Nếu như hắn không đạt được năng lực đối kháng điện tử, không thiết lập chương trình an toàn của mình trong hệ thống an toàn trước một bước, như vậy hắn có thể bị lừa ngay trước mặt, đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết.
David tiến hành sửa chữa chương trình ẩn dấu quyền hạn, khi bị kích hoạt thì ngay lập tức gửi tin tức đến vòng tay thân phận của hắn, do hắn quyết định có mở ra quyền hạn hay không này.
Hắn không muốn đi tìm công ty an toàn Lập Tín, đây là kẻ địch bại lộ, không đáng sợ, đáng sợ chính là kẻ địch không biết của hắn rốt cuộc là ai, có bao nhiêu thế lực!
Hắn nghĩ tới quang cầu tri thức nắm giữ rìu chiến (82% thuần thục), nghĩ tới quang cầu tri thức bắn tỉa (20% thuần thục), nghĩ tới thể thuật 99% cấp nhập môn, chỉ cần cho hắn một ít thời gian, thực lực của hắn liền nhận được một lần trưởng thành bùng nổ, đến lúc đó hắn sẽ không bị động ứng đối giống như bây giờ.
Quản lý Cát Tân rời khỏi nơi ở của David ngồi vào trong xe, biểu tình trên mặt cũng cực kỳ ngưng trọng, hoàn toàn không có vui sướng sau khi giải quyết phiền phức của công ty.
Gã nhập vào một hàng chữ trên vòng tay thân phận: "Nhiệm vụ hoàn thành!"
"Anh yêu, em muốn đi ăn rau dưa thiên nhiên!" Nữ thư ký nhẹ giọng nói.
"Tốt, anh dẫn em đi ăn tiệc lớn!" Quản lý Cát Tân thay đổi nụ cười, phất tay nói.
Trước năm mới, công ty an toàn Lập Tín đến đây lắp đặt thêm nhiều thiết bị giám sát an toàn, những cái này đều là phần cứng tương ứng với phần mềm cấp cao nhất của hệ thống an toàn.
David cũng lần lượt tiến hành kiểm tra đối với những thiết bị giám sát an toàn này, không phát hiện cửa sau và chương trình ẩn dấu.
Nghĩ đến kẻ địch không có hứng thú đối với sinh hoạt cá nhân của hắn, chỉ muốn có thể dễ dàng ra tay với hắn.
Thời gian từng ngày trôi qua, mãi cho đến ngày 31tháng 12, vẫn không có người kích hoạt chương trình ẩn dấu quyền hạn.
Với phán đoán của David, vô cùng có khả năng là đối phương muốn chờ đợi sự kiện trước đây được dẹp yên, mới nghĩ biện pháp đối phó bản thân.
Cũng ngay dưới bầu không khí này, tiệc rượu tân niên của chính phủ đã tới.
Hans cùng David đều mặc lễ phục tiêu chuẩn liên bang, lễ phục tiêu chuẩn này cũng là lựa chọn hàng đầu của phần lớn người nam tham gia những trường hợp quan trọng, ngoại trừ chất liệu bề mặt và trang trí có chút khác biệt, hình thức đại khái đều cơ bản giống nhau.
Bertha nắm tay Hans mặc một bộ váy dài bó sát người, trên cổ mang một vòng cổ lóe ra ánh sáng ngọc, bộc lộ ra vẻ ung dung đẹp đẽ.
Tiệc rượu ở cấp bậc này, Edie tuổi quá nhỏ không thể tham gia.
Tiệc rượu cuối năm được tổ chức tại khách sạn Lancaster, chính phủ thành phố Perrin bao trọn một tầng của khách sạn Lancaster, do đó có thể thấy được sự coi trọng của chính phủ đối với tiệc rượu.
David từ trên ô tô bay đi xuống, khi thấy khách sạn Lancaster, suy nghĩ đầu tiên chính là quản lý Amos của khách sạn này, tuy rằng Amos đã chết, nhưng hành vi giám sát bản thân của đối phương chứng thực đối phương tham dự vào trong hành động muốn giết chết hắn.
Như vậy khách sạn Lancaster này có tham dự hay không, ông chủ phía sau của Amos có phải là nhân vật quan trọng của khách sạn Lancaster hay không?
Những câu hỏi này xuất hiện trong đầu của hắn, hắn cảm nhận Ảnh Thị trôi lơ lửng mấy mét trên đỉnh đầu, với nhận biết đối với nguy hiểm của Ảnh Thị, còn có cấp bậc của tiệc rượu ngày hôm nay, hắn thật ra không cần lo lắng vấn đề an toàn.
Đạt được Ảnh Thị đã gần mười ngày, trong mấy ngày này, từ lúc hắn dùng chung thị giác cùng thính giác của Ảnh Thị, không cách nào điều khiển bản thân, cho tới bây giờ có thể dễ dàng đồng thời dùng ánh mắt của Ảnh Thị nhìn về bốn phía, lại không ảnh hưởng hành động của mình.
Đi vào khách sạn Lancaster, căn bản không cần kiểm tra, nhiều thiết bị quét hình ở đây đã tự động chiếm được tin tức trong vòng tay thân phận của người tiến vào, người không có quyền hạn tới gần tiệc rượu sẽ lập tức bị cảnh vệ mang đi.
"David, con tìm bạn chơi trước đi, qua một chút cha sẽ tìm con." Sau khi tiến vào đại sảnh tiệc rượu, Hans quay đầu nói khẽ với David.
David gật đầu, hắn cũng nhìn ra, Hans không phải không có bao nhiêu địa vị như trong trí nhớ của kiếp trước, mỗi một người trong đại sảnh tiệc rượu này nhìn thấy Hans đều sẽ chủ động khom người hành lễ với Hans, thậm chí có vài người trực tiếp chào theo nghi thức quân đội của liên bang.
Hans cần xã giao những người này, ông rõ ràng David cũng không thích loại xã giao này, cho nên ông chỉ chuẩn bị giới thiệu quan hệ quan trọng cho David.
David rời khỏi Hans và Bertha, hắn không hướng về vị trí người trẻ tuổi tụ tập, ở nơi này hắn không có bạn bè.
Kiếp trước tại phương diện giao tiếp hầu như làm đến một cực hạn, bởi vì nguyên nhân chuyển biến xấu quan hệ với cha Hans, khiến kiếp trước không tham dự bất cứ hoạt động giao tiếp nào, những người trẻ cùng độ tuổi với hắn, giống như không đi cùng một con đường với hắn vậy.
Cái này thật ra khiến David yên tâm không ít, có ký ức của kiếp trước, nhưng thế giới này vẫn khiến hắn có cảm giác xa lạ, đặc biệt là kẻ địch có thế lực khổng lồ, luôn luôn khiến hắn không chiếm được cảm giác an toàn, mỗi khi thấy một người xa lạ, hắn đều không do dự hoài nghi có là kẻ địch an bài tiếp cận hắn hay không.
Hắn lấy một ly nước trái cây tự nhiên từ trong tay bồi bàn đi qua, nhẹ nhàng uống một ngụm, sau đó đi về góc không người.
David một bên chậm rãi uống nước trái cây tự nhiên, một bên kết nối đến Ảnh Thị, khiến Ảnh Thị đi xuyên qua mặt đất dưới chân, bay xuống phía dưới.
Một lát sau hắn lại tựa như vô ý di động hơn mười mét về một bên, tại tầng tiếp theo không ai thấy, Ảnh Thị đang tìm kiếm thứ gì ở một căn phòng.
Trước khi đến, hắn đã thông qua hệ thống SKY tìm được bản đồ của khách sạn Lancaster, chỉ có sảnh xa hoa nhất của tầng thứ hai mới có thể làm nơi tổ chức tiệc rượu cuối năm của chính phủ, mà tầng thứ nhất có thêm phòng cảnh vệ.
Bên trong cảnh vệ có cái gì? Đương nhiên là quang não an toàn của toàn bộ khách sạn Lancaster, David chính là muốn tìm đến vị trí của quang não an toàn, sau đó sử dụng một vài thủ đoạn đặc thù thu được tình báo của khách sạn Lancaster.
"Này, xin chào, vì sao tôi chưa gặp qua cậu?" Một âm thanh nhiệt tình cắt đứt lực chú ý của David.
David ngẩng đầu nhìn, một người trẻ tuổi vóc người khôi ngô tay cầm một ly rượu vang đang nhìn hắn.
Người trẻ tuổi này tuy rằng trên người cũng mặc lễ phục tiêu chuẩn liên bang, nhưng bộ lễ phục này David mặc lộ ra vẻ tiêu sái, nhưng mặc trên người của đối phương lại có cảm giác như áo giáp.
"Xin chào, tôi là David • Kerr!" David giơ nước trái cây trong tay mỉm cười đáp lại.
"Tôi là Meilen." Meilen cũng giơ ly rượu vang trong tay tự giới thiệu, sau đó như là nghĩ tới cái gì, giật mình nói: "Trời ạ, cậu họ Kerr, con trai lớn của Hans • Kerr trong truyền thuyết?"
"Nếu như không có người David • Kerr thứ hai, như vậy chính là tôi!" David cũng rất bất đắc dĩ đối với việc bản thân mình trở thành truyền thuyết, hắn nhún vai nói.