa.
Nó đang không ngừng trướng đại, vốn dĩ đã nhét đầy hoa huy*t nàng, lúc này, càng làm hoa huy*t bị căng đến chua xót khó chịu.
“Không cần, đau……” Mộ Thiển Thiển chậm rãi mở mắt ra, xoa xoa đôi mắt chua xót, còn không kịp thấy rõ hết thảy cảnh vật trước mắt, liền theo bản năng duỗi tay sờ vào hoa huy*t, muốn đem đồ vật cắm ở trong u huyệt của nàng bên trong lấy ra ngoài.
Đau quá, càng ngày càng đau……
Thật vất vả, ngón tay ngọc thon dài đụng tới tên đầu sỏ làm đau nàng, nàng không cần nghĩ ngợi liền cầm lấy nó, khi vừa định đem nó rút ra, một bàn tay thô ráp bỗng dưng nắm lấy cổ tay nàng, năm ngón tay nắm chặt, lập tức làm tay nhỏ không nghe lời của nàng phải buông ra.
“Người xấu……” Nàng mở mắt ra, một bên nhẹ giọng chửi nhỏ, một bên quay đầu lại để xem người cầm lấy tay nàng, nhưng sau khi khi thấy rõ gương mặt tuấn dật kia, nàng ngẩn ra, ngay sau đó, thanh âm thét chói tai vang vọng toàn bộ Tẩm Phòng: “A……”
Đông Lăng Mặc có chút bực bội thả tay nàng ra, vừa mới tỉnh táo lại, bởi vì tiếng hét của nàng mà ý thức còn có chút mơ hồ nhanh chóng tỉnh lại.
Tiếng thét chói tai của nữ nhân thật sự vô cùng đáng sợ, tai hắn không chút chuẩn bị liền bị tiếng hét đam vào đau đớn, đôi mắt như sao lại còn phủ chút sương mù hơi híp lại, hắn như cũ lười biếng nằm ở đó, mặt không chút biểu tình, nhìn nữ nhân kinh hoảng thất thố muốn chạy ra từ trong lòng hắn.