Đấu Y

Chương 523: Xung đột (Hạ)




Tâm tư của Vân Du Tiên Tử đã sớm không còn đặt trên người vị luyện dược sư thần bí này, vô luận hắn có là ai đi nữa, trong mắt của nàng chỉ là một vai diễn nhỏ mà thôi, không đủ gây nên sợ hãi, điều nàng quan tâm duy nhất hiện tại chỉ có một việc, an bài con đường lui an toàn cho nữ nhi của chính mình như thế nào, làm sao để Thiên Du Phường do nàng và phu nhân sáng lập nên có thể tiếp tục kéo dài nhiều năm sau này.

- Tân nhi, ngươi và thiếu tông chủ Thiên Bản Tông hiện tại sao rồi?

Vân Du Tiên Tử thân thiết hỏi.

Trữ Tân sửng sốt một chút nói.

- Nữ nhi nghĩ người này đạt tâm tư lợi ích quá nặng, không muốn thân cận với hắn.

- Vậy thì Đường Tiến của Thiên Hổ Viện, kẻ có kiền dương chi thể thì sao?

Vân Du Tiên Tử tiếp tục truy hỏi.

Trữ Tân nhấp miệng nói:

- Người này coi như không tồi, nhưng quá mức khổ tu, đối với nữ nhi tuy có vài phần ý tứ, thế nhưng cả ngày đều tu luyện trên núi Thiên Hổ, rất ít tiếp xúc với nữ nhi.

Thần sắc của Trữ Tân hiện tại tràn đầy vẻ kiên định và thần sắc trách nhiệm, nàng rất rõ ràng sứ mệnh của chính mình, tiếp tục duy trì kéo dài Thiên Du Phường, thậm chí phát triển so với hiện tại còn lớn mạnh hơn, thậm chí thống nhất toàn bộ Chu Võ Quốc, từ ngày đầu tiên sinh ra Trữ Tân đã vì điều này mà tồn tại.

Sắc mặt Vân Du Tiên Tử có chút sầu lo, hai người kia đều là tài tuấn trong lớp trẻ hiện nay, nếu như sau này kết thành bầu bạn song tu với nữ nhi của chính mình, tiến độ tu luyện sẽ tăng lên rất nhiều, tới thời điểm nhất định sẽ truyền thụ lại Thiên Du Thần Công cho hắn, cũng coi như hoàn thành tâm nguyện của chính mình.

Thiên Bản Tông là môn phái đứng thứ ba sau Thái Vũ Môn và Bất Chu Sơn, so với Thiên Du Phường chỉ chênh lệnh tại số lượng cao thủ đỉnh cao, Thiên Bản Tông chỉ có đại tu sư chứ không có tồn tại chí cao như phu phụ Thiên Du Tử.

Nếu như nữ nhi của chính mình và thiêu tông chủ Thiên Bản Tông kết thành bầu bạn song tu, sau này hai phái nhất định có xu thế hòa hợp lại, thậm chí vượt qua Bất Chu Sơn và Thái Vũ Môn cũng không phải là không có khả năng.

Bất quá Vân Du Tiên Tử rất hiểu rõ tính nết của nữ nhi mình. Bởi vậy đã chuẩn bị hai tay, lại xem xét qua rất nhiều tu luyện tài tài tuấn địa vị cao, chọn ra được tu vi có kiền dương chi thể, người này tuy rằng không có hậu thuẫn môn phái cường đại, thế nhưng trên phương diện tu luyện có trợ giúp rất lớn, nữ tu và nam tu có kiền dương chi thể cùng nhau tu luyện, tốc độ sẽ đề cao gấp ba lần, thậm chí càng nhiều, hơn nữa cuối cùng nữ tu thường mạnh hơn so với nam tu. Một trăm năm đã trôi qua, quan hệ giữa nữ nhi của chính mình và người này không có chút tiến triển nào, làm cho Vân Du Tiên Tử lo lắng không thôi.

Vân Du Tiên Tử đang muốn nói cái gì đó, nhưng lại bị Thiên Dương Tử cắt đứt.

- Tân nhi, nếu như ngươi không thích cả hai người này, vậy thì ngày mai theo dõi tại đấu giá hội, lúc đó sẽ xuất hiện không ít tu luyện giả tài tuấn tuổi còn trẻ, chính ngươi tự mình chọn là được. Nhìn trúng cứ nói thẳng, vi phụ sẽ giúp ngươi làm chủ, lấy thân phận và tư chất của ngươi, ai có thể cự tuyệt?

Sắc mặt Trữ Tân đỏ lên nói:

- Ngày mai nữ nhi sẽ cẩn thận xem xét.

- Uhm, bất quá ngươi phải nhớ kỹ, tu vi dưới địa vương giai không cần phải suy nghĩ nhiều, tư chất quá kém cũng phải cân nhắc, miễn cho sau này liên lụy tới ngươi, Thiên Du Phường sau này còn cần ngươi chống đỡ, không có một chút năng lực làm sao chấp chưởng được một môn phái to lớn như vậy!

Thiên Dương Tử nghiêm túc nói.

- Nữ nhi hiểu rõ!

Trữ Tân gật đầu nói.

Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu vừa mới ra khỏi phòng giám định liền nhanh chóng trở về phòng của chính mình đả tọa điều tức! Một đêm rất nhanh trôi qua, sáng sớm hôm sau, hai người liền đi bộ tiến vào phòng đấu giá cao cấp.

Cũng chưa từng nghĩ tới, bên ngoài phòng đấu giá đã sớm tụ tập rất nhiều người, phàm là tu luyện giả có chút năng lực đều muốn tiến vào trong đó tham dự cạnh tranh.

Phải biết rằng những vật phẩm xuất hiện tại đấu giá hội cao cấp của Thiên Du Phường đều là trân phẩm, hầu như mỗi một loại đều là tinh phẩm, luôn luôn có người cần tới.

Lâm Khiếu Đường nhìn ra có khoảng hơn nghìn người đang chờ đợi, từ điểm này có thể nói rõ số lượng tu luyện giả của Chu Võ Quốc vượt quá xa tam đại tu luyện giới, tài nguyên hải vực quả nhiên vô cùng phong phú.

Những tu luyện giả ở đây đều chờ đợi cửa lớn phòng đấu giá cao cấp mở ra, thế nhưng có một bộ phận tu luyện giả rất nhỏ không cần chờ đợi, trực tiếp tiến vào thông đạo phía bên trái rồi đi qua một cánh cửa nhỏ phong cách cổ xưa nhưng cực kỳ hoa lệ.

Bên ngoài cửa nhỏ này có hai tu luyện giả tu mặc trường bào màu trắng và một lão giả mặc hôi bào tu vi địa vương giai sơ kỳ, trên tay hai gã thủ hộ đều cầm một khối lam ma thạch, đây chính là lam ma thạch dùng để kiểm tra ngọc phiến chứng minh thân phận khách quý.

Lâm Khiếu Đường đi trước Triển Thanh Nhu đi sau, hai người trực tiếp tiến vào trong cửa nhỏ, lúc này tại cửa nhỏ có một lão giả mặc bạch bào đang kiểm tra ngọc phiến khách quý.

Lâm Khiếu Đường cầm ngọc phiến trong tay đưa cho gã thủ hộ, ai ngờ thủ hộ chỉ nhìn thoáng qua Lâm Khiếu Đường mặc trường bào rồi nói:

- Chờ một chút không chế người, đừng nóng vội!

Lời nói này dẫn tới gã thủ hộ còn lại và lão giả mặc hôi bào liếc mắt nhìn qua, hai người quan sát người mặc tử bào trước mắt, thần sắc có chút cổ quái, dù sao thì khách quý của Thiên Du Phường bình thường đều là tu luyện giả địa vương giai, tu luyện giả linh hồn giai hậu kỳ hầu như không hề có.

Lâm Khiếu Đường khẽ cau mày, tu luyện giới thực đúng là chỉ nhìn thực lực, tất cả đều phụ thuộc vào thực lực, coi như là ngọc phiến quý khách trên tay cũng gặp phải cảnh coi thường. Ánh mắt Lâm Khiếu Đường lạnh lùng, không nói cái gì, cùng với Triển Thanh Nhu đứng bên cạnh chờ, đôi mắt đẹp của Triển Thanh Nhu thì hiện rõ địch ý, định xuất thủ giáo huấn gã thủ hộ kia, thế nhưng lại bị Lâm Khiếu Đường ngăn cản lại.

- Lâm đại ca, vì sao không cho Triển Thanh Nhu đi giáo huấn kẻ đó một chút, chỉ là một tên thủ hộ nho nhỏ mà thôi, dĩ nhiên lại chậm trễ quý khách như vậy, mắt cẩu thấy người thấp!

Triển Thanh Nhu tại Tiềm Long Viện vẫn là thiên chi kiều nữ, cho dù tính tình có thanh nhã đi nữa thì lúc này cũng có chút không thể chịu đựng được nhãn thần khinh miệt kia, lập tức truyền âm nói.

- Nếu như đã là thủ hộ, ngươi cần gì phải tính toán chi li, đó không phải là tự hạ thân phận hay sao!

Lâm Khiếu Đường nhẹ nhàng truyền âm trở lại.

Đôi môi của Triển Thanh Nhu hơi mân mê, đôi mắt đẹp cũng hiện lên một tia thanh tĩnh, tựa hồ có chút giác ngộ, trong ánh mắt nhìn về phía Lâm Khiếu Đường đã có nhiều hơn một phần kính nể.

Đúng lúc này, phía sau bỗng nhiên nổi lên cuồng phong, trên bầu trời truyền tới một đoàn quang mang màu đen, tu luyện giả bốn phía đều lập tức né tránh.

Hai gã thủ hộ và lão giả mặc hôi bào nhất thời cảnh giác, càng dùng loại ánh mắt sợ hãi nhìn đoàn quang mang màu đen đang phóng tới.

Gió mạnh thổi qua, một gã đại hán mặt đen mặt hắc bào từ trên trời hạ xuống.

- Tất cả những kẻ cản đường mau tránh ra cho lão tử, nếu là có đồ cẩu nào đó không tránh đường, lão tử sẽ cho đầu ngươi nở hoa!

Đại hán mặt đen một mặt bay nhanh lướt qua một mặt mở miệng mắng to.

Tu luyện giả bốn phía đều e sợ tránh né, rất sợ trêu chọc người này, không ít người còn lập tức bay ra khỏi nơi này, phảng phất giống như nhìn thấy ác ma nào đó.

Đại hán mặt đen tỏa khí nguyên bức người, mà trong khí nguyên ẩn chứa ma khí rất nặng, hiển nhiên là ma tu, càng đạt tới tu vi địa vương giai trung kỳ.

Lão giả mặc hôi bào nhìn thấy gã đại hán mặt đen hạ xuống trước người vội hỏi:

- Tư Đồ đạo hữu, đã lâu không gặp.

Đại hán mặt đen liếc mắt nhìn lão giả mặc hôi bào, vẻ ngang ngược trên mặt không chút giảm đi, ý coi thường trong mắt càng thêm nồng đậm.

- Cao lão nhi, mau tránh ra, lão tử đi vào trước.

Sắc mặt lão giả mặc hôi bào có chút biến đổi, nhưng vẫn nén cơn giận này lại, gã đại hán mặt đen này có tiếng là ác đồ, hơn nữa thần thông ma tu không phải chuyện đùa, lão giả mặc hồi bào hừ một tiếng trong miệng, liền tránh sang bên cạnh.

Hai gã thủ hộ lộ vẻ mặt cung kính, đối với đại hán mặt đen kiêu ngạo không dám có nửa phần ý bất kính nào, rất sợ chọc giận đối phương. Tu vi tới địa vương giai, trung kỳ và sơ kỳ chênh lệnh nhau rất lớn, giữa trung kỳ và sơ kỳ có một khoảng cách khó có thể vượt qua được, tuy rằng vẫn chỉ là một giai, thế nhưng cảnh giới chênh lệnh, trên thực tế cách xa vạn dặm.

Đại hán mặt đen đối với biểu tình sợ hãi của mọi người rất thỏa mãn, đang muốn giao ra ngọc phiến, ánh mắt đột nhiên nhìn thấy hai người mặc tử bào và lam bào đứng bên cạnh, nhất thời nghĩ có chút khó chịu, mắng to nói:

- MK, rõ ràng là thái điểu, giả thần giả quỷ cái rắm a, linh hồn giai bụi bặm rác rưởi cũng tới nơi này hỗn, thực mất hứng!

Đôi lông mày của Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu nhíu sát lại, hai người không nghĩ tới chính mình đã hạ thấp như vậy mà vẫn có người tới trêu chọc.

Đại hán mặt đen nhìn thấy hai người không hề có biểu tình gì, nhất thời một cỗ lửa giận không tên trào lên, nhìn hai tên thủ vệ nói.

- Hai tên này, bụi bặm rác rưởi là người phái nào? Các ngươi có biết?

Hai tên thủ vệ lắc đầu, một người trong đó nói:

- Hai người này trước đây chưa bao giờ gặp qua.

Hung quang trong mắt đại hán mặt đen chợt lóe lên, khí nguyên trên người giống như sóng biển cuộn trào mãnh liệt ập tới, thôi động khí nguyên tới địa vương giai trung kỳ đỉnh phong, hai gã thủ vệ lẫn lão giả mặc hôi bào đều có chút đứng không vững.

Đại hán mặt đen nhìn Lâm Khiếu Đường nói.

- Ngày hôm nay tâm tình lão tử không tốt, hai người các ngươi, nhanh chóng cút đi, nếu không lão tử bóp vỡ trứng của các ngươi.

Lão giả mặc hôi bào nhất thời đồng tình nhìn người mặc tử bào và người mặc lam bào trước mắt, mà trong mắt gã thụ vệ thì càng mang theo một chút hả hê. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Triển Thanh Nhu nắm chặt bàn tay, đôi mắt đẹp phát ra chiến ý, gã đại hán mặt đen này thực sự là kiêu ngạo tới cực điểm, quá không coi ai ra gì.

Bỗng nhiên người mặc tử bào động rồi, khí nguyên cường liệt do gã đại hán mặt đen phát ra không gây ra một chút ảnh hưởng nào, người mặc tử bào đi tới trước mặt gã đại hán mặt đen, hai người cách nhau không tới một thước mới dừng lại.

- Cút mẹ ngươi đi đồ đại đầu quỷ!

Một tiếng lạnh lùng truyền ra từ dưới lớp trường bào màu tím.