Đấu Y

Chương 288: Kỳ Đông tân cách cục





Lữ trình vượt biển phảng phất như không có giới hạn!

Tại phiến trời đất biển rộng mênh mông này, ba người Lâm Khiếu Đường vẫn theo một hướng cố định phi hành thật nhanh, Lâm Khiếu Đường dù bị nội thương nhưng vì nóng lòng muốn về nhà, không thể tập trung chữa thương, điều này làm cho tốc độ của hắn giảm đi không ít.

Thời gian nửa năm bất tri bất giác trôi đi, lữ trình vẫn tiếp tục kéo dài không có dấu hiệu kết thúc.

Lâm Khiếu Đường lòng đầy tự tin nhưng hiện tại không tránh khỏi sinh ra chút hoài nghi, chẳng lẽ Kỳ Áo lại lừa dối hắn? Thế nhưng Kỳ Áo thực sự không có lý do gì để làm như vậy, bởi vì bản thân và hắn mỗi người một phương căn bản không hề liên quan tới nhau.

Bất quá một chút hoài nghi này không hề ảnh hương tới tiến trình, Lâm Khiếu Đường vẫn cố chấp tiếp tục hướng về phương hướng đã định phi hành.

Lại ba tháng nữa trôi qua, lúc này ngay cả Tân Tây Á và Duy Lạp đối với lộ trinh đã sinh ra chút hoài nghi, lẽ nào hải vực căn bản không hề có giới hạn hay sao chứ? Cho dù tốc độ phi hành không được nhanh cho lắm, thế nhưng gần một năm qua không biết đã đi bao nhiêu dặm đường, thế nhưng vẫn như cũ không nhìn thấy đầu cùng, cho dù là ai đi nữa cũng không tránh khỏi suy nghĩ miên man.

Ngày hôm đó, Lâm Khiếu Đường vẫn như thường lệ, sau khi nghỉ ngơi điều tức một chút rồi lại tiếp tục mang theo hai nàng bước lên trên con đường trở về.

Thế nhưng chưa bay lên thì Lâm Khiếu Đường đột nhiên cảm giác được một cỗ khí tức vừa quen thuộc lại vừa xa lạ dần dần phi hành tới, khí nguyên rất yếu ớt, chủ nhân của khí nguyên này hẳn là chỉ có tu vi sư giai sơ kỳ mà thôi.

Tuy là cảm giác được, nhưng kỳ thực chí ít thì cũng cách đó hơn trăm dặm, thần tình Lâm Khiếu Đường bình tĩnh, lập tức đề thăng nguyên lực, tăng tốc cho kim thủ.

Không bao lâu, một tòa tiểu đảo xanh um xuất hiện trước mắt ba người Lâm Khiếu Đường, nguyên khí trong tiểu đảo không tồi, tựa hồ như bên trong có tồn tại một nguyên nhãn nhỏ đang trong quá trình hình thành.

Lâm Khiếu Đường cảm ứng được tiểu đảo này không phải là thiên địa bổn nguyên mà là khí nguyên của một người tu luyện nào đó tạo ra.

Ba người vừa mới hạ xuống tiểu đảo thì lập tức cảm giác được trong tiểu đảo có một tầng bích chướng.

"Là ma pháp trận!"

Duy Lạp cả kinh nói, sau nhiều tháng ở chung, Duy Lạp nhiều ít trao đổi với Lâm Khiếu Đường làm cho quan hệ giữa hắn và nàng coi như có chút cải thiện nhất định, ít nhất thì Lâm Khiếu Đường không còn hờ hững với nàng như trước.

Trên mặt Lâm Khiếu Đường hiện lên nụ cười nhẹ nhàng nhất hơn nửa năm qua:

"Duy Lạp tiểu thư, thứ này không giống như ma pháp trận của Minh Tây đại lục các ngươi, mà chính là một loại kết trận đặc biệt của Kỳ Đông đại lục. Một loại trận pháp cùng loại với ma pháp trận nhưng lại không giống."

Duy Lạp suy nghĩ một chút rồi gật đầu, hiếu kỳ nhìn tường ngoài kết trận. Nàng có thể cảm nhận được rất rõ ràng kết trận truyền đến nguyên cảm cực kỳ cường đại, nếu như bản thân nàng sấm trận sợ là sẽ phải lao lực rất lớn.

Ngón tay của Lâm Khiếu Đường bắn ra, một khỏa quang cầu bắn thẳng ra ngoài, khi đụng vào kết trận, trận bích lập tức sụp đổ, một lúc sau kết trận dần dần biến mất không thấy.

"Là ai dám can đảm xông vào cấm địa của bần đạo!"

Trong tiểu đảo bỗng nhiên truyền ra thanh âm già nua phẫn nộ.

Một lão giả mặc trường bào màu tro, dưới chân đạp một loại phi hành khí cụ giống như một cành cây khô lướt qua không trung mà đến, thoáng cái đã tới trước mặt ba người Lâm Khiếu Đường.

Khí thế cả vú lập miệng em của lão giả rất nhanh biến mất rồi chuyển thành vô cùng sợ hãi, nhìn vào mấy người Lâm Khiếu Đường, vừa rồi rõ ràng hắn cảm thấy khí tức chỉ đến sĩ giai mà thôi, vì sao đột nhiên khí tức nguyên lực của thanh niên trước mắt này lại đột nhiên mạnh lên nhiều như vậy.

"Ngươi là chủ nhân của hòn đảo nhỏ này?" Lâm Khiếu Đường hòa hoãn hỏi.

Đôi mắt già nua của lão giả hơi hơi giật, hạ thấp người nói:

"Bần đạo là tán nhân hoang đảo hiệu Trường Thanh Tử, không biết tiền bối đến đây để tiếp đón từ xa, mong rằng tiền bối thứ tội."

Lâm Khiếu Đường xua tay nói:

"Đạo hữu không cần phải đa lễ, tại hạ tới đây chỉ là muốn hỏi một chút mà thôi, nơi này cách Kỳ Đông đại lục còn xa không?"

Lão giả kỳ quái nhìn thanh niên trước mắt, sau đó lại nhìn hai nữ tử xinh đẹp phía sau nói:

"Tiền bối chẳng lẽ không phải là người địa phương hay sao? Nơi này chính là biên cảnh của Nam Xuyên Giới, Nam Xuyên Giới kỳ thực chính là một trong những địa vực của Kỳ Đông đại lục."

Nơi này đã là Kỳ Đông đại lục rồi, lực trùng kích thật lớn làm cho nội tâm của Lâm Khiếu Đường không hiểu sao sinh ra một chút kích động, chỉ là trên mặt vẫn bảo trì bĩnh tĩnh ung dung như trước, hơn hai mươi năm trôi qua đã làm cho Lâm Khiếu Đường bớt đi khí tức bồng bột của thanh niên máu nóng, tuy rằng diện mạo không có bao nhiêu biến hóa, thế nhưng loại khí chất từ trong ra ngoài này đã làm cho tuổi tác biểu hiện bên ngoài của hắn tăng lên một mức lớn, loại cảm giác tang thương trải qua nhiều bể dâu này của hắn tuyệt đối không thể giả được.

Thời gian hơn hai mươi năm, nói dài thì cũng không dài lắm, nói ngắn thì không phải ngắn, đối với người thường mà nói, hơn hai mươi năm trôi qua chính là một phần tư sinh mệnh cuộc đời, còn đối với tu luyện giả mà nói, hai mươi năm chỉ là một bắt đầu mà thôi.

Bất quá trong khoảng thời gian này đủ để biền đổi rất nhiều chuyện, Kỳ Đông đại lục là cố hương của Lâm Khiếu Đường, thế nhưng lúc này hắn lại hoàn toàn không biết tình hình gì về đại lục này cả, hơn hai mươi năm rốt cuộc là có thay đổi hay không cũng không biết.

Nếu như đã tìm được một người tu luyện nào đó, Lâm Khiếu Đường tự nhiên có thể tìm hiểu được tình huống cơ bản của gia hương.

Trường Thanh Tử, nguyên lai là một thành viên của gia tộc tu luyện nghèo túng, một lòng tu luyện nghĩ một ngày có thể phi thăng thượng giới, cùng thiên địa đồng thọ, chỉ tiếc là tư chất của hẳn lại không cao, không hề có kỳ ngộ nào đáng kể, càng không có danh sư chỉ đạo, chỉ dựa vào nỗ lực của bản thân để tu luyện.

Cho tới tận khi Trường Thanh Tử bảy mươi ba tuổi mới có thể đột phá sĩ giai tiến vào sư giai kéo dài thọ nguyên, bởi vậy dung mạo bề ngoài của Trường Thanh Tử rất già lão, tu vi không bằng mấy người Lâm Khiếu Đường, thậm chí ngay cả Duy Lạp so với lão cũng mạnh hơn một bậc.

Mười năm trước vì muốn tránh né chiến loạn trong đại lục, nên một mình Trường Thanh Tử trốn tới hải vực, vốn định đến mội chỗ hải vực vắng vẻ nào đó tập trung khổ tu, cho dù không thể đắc đạo đi nữa, ít nhất cũng muốn sống thọ hơn, nếu như đã tiến vào sư giai muốn sống một trăm mấy chục tuổi không phải là vấn đề, bản thân nếu như vẫn tiếp tục sống trong đại lục, căn bản không có năng lực để tự bảo vệ chính mình, chỉ có thể lựa chọn chạy trốn tới nơi khác mà thôi.

Bất quá Trường Thanh Tử chung quy không phải là một tu luyện giả rất quyết đoán, chạy trốn lung tung không có kế hoạch rõ ràng, cuối cùng lại chạy tới biên cảnh không dám xâm nhập vào quá sâu trong biển rộng, trùng hợp tìm được một hòn đảo có nguyên nhãn này. Quyết định an thân, nơi này lại không có nguyên khí mạnh mẽ cho lắm, vị trí tương đối vắng vẻ, cho nên ít người đến quấy rầy, Trường Thanh Tử đã ở lại nơi này tròn mười lăm năm.

Mười năm lăm qua Trường Thanh Tử vẫn luôn khắc khổ tu luyện, thế nhưng tiến bộ lại không lớn, hầu như dừng lại không tiến, nhưng đối với hắn mà nói thì bước vào sư giai đã là điều vô cùng đáng mừng.

Trường Thanh Tử vẫn thỉnh thoảng quay lại đại lục để tìm một số tài nguyên nhất định phụ trợ cho sự tu luyện của hắn, mỗi lần thu hoạch không được nhiều lắm, thế nhưng coi như có thể miễn cường duy trì, bởi vậy mặc dù không tìm hiểu nhưng đối với tình thế đại lục vẫn biết được tương đối.

Kỳ Đông đại lục hôm nay so với Kỳ Đông đại lục mà Lâm Khiếu Đường biết trước kia hoàn toàn không giống, Hiên Viên quốc từ mười năm trước đã không còn tồn tại.

Bị liên quân Lỗ Á liên minh hợp tác với Đại Hạ quốc đánh tan, bất quá Hiên Viên quốc bị tiêu diệt không có nghĩa là toàn bộ tu luyện giới Hiên Viên quốc bị tiêu diệt.

Bát đại môn phái Hiên Viên quốc sau khi sát nhập lại trở thành tứ đại môn phái, kết quả là vẫn không thể địch nổi liên hợp của hai đại tu luyện giới, cuối cùng dần dần thối lui nhập vào Thập Quốc Minh.

Trước kia Thập Quốc Minh dự định thấy chết không cứu, muốn để cho Lỗ Á liên minh và Đại Hạ quốc đem chính đạo tu luyện giới Hiên Viên quốc tiêu diệt hoàn toàn, thế nhưng khi Hiên Viên quốc thực sự rơi vào tình trạng bị tiêu diệt, Thập Quốc Minh mới phát hiện ra khoảng cách giữa mình và Đại Hạ quốc theo đó mà loại bỏ.

Tu luyện giới Đại Hạ quốc vì muốn cướp đoạt càng nhiều tài nguyên hơn, thôn phệ Hiên Viên quốc vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn, đem các tiểu quốc xung quanh, dần dần tiêu diệt cướp bóc.

Thập Quốc Minh từ năm trăm năm qua là một quốc gia có thực lực gần bằng với Hiên Viên Quốc, Đại Hạ quốc và Chu Võ quốc, ba đại cường quốc lớn nhất.

Sự thực, thực lực của Thập Quốc Minh so với Hiên Viên quốc còn mạnh hơn một chút, Hiên Viên quốc sau khi trải qua đại chiến chính ma làm cho thực lực tu luyện giới giảm đi nhiều, chỉ là lạc đà gầy còn hơn con ngựa, lão hổ dù không răng cũng đủ để dọa người, dư uy vẫn còn làm cho các tu luyện giới quốc gia khác không dám đơn giản đến trêu chọc.

Sau khi Hiên Viên quốc bị diệt, Thập Quốc Minh mới phát hiện ra bản thân đã phạm phải một sai lầm vô cùng lớn, lập tức triệu tập lực lượng, đồng thời tiếp nhận tu luyện giới còn chưa hoàn toàn tiêu vong của Hiên Viên quốc vào trong địa phận, dùng thủ đoạn giao dịch để bán ra một khối địa vực lớn an trí cho tu luyện giói Hiên Viên quốc.

Từ lúc đó trở đi Hiên Viên quốc đã bị xóa tên trên Kỳ Đông đại lục, thế nhưng trong Thập Quốc Minh lại nhiều hơn một Hiên Viên tông, hơn nữa vừa mới thành lập đã trở thành một siêu cấp tông phái trong toàn bộ tu luyện giới Thập Quốc Minh.

Thập Quốc Minh liên hợp Vạn Sơn Đạo Minh và Thiên Võ minh đồng thời chống đỡ thế lực uy hiếp của Đại Hạ quốc, thế lực liên hợp xác thực có thể làm cho thế tấn công mạnh mẽ của Đại Hạ quốc phải dừng lại, không thể tiến thêm bước nào trong quá trình xâm lược, cuối cùng cũng bắt đầu yên tĩnh lại.

Lỗ Á liên minh mặc dù liên hợp với Đại Hạ quốc cùng nhau tấn công Hiên Viên quốc, thế nhưng khi Hiên Viên quốc bị tiêu diệt thì sự nhiệt tình đối với Lỗ Á liên minh của Đại Hạ quốc lập tức giảm mạnh, Lỗ Á liên minh vốn muốn ban đầu được hứa hẹn phân một chén canh nhỏ, chỉ là thực lực của họ so với Đại Hạ quốc yếu hơn rất nhiều, đành phải ôm hận ẩn nhẫn quay về Tây Bắc đại thảo nguyên.

Đối với thảo nguyên cằn cỗi của Lỗ Á liên minh, Đại Hạ quốc không hề có chút hứng thú nào, Lỗ Á liên minh ăn trộm gà không được lại còn mất nắm thóc, nguyên bản chỉ muốn liên hợp với Đại Hạ quốc tiêu diệt Hiên Viên quốc rồi hay đó hai bên ngồi xuống đàm phán phân chia chiến lợi phẩm, kết quả là sau khi giúp người ta xong thì mình trở thành thịt trên thớt.

May là Tây Bắc đại thảo nguyên không chỉ có mỗi một quốc gia Lỗ Á liên minh, Lỗ Á liên minh đã cầu viện xung quanh, tất cả các quốc gia tại thảo nguyên biết rõ số phận tương liên, nên đã hưởng ứng nhiệt tình, bởi vậy Thảo Nguyên Vu Minh được sinh ra. mộng đẹp thôn phệ dần dần các quốc gia khác của Đại Hạ quốc từ đây đến hồi kết.

Kỳ Đông đại lục náo động hơn mười năm liên tục, theo đó mà dần dần yên tĩnh lại, lần náo động này liên quan đến rất nhiều thế lực toàn bộ Kỳ Đông đại lục, chỉ có một Chu Võ quốc thần bí là chưa bị cuốn vào vòng tranh đấu.

Nói đến cũng lạ, Chu Võ quốc dĩ nhiên một điểm phản ứng cũng không có, tựa hồ như đối với việc Đại Hạ quốc trắng trợn cướp bóc tài nguyên tu luyện không hề quan tâm, cơ sở lập quốc của hai quốc gia hùng mạnh này luôn luôn cạnh tranh, Chu Võ quốc nhìn đối thủ dần dần mạnh hơn mà không thèm quan tâm, trong đó khẳng định có vấn đề.

Lời đồn cũng bởi vậy mà lan truyền ra ngoài, đồn đại rằng thực lực của tu luyện giới Chu Võ quốc thực tế đã vượt xa tưởng tượng. Tài nguyên hải vực dùng không hết lấy không kiệt chính là căn bản của bọn họ, chí ít bọn họ có tới mấy trăm gã tu luyện giả linh hồn giai, hơn mười vị địa vương giai. Nếu thực sự đúng như vậy thì Chu Võ quốc đã có thực lực để đối kháng toàn bộ tu luyện giới của Kỳ Đông đại lục.

Đương nhiên, lời đồn chung quy là lời đồn, không quá đáng tin, bất quá từ trước đến nay Chu Võ quốc vẫn cắt đứt liên hệ với bên ngoài, nghiêm cấm tu luyện giả ngoại quốc tiến vào biên giới quốc gia một bước, bản thân cũng cực kỳ ít khi vượt qua biên cảnh, bởi vậy cho dù vô cùng to lớn, thế nhưng tin tức lại không có nhiều cho lắm, vô hình chung làm cho thần uy bí hiểm của Chu Võ quốc tăng lên một mức lớn, không có thế lực nào thực sự muốn động chạm vào Chu Võ quốc. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Kỳ Đông đại lục từ rất nhiều tu luyện giới, dần dần tập trung vào một số thế lực lớn, rất nhiều quốc gia đã không còn tồn tại. Hiện nay chỉ còn có Đại Hạ quốc, Chu Võ quốc, Thảo Nguyên Vu Minh và Nam Xuyên Giới (tức Thập Quốc Minh, Vạn Sơn Đạo Minh, Thiên Võ Minh tam đại liên minh hình thành liên hợp).

Trường Thanh Tử nhìn không thấu hai nữ tử đứng phía sau thanh niên trước mặt, bởi vì khí tức nguyên khí trên người hai nàng tỏa ra cực kỳ lạ lùng, lấy tu vi kiến thức của Trường Thanh Tử thực sự không thể phân biệt rõ ràng, thế nhưng nguyên lực của thanh niên anh tuấn mặc trường bào lại làm cho Trường Thanh Tử có cảm giác rõ ràng, người này chí ít cũng có tu vi đại sư giai hậu kỳ, thậm chí đạt tới linh hồn giai cũng không chừng.

Đối mặt với tiền bối, Trường Thanh Tử không dám có bất luận chậm trễ nào, nếu như làm cho đối phương bất mãn, chỉ cần một đầu ngón tay cũng có thể tiêu diệt chính mình, bởi vậy khi hắn trả lời các câu hỏi, Trường Thanh Tử chăm chú một trăm hai mươi phần trăm, tận lực giải thích rõ ràng theo như tất cả hiểu biết của bản thân, nói chuyện tròn một ngày...

Lâm Khiếu Đường lấy ra ba lạp đan dược đưa cho Trường Thanh Tử, cái gì cũng không nói, mang theo hai nàng phóng lên trời, hướng về đất liền của Nam Xuyên Giới bay đi...