Đấu Y

Chương 482: Bàn Cổ đại trận (2)




Một người đối mặt với hai chiêu số, sắc mặt Bạch Diện Ma Quân có chút khó coi, nguyên bản còn tưởng vào chiêu số che mắt đầu tiên để tìm kiếm cơ hội chạy trốn.

Trong nháy mắt, hy vọng bị đánh tan, làm cho Bạch Diện Ma Quân có chút hối hận, tâm tình vẫn bình lặng lúc này đột nhiên bộc phát, chiến ý cũng đã bị kích phát ra, quang mang thâm độc trong đôi mắt chợt lóe lên, một chiếc kích một mặt xuất hiện trong tay.

Bạch Diện Ma Quân vung tay lên, gương đồng bay lên trời, lơ lửng giữa hư không, phía sau càng chiếu rọi ra một mặt kính gương đồng hư ảnh thật lớn, đường kính vượt qua mười trượng.

Khi hai đầu tử long rít gào vọt tới, trong chiếc gương đồng này cũng có hai đầu tử long giống nhau như đúc bay ra ngoài, hai bên va chạm đối choi với nhau trong nháy mắt trung hòa.

Đôi mắt giống như sao trời của Lâm Uyển Nhi hiện lên một tia kiêng kỵ, nàng đã sớm nghiên cứu qua loại pháp bảo này, đáng tiếc không có bao nhiêu thu hoạch, chiếc gương đồng này chính là chỗ dựa lớn nhất của tên súc sinh kia.

Bạch Diện Ma Quân cũng bởi vì có chiếc gương đồng này nổi danh tu luyện giới, nếu như không phải có dị bảo thượng cổ này thì người này cũng chỉ thuộc hàng nhị lưu mà thôi.

Trên người Lâm Uyển Nhi mạnh mẽ bốc lên một tầng hỏa diễm màu tím, chín đầu tử long hiện ra, bên cạnh thân thể của nàng kịch liệt du động, tùy thời chuẩn bị công kích mãnh liệt.

Bạch Diện Ma Quân nhìn kỹ đối phương, cũng không vội vã xuất thủ, thiên ma kính nguyên bản là bảo bối hậu phát chế nhân, đầu tiên xuất kích đều không thể phát huy được uy lực của dị bảo thượng cổ này.

Lâm Uyển Nhi vươn tay ra, một viên ngọc xuất hiện, chính là do vật liệu trong suốt luyện chế ra, nếu như không quan sát tỉ mỉ thì thậm chí không nhìn thấy sự tồn tại của viên ngọc này.

- Đi!

Lâm Uyển Nhi khẽ quát một tiếng, vung tay lên, đồng thời nhất thời chín đầu tử long hỏa diễm mạnh mẽ bay lên quanh xung quanh vọt tới.

Chín đầu tử long trong hư không hình thành nên trận thế khổng lồ, làm cho cả ngọn núi đầu bị dung động thất sắc, hỏa diễm màu tím tản mát ra hỏa diễm, toàn bộ cây cối trong phương viên một dặm đều bị đốt thành tro tàn, thậm chí ngay cả một ít bùn và nham thạch dưới nhiệt độ cao đã xuất hiện dấu hiệu bị hòa tan.

Cả một khu vực rộng lớn bị biến thành địa ngục màu tím, tất cả đều đang bị thiêu đốt kịch liệt.

Bạch Diên Ma Quân tạo ra mấy thủ thế cực nhanh, thiên ma kích trong nháy mắt phân giải ra hơn mười mặt, mỗi một mặt có thể chiếu ra một huyễn kính thật lớn, khí thế đúng là không hề thua kém hơn chín đầu tử long một chút nào.

Trong hư không, nửa bị màu tím bao phủ, còn một nửa khác thì bị đồng quang màu vàng bao phủ.

Chiến đấu đang diễn ra kịch liệt!

Ba người Tiêu Mục, Bạch Du và Triển Thanh Nhu nhanh chóng đuổi tới nơi, cách đó hơn mười dặm đã cảm nhận được sóng khí mãnh liệt tràn ra, ba người không khỏi đẩy tốc độ lên nhanh hơn.

- Uyển Nhi quá xung động rồi!

Bạch Du thở dài nói.

- Thù giết cha, cho dù là ai cũng không thể khống chế được, cũng không thể trách Uyển Nhi tỷ tỷ, nhiều năm như vậy nàng đã sớm không thể nhẫn nhịn được nữa rồi, phát tiết một chút đối với nàng mới có lợi!

Triển Thanh Nhu rất có lý trí nói.

- Vậy cũng không nên bỏ qua an nguy của ba người chúng ta liền vội vã rời đi, nếu không phải Mục viện thủ thần thông quảng đại, cứu thoát ba người chúng ta, chỉ sợ hiện tại ba người chúng ta đã vào trong bụng yêu trùng rồi.

Tiêu Mục có chút khó chịu nói.

Sắc mặt Triển Thanh Nhu không nổi sóng nói.

- Chúng ta tới trợ giúp Uyển Nhi tỷ tỷ một tay!

Bạch Du và Tiêu Mục cũng không lên tiếng trả lời, chỉ là khó chịu tiếp tục phi hành, hồi lâu, Tiêu Mục nói.

- Bạch sư đệ, sau này ngươi và Uyển Nhi có đôi có cặp, lúc đó ngươi cần phải giáo huấn nha đầu đó cẩn thận, không tuân quy củ, sợ là sua này sẽ gặp phải chuyện không may.

Bạch Du cười khổ nói.

- Đừng xem Uyển Nhi bình thường tao nhã, đối với người ngoài rất hòa khí, kỳ thực nội tâm nàng còn quật cường hơn bất cứ ai, hơn nữa một khi đã quyết chuyện gì đó thì không thể nào thay đổi được, ngươi cũng không phải là không biết, nha đầu kia cho tới bây giờ chỉ nhớ tới người ca ca thanh mai trúc ma cùng nàng lớn lên mà thôi, đối với sư đệ mà nói thực sự không có nửa phần hứng thú.

Tiêu Mục nghiêm túc nói.

- Bạch sư đệ, hai vị viện thủ đối hai người chúng ta cực kỳ coi trọng, ngươi nếu ngay cả một nữ tử cũng không thể nào sắp xếp được, sau này làm sao có thể nắm được Tiềm Long Viện trong tay, hai vị viện thủ chọn người nối nghiệp, không chỉ nhìn tu vi mà còn cần có quyết đoán, nếu như ngươi quá mức nhát gan, ngươi cho rằng hai vị viện thủ còn có thể coi trọng ngươi sao? Đến lúc đó tối đa chỉ là một viện lão mà thôi.

Quang mang trong mắt Bạch Du chợt lóe.

- Sư huynh nói đúng, sau khi rời khỏi ma lục, ta phải cường ngạnh một chút.

Tiêu Mục vẫn không phải quá thỏa mãn như cũ nói.

- Không phải là cường ngạnh hơn mà phải trực tiếp, Uyển Nhi chính là nữ nhân của ngươi, so với những người khác không có quan hệ, cái gì ca ca năm xưa? Đều là lời vô ích, chuyện quá khứ chỉ là quá khứ, đối với ngươi có quan hệ gì, vị tình ca ca năm xưa của Uyển Nhi sợ là đã chết sớm rồi, ngươi không phải đã từng chuyên môn điều tra qua, tên đó năm xưa chỉ là một phế vật nổi danh thành Tân La của Hiên Viên Quốc hay sao?

Bạch Du gật đầu nói:

- Đúng vậy, ngay từ đầu xác thực là một phế vật, thế nhưng sau đó gặp được kỳ ngộ gì đó, lại có thể tiến hành tu luyện, hơn nữa có vẻ như rất lợi hại, bất quá khi liên minh thảo nguyên và Đại Hạ quốc liên hợp tập kích tựa hồ đã mai danh ẩn tích rồi. Có người nói hắn đã bị ma pháp sư gì đó của đại lục Minh Tây bắt đi, cũng có người nói thất tung rồi, còn có người nói tại hải ngoại vẫn chưa từng trở về.

Tiêu Mục coi thường nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

- Quản nói thế nào làm gì, đã hai trăm năm trôi qua, trừ phi có tu vi đại sư giai mới có thể còn sống, coi như là sư giai cũng phải chết, mà đại sư giai hai trăm tuổi không sai biệt lắm đã là một lão đầu già nua rồi, chỉ có trong vòng trăm năm tiến vào linh hồn giai mới có thể bảo trì được dung mạo trẻ tuổi. Mà trong vòng trăm năm bước nào linh hồn giai liệu có bao nhiêu người? Cho dù là Tiềm Long Viện chúng ta cũng chỉ có thưa thớt bốn năm người mà thôi, coi như là chúng ta cũng rất khó khăn mới có thể đạt được, ta nghĩ gã tình ca ca kia hẳn đã chết rồi, hoặc là trở thành một lão đầu già nua, Bạch sư đệ ngươi cần gì phải sợ hãi một kẻ không thể làm gì được như vậy chứ?

Bạch Du bỗng nhiên phát hiện chính mình xác thực đã vô cùng bảo thủ rồi, dưới sự nhắc nhở của sư huynh mới được khai sáng, trong đôi mắt hiện lên một đạo quang mang, nhìn về phía Triển Thanh Nhu trước mặt có chút suy nghĩ, cẩn thận nghĩ lại, gần đây quan hệ giữa Thanh Nhu muội muội này với Tiêu sư huynh tiến triển rất tốt, chính mình quả thực quá mức lạc hậu rồi.

Ba người vừa nói vừa phi hành, khoảng cách tới chỗ chiến đấu chỉ còn có năm dặm, đảo mắt là có thể tới nơi.

Thế nhưng đúng lúc này đột nhiên trời đất rung chuyển, đại địa bên dưới phảng phất như muốn dâng lên, không gian dưới sự rung động kịch liệt xuất hiện hiện tượng vặn vẹo.

Trọng lực càng tăng thêm mấy lần, tốc độ phi hành càng lúc càng chậm.

- Chuyện gì xảy ra?

Tiêu Mục cảnh giác lập tức đề phòng toàn thân, sắc mặt của Bạch Du và Triển Thanh nhu cũng ngưng trọng không gì sánh được, không biết rốt cuộc là xảy ra cái gì.

Lúc này, ba đại ma vực của đại lục Phong Ma xuất hiện tình huống tương tự, phạm vi lan ra cực kỳ rộng lớn, xung quanh ma vực mấy trăm dặm đều bi lan tới.

Không chỉ có Tiêu Mục, Bạch Du và Triển Thanh Nhu cảm giác được, cùng lúc này, chí ít có hơn trăm tu luyện giả tiến vào ba đại khu vực đều hãm thân trong đó, muốn chạy trốn thế nhưng lực bất tòng tâm.

Hầu như tất cả các tu luyện giả đều hiện rõ thần sắc bối rối, vô luận là người có tu vi cao thấp như thế nào cũng không tránh khỏi, cho dù là đại tu sư địa vương giai hậu kỳ cũng xuất hiện sự lo lắng trong lòng, dù sao lực lượng thiên địa không phải là thứ con người có thể chống lại được.

Giờ khắc này, chỉ cso tại hư không cách Vạn Cốt Thâm Uyển ba mươi dặm, có hai tu luyện giả một nam một nữ giữ được thần sắc bình tĩnh, đối với chuyện đất rung núi chuyển không phải rất lo lắng, tựa hồ như đã biết nguyên nhân.

- Rốt cuộc đã khởi động rồi!

Hàn Nguyệt Tiên Tử lạnh lùng cười nói, Lâm Khiếu Đường bên cạnh không hề thay đổi sắc mặt nhìn đất rung núi chuyển bên dưới, nhưng sâu trong nội tâm càng một lần nữa lãnh hội được bản lĩnh bác đại tinh thâm của tu luyện giả thượng cổ