Đấu Y

Chương 254: Mười lăm trượng cuối cùng





Một lần thôn phệ ngàn vạn con hủ hủ côn trùng và tử vong biên bức, "tham thị thú" đã hóa thành trứng cho tới bây giờ mới bắt đầu có động tĩnh phá trứng mà ra.

Lâm Khiếu Đường cảnh giác liếc mắt nhìn không trung, huyễn ly thú không hề chú ý tới hắn, trong trữ vật yêu ***, "tham thị thú" đều đã phá trứng mà ra, lân giáp nhỏ bé trên người phóng xuất ra quang mang chói mắt không gì sánh được, màu xanh khắp thân thể trước đó đã hoàn toàn biến mất không còn lại chút gì.

Toàn bộ "tham thị thú" hiện tại thuần một màu, toàn thân màu trắng bạc, lân giáp trên người giống như những mai tiền bạc cực nhỏ tinh xảo đẹp mắt, Lâm Khiếu Đường có thể cảm giác được chúng đang đói khát cực độ, gào thét vang trời.

Trên tay nhiều hơn một tấm vương bài, trong lòng Lâm Khiếu Đường đã yên tâm hơn một chút, tuy rằng hắn không rõ lắm "tham thị thú" có thể đối phó được với một cấp ma tinh hay không, nhưng ít ra không như lúc trước một biện pháp cũng không có.

Hoa Tiên Tử trong mắt huyễn ly thú trở thành một bữa tiệc lớn, huyễn ly thú trong nháy mắt biến thành huyễn ảnh trùng trùng điệp điệp, lập tức xuất hiện trước mặt Hoa Tiên Tử.

Huyễn ly thú lại thi triển trò cũ, muốn dùng bàn tay đâm thủng thân thể của Hoa Tiên Tử. Đôi măt của Hoa Tiên Tử chợt lóe sáng, một bao tay hình hoa lan đã xuất hiện trên tay.

Phanh…

Hai đối thủ đối chưởng cũng một chỗ, huyễn ly thú lui về phía sau vài bước, Hoa Tiên Tử lại phải lui lại tới vài trượng, hai bên huyền phù trên không trung.

- Di…

Huyễn ly thú có vẻ rất ngoài ý định, đối với việc thiếu nữ này có thể ngăn cản được một kích của mình cảm thấy rất ngạc nhiên.

Hai bóng hình xinh đẹp nhất thời trên không trung lại lao vào nhau giao chiến, nguyên khí lực bốn phía càng lúc nàng đậm, phảng phất giống như muốn đem toàn bộ không gian bành trướng, mật độ cũng theo đó không ngừng tăng thêm.

Ngay trong lúc đó, hai bên giao thủ nháy mắt đã qua hơn mười chiêu, nhưng mà Hoa Tiên Tử từ đầu đến cuối, chỉ có thể dốc sức chống đỡ mà thôi, đối với huyễn ly thú, Hoa Tiên Tử đã tổn hao nguyên khí rất nhiều là một trò chơi rất tốt.

- Lần trước gặp phải đối thủ cường thịnh như thế này, chí ít cũng đã qua hơn bốn nghìn năm , khi đó ta còn chưa mạnh như hiện tại, vừa mới khôi phục ý thức linh hồn, không nghĩ tới đã gặp được một cao thủ mạnh mẽ như ngươi, ta đối với thế giới bên ngoài thực sự càng dần càng thấy hứng thú rồi.

Huyễn ly thú càng đánh càng thấy hưng phấn, tự nói với bản thân.

Sắc mặt Hoa Tiên Tử nghiêm trọng, đâu còn sức lực đáp trả, tinh thần không dám có một chút thả lỏng, hơi chút không chú ý có thể bị đánh chết đương trường. Kỳ thực hiện tại nàng đã bị nội thương, mà súc sinh này mỗi một lần công kích đều như phiên giang đảo hải làm cho Hoa Tiên Tử khổ không nói nổi.

Nhãn thần của phân thân huyễn ly thú cũng đã hiện lên quang mang linh hoạt, bắt đầu tiến hành khởi xướng công kích với những người khác.

Tình thế nguy cơ vạn phần, nhóm mười một người, hiện tại đã chết mất ba người. Trong những người còn lại, không hề thương tổn cũng chỉ còn có một mình Lâm Khiếu Đường, thế nhưng những người khác đối với một tiểu bối đại sư giai không hề có bất cứ hy vọng gì, chỉ coi hắn như là một người chết biết đi mà thôi.

Nhìn trận chiến đấu kịch liệt trên không trung, kim quang trong mắt Lâm Khiếu Đường lại hiện lên lần nữa, tìm kiếm phân thân huyễn ly thú yếu nhất, một lúc lâu vẫn không có kết quả gì. Khi Lâm Khiếu Đường cảm thấy hơi cấp bách, nôn nóng thì đột nhiên thấy được phân thân bạc nhược nhất trong số sáu phân thân.

Một phân thân huyễn ly thú biến hóa thành Áo Phỉ Khắc, bên vai trái có một vết rách phi thường nhỏ bé, những phân thân này là do luyện hóa loại vật chất gì đó mà ra, còn linh hồn thì là do huyễn ly thú tách một bộ phận linh hồn của mình cho vào điều khiển, hiện tại phân thân này còn chưa luyện chế hoàn toàn trọn vẹn.

Kim quang trong mắt Lâm Khiếu Đường chợt lóe lên, lập tức khôi phục như lúc ban đầu, song chưởng mở ra, hổ khẩu mở rộng, trong bàn tay mạnh mẽ bắn ra hai bàn tay màu vàng nhạt huyễn hóa nhằm thẳng vào phân thân huyễn ly thú Áo Phỉ Khắc.

Áo Phỉ Khắc chân chính hầu như đã hấp hối, thân hình giống như đống thịt nát.

Phân thân Áo Phỉ Khắc đang muốn hạ sát thủ, đột nhiên cảm thấy phía sau căng thẳng, mạnh mẽ xoay người lại, chỉ thấy hai kim thủ bắn thẳng vào ngực chính mình, đưa tay chống lại, đem hai kim thủ đánh văng ra ngoài.

Phân thân Áo Phỉ Khắc còn chưa kịp thở dốc, sau kim thủ một mũi tên màu bạc chợt hiện, đám mây màu bạc thật lớn cuộn trào mãnh liệt mà đến, phân thân kinh hoàng không ngớt, nhất thời sử dụng tuyệt chiêu cực mạnh của Áo Phỉ Khắc, thánh thương vũ.

Mấy trăm thanh trường thương huyễn hóa từ nguyên lực giống như mưa bắn thẳng vào đàn "tham thị thú".

Nhìn thấy một màn này, Lâm Khiếu Đường hơi lo lắng, không biết "tham thị thú" có thể đối kháng được hay không.

"Tham thị thú" tuy rằng là ma thú thượng cổ, nhưng không phải là kim cương bất hoại thân, uy lực của thánh quang thương mạnh mẽ không gì sánh được, đây chính là tuyệt kỹ của cao thủ linh hồn giai, có thể đơn giản hủy diệt một tòa thành thị phòng ngự kiên cố.

Mấy nghìn con "tham thị thú" bị thương vũ bắn chết, thế nhưng mấy nghìn con bị chết so với số lượng mấy trăm vạn con "tham thị thú" mà nói, căn bản không ai cảm giác được số lượng giảm đi. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Uy lực của thánh thương vũ xác thực cực lớn, thế nhưng một thanh thương chỉ có thể đâm chết vài mục tiêu mà thôi, thể tích của "tham thị thú" lại vô cùng nhỏ bé, thân thương công kích trong phạm vi không lớn, cho dù có tới ngàn vạn trường thương đâm vào đàn "tham thị thú" cũng không cảm giác được lực lượng sát thương hiệu quả.

Kỳ thực thánh thương vũ ngoại trừ công kích vật lý ra còn bao gồm cả công kích ma pháp, bất quá công kích ma pháp đối với "tham thị thú" lại không có nhiều tác dụng cho lắm.

Phân thân Áo Phỉ Khắc nhìn thấy tuyệt chiêu vô dụng, tâm thần nhất thời phân tán, lại thêm nó đối với thượng cổ ma thú này hiểu biết khá nhiều, thực sự không có tâm ứng chiến, xoay người bỏ chạy.

Vừa mới phá trứng mà ra "tham thị thú" đâu thể tha cho con mồi có thể làm đầy cái bụng của chúng, toàn bộ quần thể đột nhiên gia tốc, trong nháy mắt đã đem phân thân Áo Phỉ Khắc bao phủ bên trong, sau một trận kêu gào thảm thiết, chỉ thấy một đoàn quang mang màu trắng từ trong thân thể thoát ra, lập tức dung hợp tiến vào thân thể chân thân.

Chân thân huyễn ly thú đang hưởng thụ khoái cảm chiến đấu đột nhiên cảm nhận được một phân thân đã bị diệt vong, biểu tình có vẻ thống khổ, phân thân mà chết hiển nhiên sinh ra một chút ảnh hưởng đến chân thân.

Hoa Tiên Tử cảm giác cơ hội đã tới, lập tức sử dụng lực lượng cuối cùng mạnh mẽ tấn công vào huyễn ly thú đang hơi thất thần, một bông hoa thật lớn từ trên tay của Hoa Tiên Tử phóng ra, bay thẳng về hướng huyễn ly thú.

Tư…, Hoa Tiên Tử không thể tin tưởng nhìn bả vai của chính mình, một bàn tay nhỏ bé thật sâu đâm thẳng vào, huyễn ly thú không chỉ trong nháy mắt né tránh được đòn công kích cực mạnh của nàng hơn nữa còn dùng tốc độ khủng khiếp tấn công ngược lại bản thân, Hoa Tiên Tử căn bản không nhìn thấy rõ động tác của đối phương.

- Dĩ nhiên giết chết một phân thân của ta, không thể tha thứ, không thể tha thứ, các ngươi có biết tại nơi tài nguyên thiếu thốn như nơi này, muốn luyện hóa một phân thân cần bao nhiêu thời gian hay không? Các ngươi đều phải chết!

Huyễn ly thú rống lớn.

Hoa Tiên Tử cảm giác thân thể mệt mỏi không gì sánh được, trên bàn tay của súc sinh này có độc, đầu vai lập tức đỏ bừng, hơi sưng lên, ý thức của nàng cũng đã bắt đầu mơ hồ.

Huyễn ly thú đang muốn cướp đoạt nguyên linh của Hoa Tiên Tử, tâm niệm lại một lần nữa chấn động, thân thể mạnh mẽ quay lại, thêm một phân thân nữa bị diệt vong, nguyên linh phân thân lập tức quay về thân thể.

Khuôn mặt của huyễn ly thú cực kỳ dữ tợn nhìn lại, tính huống phía sau đã khiến nó phải coi trọng, nhìn đâm ngân trùng rậm rạp khắp nơi, huyễn ly thú lạnh lùng nói:

- "Tham thị thú" còn chưa tuyệt tích hay sao chứ? Những cụ phân thân này quả nhiên còn chưa đủ cứng chắc, ngay cả hàm răng của đám ma thú thượng cổ bụi bặm chưa tiến hóa hoàn toàn cũng không thể chống đỡ được.

"Tham thị thú" không thể chống lại công kích của phân thân huyễn ly thú, thế nhưng số lượng quần thể của chúng lại khổng lồ đến khiếp người, uy lực công kích có mạng hơn nữa thì cũng giống như hòn đá ném vào biển rộng, biến mất không thấy. Động tác của "tham thị thú" lại cực kỳ linh hoạt, khi bị công kích lập tức tản ra xung quanh, khi chúng tấn công lại nháy mắt tụ tập vào một chỗ, thể tích nhỏ làm cho tốc độ phi hành cực nhanh, cực kỳ mẫn tiệp.

Lại thêm bộ lân giám nhỏ bé trên người "tham thị thú" cứng rắn không gì sánh được, hầu như có thể chống lại được bất kỳ công kích nào dù mạnh đến đâu, điều này đã khiến cho chúng trở thành một bóng đen đối với bất kỳ sinh vật nào thời thượng cổ.

Lâm Khiếu Đường cảm giác được đám "tham thị thú" phá trứng ra lần này so với trước kia hung mãnh hơn không biết bao nhiêu lần, trên người lại tản mát ra một tầng quang mang nhàn nhạt, hàm răng sắc nhọn so với trước kia dài hơn không ít, con mắt màu nâu chuyển thành màu đỏ sậm, lân giáp trên người so với trước đây càng thêm kiên cố, giống như kim chúc mài được mài nhẵn bóng.

Huyễn ly thú thu hồi lại những phân thân còn lại, lạnh lùng nhìn quét qua toàn trường, đám "tham thị thú" này hiển nhiên không phải trống rỗng xuất hiện, chỉ cần tìm được người thao túng rồi giết hắn, điều này so với việc trực diện đối đầu với "tham thị thú" hiển nhiên dễ dàng hơn rất nhiều.

Thế nhưng huyễn ly thú dù có tra xét như thế nào cũng không thể phát hiện ra được kẻ nào thao túng đám "tham thị thú" này…

Để phòng ngừa bị bại lộ, Lâm Khiếu Đường đã trực tiếp cắt đứt liên hệ với "tham thị thú", đám quỷ chết đói đã không còn người khác khống chế, bắt đầu điên cuồng thôn phệ ma thú khôi lỗi xung quanh.

- Muốn cùng với ta chơi trò chơi trốn tìm hay sao?

Huyễn ly thú lạnh lùng cười.

Lúc này Hoa Tiên Tử đã không thể chống đỡ được nữa, từ trên trời rớt xuống đất, một bàn tay màu vàng nhạt lập tức hiện ra nâng lấy thân thể Hoa Tiên Tử đang vô cùng thống khổ.

Lâm Khiếu Đường mang Hoa Tiên Tử kéo đến gần sát người, bản thân tính toán kỹ càng lộ tuyến chạy trốn, chỉ cảm thấy lưng đột nhiên mát lạnh, huyễn ly thú không biết từ khi nào đã xuất hiện trước mặt.

Lâm Khiếu Đường kinh hãi, nguyên sa phóng ra hết ngăn cản, ôm lấy Hoa Tiên Tử hướng ra phía ngoài độn phi mà đi.

Một kích đầu tiên của huyễn ly thú chỉ đánh vào đám cát vàng mềm mại

- Nguyên sa! Hừ, tiểu tử này thực sự là có không ít bảo bối nha, ngay cả trứng nguyên thủy của "tham thị thú" cũng tìm được, chẳng lẽ lại là hậu duệ của thượng cổ thần tộc hay sao?

"Tham thị thú" hầu như đem tất cả ma thú khôi lỗi xung quanh thôn phệ sạch sẽ, điều này đã cung cấp cho Lâm Khiếu Đường một con đường chạy trốn cực kỳ tiện lợi, nhưng mà, tốc độ của huyễn ly thú đã vượt qua phạm vi thông thường, trong nháy mắt đã xuất hiện phía trước Lâm Khiếu Đường.

Nhìn tường trận chỉ còn cách bản thân có hơn mười trượng, Lâm Khiếu Đường than thầm trong lòng, lập tức thôi động "tham thị thú" hướng về phía huyễn ly thú phát động tấn công.

Bồng, quanh thân huyễn ly thú hiện lên ma pháp thuẫn, đám "tham thị thú" điên cuồng vọt tới không thể tới gần, bất quá cho dù là nguyên lực tạo thành ma pháp thuẫn, "tham thị thú" cũng thôn phệ không tha.

Những người khác nhìn thấy "tham thị thú" có thể tạm thời ngăn cản được huyễn ly thú, liều lĩnh hướng về phía ngoài trận chạy đi.

Huyễn ly thú nhìn đám người chạy trốn chết, lạnh lùng cười, quang mang toàn thân chợt hiện, lấy ma pháp thuẫn làm trung tâm, một cỗ sóng xung kích cường đại khuếch tán xung quanh.

Ngàn vạn "tham thị thú" trong nháy mắt hóa thành tro tàn rơi xuống đất, sóng xung kích đã lan tới đám người đang chạy trốn chết, làm cho tất cả thương càng thêm thương, từ trên không trung rơi xuống đất.

Tất cả mọi người hầu như đang trong trạng thái trọng thương, lúc này thầm nghĩ nhanh chóng thoát khỏi địa phương quỷ quái này, vô luận là phải chịu thêm thương tổn nặng đến đâu, cho dù không thể đứng lên đường, bò cũng phải bò ra khỏi trận, chỉ có bước ra khỏi trận bích (tường trận pháp" mới có thể thoát được.

Nhìn một phần ba "tham thị thú" đơn giản như vậy bị giết chết, trong lòng Lâm Khiếu Đường khó tránh khỏi thương tiếc, vì không muốn bị giết hết toàn bộ, không còn cách nào khác đánh phải đem số còn lại triệu hoán trở về.

Mọi người chật vật vất kham, gian nan dùng hai chân chạy ra ngoài trận pháp.

Huyễn ly thú rít gào một tiếng, đã xuất hiện trước mắt mọi người, đám ma thú khôi lỗi còn lại chưa bị "tham thị thú" thôn phệ dưới sự thao túng của huyễn ly thú trong nháy mắt đem tất cả con đường trong phương viên trăm trượng phá hủy toàn bộ.

Mọi người vô cùng tuyệt vọng, ngay cả Áo La Lạp luôn luôn lạnh lùng, lúc này không tránh khỏi hiện rõ nét không còn hy vọng.

Huyễn ly thú phát ra trận trận cười nhạo

- Muốn đi ra ngoài, không dễ dàng như vậy, ta làm sao có thể để tài nguyên tu luyện tốt như các ngươi chạy mất đây? "Tham thị thú" lại phóng ra hết đi, thế nào đã thu lại rồi? Là sợ hãi bị tiêu diệt hết toàn bộ hay sao? Ha ha ha…

Mười lăm trượng, chỉ còn có không đến mười lăm trượng, Lâm Khiếu Đường âm thầm tính toán cự ly huyễn ly thú và trận bích phía sau, có thể dùng đến chiêu cuối cùng này thử xem…

Chỉ cần trong vòng mười lăm trượng, vậy thì một chiêu này có thể sử dụng, đây là do A Mạn Đạt dạy cho Lâm Khiếu Đường trong thời gian bế quan trước kia, một bí quyết nho nhỏ cùng với một bộ "thôi di ma pháp trận" đặc thù…