Theo tiếng chuyển động của khóa cửa, Lãnh Vũ Hiên xách hành lý vào nhà Tiếu Trác.
“Là anh khiến em mệt mỏi đến vậy sao?” Anh nhẹ nhàng bước tới bên
cạnh Tiếu Trác cuộn tròn ngủ ngon trên ghế sô fa, bàn tay dịu dàng vuốt
thẳng lông mày hơi nhăn lại, đồng thời khom lưng ôm cô vào phòng ngủ,
“mơ đẹp, bà xã.” Anh nhẹ nhàng đặt cô lên giường, hôn lên cái trán trắng mịn của cô.
Khi kim giờ chiếc đồng hồ treo tường trong phòng ngủ cchỉ 7 giờ, Tiếu Trác chậm chạp tỉnh dậy. Thấy Lãnh Vũ Hiên nằm cạnh mình, cô không mấy
ngạc nhiên, cũng chẳng mấy quá khích mà hét to hỏi Lãnh Vũ Hiên làm sao
mà vào được nhà cô, cô lại lặng lẽ vào phòng tắm thay đồ.
“Hi, chào buổi sáng!” Lãnh Vũ Hiên tỉnh khỏi giấc mộng, có chút chột dạ chào Tiếu Trác ngồi trước bàn trang điểm sửa tóc tai.
“Chào buổi sáng.” Cô nhìn Lãnh Vũ Hiên một cái từ gương bàn trang điểm, lạnh nhạt trả lời.
“Em đang chải tóc à?” Thấy Tiếu Trác không truy vấn việc mình đánh
trộm chìa khóa nhà của cô, Lãnh Vũ Hiên bất giác thở phào một cái, “Anh
cảm thấy xõa tóc hợp với em!” Thấy Tiếu Trác đang dùng cặp vòng tóc lại, Lãnh Vũ Hiên không đồng tình nói ra suy nghĩ của mình.
Dường như chưa nghe thấy yêu cầu của Lãnh Vũ Hiên, Tiếu Trác nhanh
nhẹn vén tóc ra sau, sau đó nhặt cặp tài liệu ra khỏi phòng ngủ.
“Em muốn đi đâu?” Lãnh Vũ Hiên vội vàng xuống giường theo ra phòng khách hỏi.
“Công ty, sau này tự anh lo bữa sáng. Đây không phải nước Anh, mỗi
ngày em đều phải đi làm, không có thời gian làm bữa sáng.” Dặn dò đơn
giản một câu, Tiếu Trác đóng cửa bước tới đối diện, lấy chìa khóa mở cửa căn hộ Tần Như bước vào.
“Đang gọi điện thoại?” Cô tự mình bước tới ngồi xuống bàn ăn đã bày
biện hai phần bữa sáng, lấy một suất lên ăn. Bao năm nay hai người cùng
là bạn tốt, cộng sự, kiêm hàng xóm luôn luôn ăn cùng, có điều hầu như
toàn Tần Như làm, vì tay nghề của cô ấy quá đỉnh rồi!
“Đúng, là Trác Trác tới rồi…. được, anh yên tâm, em sẽ chăm sóc cô
ấy….. biết rồi, em cũng sẽ chăm sóc tốt cho mình…. Không nói với anh
nữa, tạm biệt.” Tần Như gác điện thoại bước tới ngồi đối diện với Tiếu
Trác, bê bát cháo trứng muối và thịt nạc lên miệng uống một hụm, sau đó
nghiêm túc nhìn Tiếu Trác, “Lãnh Vũ Hiên đã chuyển vào rồi hả? Cho nhau
một cơ hội đi!”
“Anh mình nói gì thế?” Không để ý lời khuyên của Tần Như, Tiếu Trác láu lỉnh tránh chủ đề, “chị dâu?”
“Khụ khụ……” Tần Như bị sặc cháo trứng muối và thịt nạc, vờ tức giận trừng đôi mắt hạnh nhân lên, “Bồ nói linh tinh gì hử?”
“Đừng xấu hổ mà!” Tiếu Trác cười đưa cho Tần Như khăn giấy, “Căn cứ
theo điều tra, trong 4 anh mình chỉ có Mark chung thủy nhất, không có
bất cứ ghi chép xấu chơi bời trách táng với bất kỳ phụ nữ nào.” Tiếu
Trác vừa nói vừa thần bí tiến sát gần Tần Như, “Biết không, đến tận bây
giờ anh ấy vẫn là trai tân trong trắng, băng thanh ngọc khiết đấy!”
“Khụ khụ……” Lần thứ hai Tần Như bị sặc cháo, “Bồ … muốn chết à, mà
nói với mình mấy thứ đó.” Tần Như mặt đỏ rực vừa ho vừa tức giận nhận
khăn giấy Tiếu Trác đưa.
“Lòng tốt không được báo đáp, mình đây là muốn nghĩ vì hạnh phúc cả
đời bồ!” Tiếu Trác vừa gắp sủi cảo hấp vào miệng vừa nói năng hùng hồn
đầy lý lẽ, “Tuy vừa bắt đầu đôi giày mới không thể bằng đôi giày cũ,
nhưng suy nghĩ lâu dài thì vẫn là đôi giày mới bền. Loại đàn ông tình
cảm thanh khiết như Mark cả đời sẽ không thay lòng đổi dạ! Trai còn
trinh đó! Tìm khủng long còn dễ hơn, bồ thật lãi!”
“Tiếu —— khụ khụ —— Trác! Bồ muốn ăn đánh à!” Tần Như ba lần bị sặc
thực sự muốn đổ bát cháo nóng thơm lừng này lên gương mặt xinh đẹp của
người bạn thân đối diện.
“Chị dâu, nguôi giận, nguôi giận. Hy vọng tương lai cháu em không bị
di truyền tính nóng nảy của chị. Nếu không sau này lớn lên đến khó lấy
được nàng dâu.”
“Khụ khụ ……. Tiếu Trác!!” Tần Như bốn lần bị sặc lấy hộp khăn giấy đập dì của đứa trẻ tương lai.